Lại nói, theo lẽ thường vào những ngày hoàng hậu chủ trì yến tiệc trọng đại như vậy, Hiên Viên Linh đều là sẽ nể mặt hoàng hậu hay nói cách khác, hắn sẽ đến trung cung để nghỉ ngơi.
Thẩm Khanh không có suy nghĩ gì, theo cung nữ hồi Chiêu Hoa cung. Bên kia, hoàng đế đang ngồi trên ngự liễn, hướng về phía cung của hoàng hậu. Đi được nửa đường lại nhìn thấy có người xông tới, Hiên Viên bừng tỉnh, nhíu mày nhìn Vương mỹ nhân nhất thời không nhớ ra được người này là ai, rốt cuộc chỉ sủng ái một lần, nhớ tới Vương mỹ nhân đều là mơ hồ, bất quá hắn nhìn nàng ta liền không thích.
Nói đến Vương mỹ nhân ở đây cũng có người an bài, cung nữ cầm đèn nói khẽ dắt Vương mỹ nhân đi, trông Vương mỹ nhân sắc mặt đỏ bừng, bộ dáng trong lòng đều là sáng tỏ.
Đi tới nửa đường, Vương mỹ nhân liền thấy Hiên Viên Linh đang ngự giá hướng cung của hoàng hậu đi tới.
Vương mỹ nhân cố nén sự khô nóng trên người, trong đầu đều là Hiên Viên Linh, chỉ muốn hoàng đế sủng ái, nhìn thấy Hiên Viên Linh, nàng lại không nhịn được.
Quay đầu liền hướng Hiên Viên Linh trước mặt đi tới.
Hắn hôm nay là muốn hướng cung của hoàng hậu đi, hậu cung ở đâu lại tới một kẻ ngu dốt. Là tới làm cho hoàng hậu là tức chết hay vẫn là cảm thấy hắn háo sắc quá mức, ai cũng có thể?
Nhưng cũng không đáng vì mộtcái nữ nhân mời sủng liền phát hỏa, hắn đang định rời đi, đột nhiên Vương mỹ nhân kêu một tiếng: “Hoàng thượng.
”
Một tiếng này như có thể bách chuyển thiên hồi. Xung quanh nô tài cúi thấp đầu không dám nhìn.
Hiên Viên Linh mặt đều đen.
Bình tĩnh mà xem xét hắn tự nhiên cũng thích nữ nhân kiều mị, nhưng kiều mị không phải phóng đãng. Vương mỹ nhân thanh âm vừa phát, thật là làm cho hắn ghê tởm.
“Lui ra.
”
Nếu như bình thường, Hiên Viên Linh hạ giọng một câu, Vương mỹ nhân đều là bị dọa sợ, nhưng lúc này nàng bị người hạ dược lại mượn cảm giác say rượu, thêm vào mấy ngày nay xác thực nín nhịn, lại tổng nghĩ hoàng đế sủng ái, lúc này là thật chỉ nghĩ đến tiến lại gần.
Con người này đang ở trước mắt, nàng nhất thời quên đi nỗi sợ hãi liền đứng dậy.
Triệu Hải không nghĩ đến Vương mỹ nhân có thể to gan như vậy, nhưng dẫu sao cũng là nữ nhân của hoàng thượng, chuyện mời sủng này, hoàng thượng không lên tiếng, bọn họ ngăn lại cũng không tốt.
Vương mỹ nhân còn thật sự thuận thuận lợi lợi đi đến trước mặt Hiên Viên Linh.
Hiên Viên Linh nói một tiếng lui ra lại thấy Vương mỹ nhân không động đậy, hắn mở miệng liền muốn hô người kéo nàng xuống, kết quả còn chưa hô, Vương mỹ nhân một phen đánh tới, thân thủ liền đụng tới thắt lưng của Hiên Viên Linh.
Xung quanh thái giám đều một mặt sững sờ, chưa từng thấy thế trận như này bao giờ, đừng nói thái giám, ngay cả Hiên Viên Linh kiếp này cũng không gặp qua nữ nhân làm càn như vậy.
Hắn đây là bị người ta bá vương ngạnh thượng cung?
Hiên Viên Linh mặt đều đen thành đáy nồi. Không nói hai lời một cước đạp ra ngoài.
Con cháu hoàng tộc liền võ nghệ không tinh cũng vì cường thân kiện thể cũng sẽ rèn luyện, một cước này hắn không dùng sức cũng đạp người ra ngoài rất xa.
Triệu Hải có chút không phản ứng kịp: “Người đâu? Hộ giá.
"
Hiện tại thế nhưng vẫn còn có phi tần làm ra loại chuyện thế này. Mồ hôi lạnh của hắn ta đều đã đổ xuống.
Xung quanh đám người quỳ đầy đất, lúc này cũng không có người cố tình coi Vương mỹ nhân là nữ nhân của hoàng đế, thẳng xem nàng giống như thích khách mà ấn ngã xuống đất.