Nụ Hôn Nồng Cháy

Nụ Hôn Nồng Cháy

Cập nhật: 26/12/2024
Tác giả: Trì Mộ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 3,039
Đánh giá:                        
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Teen
Truyện Sủng
Gia Đấu
Hài Hước
Nữ Cường
     
     

Tưởng Ngụy Thừa lạnh lùng tự đề phòng sau khi Thời Tự rời đi mới thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt vững vàng nhìn chằm chằm ánh trăng chậm rãi di chuyển, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Trở về phòng ngủ, Thời Tự cảm thấy có chút phiền, đang muốn ném khuyên tai và hộp vào ngăn kéo lại đột nhiên nhớ tới, những đồ cô thường dùng ở trong phòng này buổi sáng đã bị thím Đường và A Như thu dọn đem lên phòng cưới ở lầu hai rồi.

Nghĩ đến kết hôn theo hợp đồng giờ lại bị ép ở chung một phòng, lần này quả nhiên là lo âu trước hôn nhân.

Mang theo lo âu như vậy, cô cả đêm không ngủ yên, ngày hôm sau người bị kéo dậy thật sớm trang điểm cô dâu, Thời Tự thất thần nhìn vào gương.

Chuyên gia trang điểm cũng đã gặp hơn trăm cô dâu, đây là lần đầu tiên nhìn thấy một cô dâu có khuôn mặt ngái ngủ như Thời Tự, không có chút căng thẳng hay kỳ vọng nào về đám cưới, phản ứng của cô còn không sôi nổi bằng các phù dâu.

Triệu Điềm Điềm quả nhiên là hưng phấn, trong hưng phấn còn có một chút buồn bã, Thời Tự xuyên qua gương nhìn thấy vẻ mặt phấn khích lộ ra trên mặt cô nàng, mở miệng trêu chọc cô nàng để chuyển hướng sự chú ý của cô nàng: " Cậu định chờ trong hôn lễ của tớ diễn lật mặt à? "

Triệu Điềm Điềm nghiêm túc nói: " Thành thật mà nói, giờ phút này tớ có một loại cảm giác buồn bã như gả con gái đi. "

Thời Tự trừng mắt nhìn cô nàng qua gương, thợ trang điểm không nhịn được cười thành tiếng.

Mặc dù phân tâm bởi trò đùa của cô dâu và phù dâu, nhưng tay nghề của cô ấy vẫn rất tỉ mỉ. Hai giờ sau, phòng hóa trang vang lên tiếng kêu than của Triệu Điềm Điềm.

Váy cưới của Thời Tự rất lộng lẫy, phong cách trang điểm và kiểu tóc thì lại chọn phong cách tương đối đơn giản. Tuy rằng đơn giản nhưng tốn không ít công sức. Chiếc vương miện được cố định trên đỉnh đầu cô, chiếc khăn trùm đầu khiến Triệu Điềm Điềm nhớ lại nữ vương thời trung cổ mà cô ấy từng nhìn thấy trong triển lãm tranh trước đây. Hoa lệ, tao nhã mà thoải mái. Có lẽ là mặc đủ trang phục vào, lúc này Thời Tự mới chính thức có một chút cảm giác kết hôn, nhưng cũng chỉ là cảm giác mà thôi.

Phòng cưới của người khác đông đúc khách mời, còn chỗ của cô lại yên tĩnh hơn nhiều. Không có ai quấy rầy, Thời Tự ngả lưng trên ghế sofa để ngủ tiếp. Còn chưa ngủ say chợt nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng động, lúc mở cửa ra, cô nhìn thấy là Đỗ Thầm cười như hoa loa kèn.

Có chút bất ngờ khi anh ta tới, Thời Tự mời anh ta vào.

Nhìn bên trong yên tĩnh như vậy, Đỗ Thầm cười nói một tiếng: " Bây giờ tôi có chút tin lời đồn cô không thích giao tiếp rồi ".

Anh ta nói rất khéo léo, nhưng Thời Tự lại thẳng thắn hơn nhiều, trên mặt cũng không có bất mãn gì, mà là cong môi trả lời anh ta: " Còn không bằng anh nói thẳng tin đồn tôi không có mấy người bạn đi, dù sao cũng là sự thật. "

Tiếp xúc mấy lần, ấn tượng đầu tiên của Đỗ Thầm đối với Thời Tự là cô không hề giả tạo, thậm chí có lúc còn khiến người ta cảm thấy rất chân thành. Những người trưởng thành trong hoàn cảnh như họ, nói thẳng ra là rất hiếm có người thật thà giống như Thời Tự

Đỗ Thầm lấy ra một món quà đã chuẩn bị sẵn, đưa cho Thời Tự: " Quà mừng tân hôn cho cô và Ngụy Thừa, chuẩn bị vội vàng nên cô đừng để ý, tôi thật không ngờ cậu ấy kết hôn bất ngờ như vậy".

Thời Tự nhận lấy quà, yên lặng đợi Đỗ Thầm nói tiếp.

Hôm nay anh ta là phù rể, lúc này xuất hiện ở đây, hiển nhiên là có chuyện muốn nói riêng với cô.

Vẻ mặt của Thời Tự lúc này khiến Đỗ Thầm vốn đang sắp xếp ngôn từ cũng nhẹ nhõm hơn một chút. " Kỳ thật mấy năm nay cậu ấy sống cũng rất vất vả, hiện giờ có cô ở bên cạnh cùng cậu ấy giúp đỡ lẫn nhau, tôi cũng an tâm hơn. Cô cũng biết con người của cậu ấy đấy, thoạt nhìn rất là khó gần, nhưng chính cô tiếp xúc liền biết, cậu ấy không phải như vậy. Tuy rằng tính tình thối kia có đôi khi làm cho người ta cảm thấy khó chịu, nhưng cũng chỉ là một loại ngụy trang tự bảo vệ mình của cậu ấy mà thôi. ”

Thời Tự cũng phải thừa nhận, Tưởng Ngụy Thừa có một người bạn như Đỗ Thầm là may mắn, cô hiểu rõ ý trong lời nói của Đỗ Thầm, anh ta là sợ cô vì tính tình lạnh lùng của Tưởng Ngụy Thừa có hiểu lầm với anh, trước tiên tới giao phó Tưởng Ngụy Thừa cho cô. Hơn nữa, cô cũng có chút tò mò với quá khứ của Tưởng Ngụy Thừa, thuận theo lời nói của Đỗ Thầm, Thời Tự bắt đầu dò hỏi: " Tính tình anh ấy quả thật làm cho người ta cảm thấy rất lạnh lùng. "

Vừa kết hôn đã khiến Thời Tự có cảm giác này làm sao được, Đỗ Thầm vội vàng thay Tưởng Ngụy Thừa giải thích: " Trở nên như vậy thật không thể trách cậu ấy, cô cũng biết đấy, toàn bộ trọng trách của Tưởng gia đều đè trên vai cậu ấy, dù sao cậu ấy cũng phải có uy tín mới có thể trấn áp được những người có dã tâm, không phải sao. "

Vẻ mặt Thời Tự đúng lúc lộ vẻ nghi hoặc, tiếp tục nói: " Đúng vậy, có lúc cứ cảm thấy trong lòng anh ấy giấu rất nhiều chuyện, khiến người ta có chút… đau lòng ".

Một người thuận miệng bịa chuyện, một người lại thật sự mắc mưu.

Đỗ Thầm nghĩ ngay cả mặt này của Tưởng Ngụy Thừa cũng bị Thời Tự nhìn thấy, có thể thấy được là cậu ấy đã bắt đầu có tình cảm với cô.

" Hzzzz, mọi người đều nghe qua rất nhiều lời đồn, cô cũng biết cậu ấy một mình đơn thương độc mã trên thương truờng, từ khi tôi quen cậu ấy, cậu ấy vẫn luôn một thân một mìmh, người bên cạnh lo lắng cho cậu ấy cũng chỉ có một mình Lâm Hợp. Một mình cậu ấy chịu bao nhiêu khổ cực cùng cô đơn đâu ai biết đâu. Tôi xin phép, gọi cô một tiếng em, dù sao hai người cũng là người một nhà rồi, anh rất hy vọng hai người có thể hạnh phúc, cũng để sau này có thể có người lúc nào cũng nhớ đến cậu ấy. ”

Vốn định đi tìm hiểu tâm trạng của Tưởng Ngụy Thừa, nhưng Đỗ Thầm nói chân tình như vậy, ngược lại Thời Tự cảm thấy cách làm của mình không ổn.

Nếu Đỗ Thầm không nói, cô thật đúng là không thể tưởng tượng được Tưởng Ngụy Thừa thoạt nhìn rất mạnh mẽ cư nhiên cũng sẽ có buồn khổ cùng cô độc.

Lời dặn dò của Đỗ Thầm, Thời Tự đã đồng ý nhưng không dám chắc chắn mình có thể làm được. Dù sao thì trước ngày hôm nay, cô chưa từng nghĩ sẽ thực sự hiểu con người Tưởng Ngụy Thừa.