Phòng Livestream Đoán Mệnh Của Sơn Thần

Phòng Livestream Đoán Mệnh Của Sơn Thần

Cập nhật: 26/12/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 179
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Huyền Huyễn
Truyện Sủng
Hiện Đại
Điền Văn
Linh Dị
Hệ thống
Truyện Khác
Dị Năng
Gia Đấu
Hài Hước
Nữ Cường
     
     

Không thể không nói, ông cụ đã đoán trúng rồi.

“Cháu thấy giờ cũng trễ rồi, ông vẫn nên về nhà sớm thì hơn.

” Trì Vãn đổi đề tài: “Cháu chỉ sợ đám lưu manh kia sẽ quay lại kiếm chuyện với ông…”

Ông cụ nhìn lên sắc trời, nói: “Đúng là nên về nhà rồi.

Trì Vãn im lặng nhìn bóng lưng còng của ông ấy đi về nhà, thoạt nhìn vừa cô đơn vừa lạnh lẽo.

“… Bánh Bánh, thật sự không có cách nào giúp ông cụ tìm được cháu gái của ông ấy sao?” Trì Vãn hỏi.

Bánh Bánh bay trên không trung dừng trên vai Trì Vãn, nói: “Hiện giờ thần lực của cô vẫn còn rất yếu, cùng lắm chỉ có thể giúp cô thấy được chuyện tương lai và quá khứ trong vòng bảy ngày của một người thôi. Nếu muốn thấy quãng thời gian lâu hơn thì sẽ là gánh nặng đối với cơ thể của cô.

Thần lực không đủ, nói gì cũng vô ích.

Nghe vậy, Trì Vãn không khỏi thất vọng.

“Có điều…” Bánh Bánh chuyển hướng đề tài: “Nếu cô thật sự muốn giúp ông cụ ấy thì cũng không phải là không có cách nào.

“Cách nào?” Trì Vãn lập tức gặng hỏi.

Bánh Bánh: “Cô bảo ông ấy đến miếu thắp nén nhang, nếu tấm lòng của ông ấy đủ chân thành, nguyện vọng tìm kiếm đứa cháu càng mãnh liệt thì nói không chừng sẽ cho cô tìm được vị trí hiện tại của cháu gái ông ấy.

Trì Vãn nhất thời phấn chấn: “Thật không?”

Bánh Bánh: “Tôi chỉ nói là, có khả năng, chứ không phải chắc chắn. Tất cả đều phải dựa vào cảm xúc của ông cụ lúc dâng hương mãnh liệt cỡ nào, có thể truyền đạt đến chỗ cô hay không.

Trì Vãn: “Không cần biết có được hay không, tóm lại phải thử thì mới biết được!

Dứt lời, cô nhanh chóng đuổi theo ông cụ. Trong nét mặt mờ mịt của ông ấy, cô nghiêm túc nói: “Ông ơi, mặc dù cháu không biết cách này có tác dụng hay không, nhưng cháu có một cách, có lẽ sẽ giúp ông tìm được cháu gái của ông!

Trì Vãn không biết ông cụ có tin lời mình hay không. Nói tóm lại, cô đã làm hết những gì mình có thể làm rồi, mặt khác chỉ có thể xem ý trời.

Ông cụ nhìn tấm danh thiếp bị Trì Vãn nhét vào trong tay, trên danh thiếp viết năm chữ to “Sơn Thần núi Chiêu Minh”, dưới cùng là một dòng chữ nhỏ viết địa chỉ của nơi này.

“… Miếu Sơn Thần núi Chiêu Minh?”

Ông cụ họ Dư, tên là Dư Tri Hành.

Khi ông ấy cau mày về nhà thì thấy vợ mình đã nấu bữa tối xong. Dưới ánh sáng leo lét, mái tóc của bà cụ đã ngả màu hoa râm, sống lưng cũng hơi gù, cả người toát lên khí sắc của tuổi xế chiều.

Thấy thế, trong lòng ông cụ Dư dâng lên cảm xúc chua xót.

Ông ấy nhanh chóng tiến lên, tiếp nhận bát đũa trong tay vợ, nói: “Tôi đã bảo rồi, bà không khỏe thì chờ tôi về rồi để tôi làm là được…”

Bà cụ Dư cười với ông ấy, nói: “Chút việc nhỏ này tôi vẫn làm được. Nếu thật sự không làm gì hết, tôi còn thấy khó chịu ấy chứ.

Sau khi xới cơm xong, hai vợ chồng ngồi xuống ăn cơm.