Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8 - Tháng Tám Trời Thu Gió Thét Gào (1)
Chương 9 - Tháng Tám Trời Thu Gió Thét Gào (2)
Chương 10 - Tháng Tám Trời Thu Gió Thét Gào (3)
Chương 11 - Tháng Tám Trời Thu Gió Thét Gào (4)
Chương 12 - Cảm Ơn Tỷ (1)
Chương 13 - Cảm Ơn Tỷ (2)
Chương 14 - Cảm Ơn Tỷ (3)
Chương 15 - Cảm Ơn Tỷ (4)
Chương 16 - Cảm Ơn Tỷ (5)
Chương 17 - Xin Chỉ Giáo (1)
Chương 18 - Xin Chỉ Giáo (2)
Chương 19 - Xin Chỉ Giáo (3)
Chương 20 - Nộp Bài (1)
Chương 21 - Nộp Bài (2)
Chương 22 - Ta Vẫn Ổn (1)
Chương 23 - Ta Vẫn Ổn (2)
Chương 24 - Đa Tạ Lần Sau Ta Mời Huynh Uống Rượu (1)
Chương 25 - Đa Tạ Lần Sau Ta Mời Huynh Uống Rượu (2)
Chương 26 - Có Lẽ Ta Cũng Sẽ Đưa Ra Lựa Chọn Như Vậy (1)
Chương 27 - Có Lẽ Ta Cũng Sẽ Đưa Ra Lựa Chọn Như Vậy (2)
Chương 28 - Người Quen (1)
Chương 29 - Người Quen (2)
Chương 30 - Người Quen (3)
Chương 31 - Nhưng Đợi Người Đó Làm Xong Đã (1)
Chương 32 - Nhưng Đợi Người Đó Làm Xong Đã (2)
Chương 33 - Mong Được Mọi Người Chỉ Giáo (1)
Chương 34 - Mong Được Mọi Người Chỉ Giáo (2)
Chương 35 - Mong Được Mọi Người Chỉ Giáo (3)
Chương 36 - Đào Huynh Hân Hạnh Được Gặp (1)
Chương 37 - Đào Huynh Hân Hạnh Được Gặp (2)
Chương 38 - Ổn Thôi Đừng Sợ (1)
Chương 39 - Ổn Thôi Đừng Sợ (2)
Chương 40 - Ổn Thôi Đừng Sợ (3)
Chương 41 - Cố Gắng Hết Sức (1)
Chương 42 - Cố Gắng Hết Sức (2)
Chương 43 - Cố Gắng Hết Sức (3)
Chương 44 - Tuyệt Sát Của Tổ Tông (1)
Chương 45 - Tuyệt Sát Của Tổ Tông (2)
Chương 46 - Tuyệt Sát Của Tổ Tông (3)
Chương 47 - Thắng Thua (1)
Chương 48 - Thắng Thua (2)
Chương 49 - Biết Thân Biết Phận (1)
Chương 50 - Biết Thân Biết Phận (2)
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8 - Tháng Tám Trời Thu Gió Thét Gào (1)
Chương 9 - Tháng Tám Trời Thu Gió Thét Gào (2)
Chương 10 - Tháng Tám Trời Thu Gió Thét Gào (3)
Chương 11 - Tháng Tám Trời Thu Gió Thét Gào (4)
Chương 12 - Cảm Ơn Tỷ (1)
Chương 13 - Cảm Ơn Tỷ (2)
Chương 14 - Cảm Ơn Tỷ (3)
Chương 15 - Cảm Ơn Tỷ (4)
Chương 16 - Cảm Ơn Tỷ (5)
Chương 17 - Xin Chỉ Giáo (1)
Chương 18 - Xin Chỉ Giáo (2)
Chương 19 - Xin Chỉ Giáo (3)
Chương 20 - Nộp Bài (1)
Chương 21 - Nộp Bài (2)
Chương 22 - Ta Vẫn Ổn (1)
Chương 23 - Ta Vẫn Ổn (2)
Chương 24 - Đa Tạ Lần Sau Ta Mời Huynh Uống Rượu (1)
Chương 25 - Đa Tạ Lần Sau Ta Mời Huynh Uống Rượu (2)
Chương 26 - Có Lẽ Ta Cũng Sẽ Đưa Ra Lựa Chọn Như Vậy (1)
Chương 27 - Có Lẽ Ta Cũng Sẽ Đưa Ra Lựa Chọn Như Vậy (2)
Chương 28 - Người Quen (1)
Chương 29 - Người Quen (2)
Chương 30 - Người Quen (3)
Chương 31 - Nhưng Đợi Người Đó Làm Xong Đã (1)
Chương 32 - Nhưng Đợi Người Đó Làm Xong Đã (2)
Chương 33 - Mong Được Mọi Người Chỉ Giáo (1)
Chương 34 - Mong Được Mọi Người Chỉ Giáo (2)
Chương 35 - Mong Được Mọi Người Chỉ Giáo (3)
Chương 36 - Đào Huynh Hân Hạnh Được Gặp (1)
Chương 37 - Đào Huynh Hân Hạnh Được Gặp (2)
Chương 38 - Ổn Thôi Đừng Sợ (1)
Chương 39 - Ổn Thôi Đừng Sợ (2)
Chương 40 - Ổn Thôi Đừng Sợ (3)
Chương 41 - Cố Gắng Hết Sức (1)
Chương 42 - Cố Gắng Hết Sức (2)
Chương 43 - Cố Gắng Hết Sức (3)
Chương 44 - Tuyệt Sát Của Tổ Tông (1)
Chương 45 - Tuyệt Sát Của Tổ Tông (2)
Chương 46 - Tuyệt Sát Của Tổ Tông (3)
Chương 47 - Thắng Thua (1)
Chương 48 - Thắng Thua (2)
Chương 49 - Biết Thân Biết Phận (1)
Chương 50 - Biết Thân Biết Phận (2)
Con trai trước đây chỉ thích than thở, hôm nay có phần khang khác, bà Tiêu lắc đầu:
“Mặc dù con ở Tần gia nhưng sao họ có thể cho con nhiều tiền chứ?”
“Mẹ không cần lo lắng, con dựa vào bản thân mình”.
Tiêu Lâm dứt lời, một giọng nói vọng tới:
“Còn ăn cả thịt? Tiêu Hình, nhà ngươi nợ nhà ta còn chưa trả, còn không trả thì Tiêu Tịnh sẽ bị bán đi đấy”.
Người tới chính là thất thiếu gia của Tề gia, họ cũng là địa chủ.
Tiêu gia thuê đất của Tề gia trồng lúa, mỗi năm giao năm phần lương thực, nhưng năm ngoái bị hạn, không thu hoạch được nên cũng không giao được.
Tề gia là địa chủ ở đây, nổi tiếng ác độc, dựa vào chút tiền cho thuê nên ức hiếp đàn ông, hãm hiếp đàn bà và không coi ai ra gì.
Tiêu Hình hôm qua được gả vào Tần gia, thất thiếu gia của Tề gia nghe thấy vậy thì đoán chắc là Tiêu Hình có tiền.
Thấy Tần gia tới đòi tiền, Tiêu Lâm lạnh mắt:
“Không biết thất thiếu gia muốn bao nhiêu?”.
Gã này được vào làm rể Tần gia, không làm gì sao được, Tề thất thiếu xòe tay ra:
“Không nhiều không ít, 100 lượng”.
Bà Tần tái mặt, trước đây cùng lắm hắn ta đòi là năm lượng, rõ ràng là hắn ta đang nói khống lên.
Tề thiếu gia dẫn theo gia đinh tới, hắn đã nghĩ cả rồi, nếu Tiêu Hình không đồng ý thì đánh cho tới khi đồng ý thì thôi.
Thật không ngờ Tiêu Lâm lại trả lời vô cùng điềm tĩnh:
“Được, một tháng sau ngươi tới lấy bạc”.
Hắn tính toán, một tháng là kỳ thi hương có kết quả rồi.
Tề thiếu thất đã chuẩn bị sẵn sàng đánh người bèn hét lớn:
“Đừng có dụ ta, tới khi đó mà chỉ cần thiếu một lượng thôi thì mẹ và muội muội của người sẽ phải làm nô lệ đấy”.
Câu nói khiến cho Tiêu Lâm tức lắm, hắn bước tới tát cho Tề thiếu thất một bạt tai:
“Làm nô, ngươi cũng xứng?”
“Bốp”, tiếng tát giòn giã vang lên khiến Tề thất thiếu đau tới mức hoang mang.
Tề thất thiếu đứng ngây ra một lúc mới phản ứng lại rồi hắn ta gầm lên:
“Một tên ở rể như ngươi mà dám đánh bổn thiếu gia? Người đâu, đập chết hắn cho ta”.