Hiên Viên Linh nhìn thấy vạt áo bản thân còn thật bị Vương mỹ nhân kéo ra làm cho hỗn loạn, hắn có thể nghĩ đến nếu không phải bản thân một cước đạp kịp thời, chỉ sợ người này liền đến gần.
Nghĩ đến chính mình từng sủng ái quá một nữ nhân như vậy, thế nhưng làm cho hắn thật ghê tởm.
Hoàng cung được hộ vệ canh gác nghiêm ngặt, vậy mà lại có ngày một hoàng đế như hắn bị một tần phi phi lễ ngay trước mặt, này nói ra ai tin?
Đúng lúc này, Đinh Hương tới tìm Vương mỹ nhân, nhìn thấy Hiên Viên Linh sợ đến mức quỳ xuống đất, vội vàng xin tha thứ.
“Hoàng thượng tha mạng, hoàng thượng tha mạng, Mỹ nhân uống nhiều, nên mới không đúng mực, không phải cố ý.
”
Hiên Viên Linh lạnh lùng nói: “Vậy để nàng tỉnh táo lại. Hồi Càn Nguyên cung.
”
Triệu Hải vội vàng phân phó cung nhân đưa Hiên Viên Linh hướng Càn Nguyên cung đi, là Càn Nguyên cung cũng không phải Phượng Nghi cung của hoàng hậu.
Hoàng hậu vốn đang chờ Hiên Viên Linh đến, ngày thường hoàng đế hiếm khi tới, một tháng này đều được nàng ta chuẩn bị thật tối, kết quả lại nghe tin hoàng đế không đến.
“Không thể nào.
”
Hoàng đế xưa nay sẽ không làm loại chuyện không nể mặt hoàng hậu tới như vậy.
Hoàng hậu lập tức sai người đi hỏi thăm, kết quả trân trân nghẹn lời trước chuyện vừa rồi của Vương mỹ nhân, nàng ta không nhịn được làm vỡ một chén trà: “Tiện nhân.
”
Thủ đoạn cướp người trong cung trái lại cũng không tính là hiếm lạ, nhưng Vương mỹ nhân trắng trợn cướp tới cửa như vậy, còn là cướp người từ chỗ hoàng hậu, thậm chí còn không cướp được tới tay lại làm hoàng thượng sinh khí. Phen này không đến Phượng Nghi cung đã không đơn giản là vứt đi mặt mũi của hoàng hậu, đây là trách nàng ta không quản tốt những nữ nhân hậu cung này.
Hoàng hậu là trung cung, nữ nhân trong hậu cung nếu xảy ra chuyện gì, nàng ta khó mà thoát khỏi trách nhiệm.
Hoàng hậu xưa nay đoan trang đúng mực, trong cung sự tình xử lý cũng coi như ổn thỏa, Hiên Viên Linh cũng chưa từng trách lỗi nàng ta chuyện gì. Lúc này bởi vì một Vương mỹ nhân lại ở trước mặt Hiên Viên Linh ném đi mặt mũi hoàng hậu, nàng ta có thể nhẫn thế nào?
Thế là Vương mỹ nhân bị người đưa trở về, rượu kia còn chưa tỉnh, hoàng hậu bên ấy liền kêu người nói muốn cấp Vương mỹ nhân tỉnh rượu thật tốt.
Trong tiệc sinh thần của đại hoàng tử cư nhiên xảy ra sự việc như vậy, nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ.
Tin tức trong cung đều truyền là đi rất nhanh, không bao lâu mọi người đều đã biết.
Thẩm Khanh nghe được cũng kinh ngạc đến ngây người.
Vương mỹ nhân kiếp trước chẳng lẽ là chuyên đi “vả mặt” người khác? Nếu không sao lại hung hăng đi “vả mặt” như vậy?
Ở tại Khánh Vân cung lại muốn đi Chung Dục cung khoe mẽ, hung hăng đánh vào mặt Như phi, lại sau tiệc sinh thần của đại hoàng tử, hoàng đế đi tìm hoàng hậu, nàng ta náo như thế, cũng coi như trực tiếp đánh lên mặt hoàng hậu. Hơn nữa không chỉ thế, một đám hộ vệ thái giám để một cái nữ nhân đến gần hoàng đế mà không cản lại, không phải là nói cho người khác biết những hộ vệ kia đều vô dụng ư? Vậy mà hung hăng “vả mặt” nhiều người như thế?
Mặc dù Hiên Viên Linh bởi vì chuyện này mà mất mặt, cũng không làm gì ngoài cấp hoàng hậu cảnh tỉnh, nhưng hắn càng là bất động, người phía dưới lại càng hoảng.
Lần này, những người có thân phận tôn quý trong cung đều là bị làm cho mất mặt.
Vương mỹ nhân đầu óc không rõ ràng đi tìm Hiên Viên Linh, tỉnh rượu xong xuôi, đầu óc cũng tỉnh táo.
Sau đó nàng ta phảng phất như bị sét đánh. Làm sao nàng ta có thể làm ra chuyện như vậy khi đang say rượu?
Nhưng nàng ta còn chưa kịp nghĩ minh bạch, hoàng hậu đã phái tới ma ma dạy bảo quy củ.
Phi tần mời sủng tự nhiên cũng không phải là tội lớn, nhưng ở trong cung cư xử không đúng mực, nhưng chính là vấn đề lớn.
Vương mỹ nhân ngày càng nước sôi lửa bỏng.
Không đến mấy ngày là thời điểm tới Phượng Nghi cung thỉnh an, Như phi tìm hoàng hậu ủy khuất nói: “Thần thiếp là thật không nghĩ tới Vương mỹ nhân sẽ làm ra chuyện như vậy, nàng còn nói hoàng thượng sẽ không duyên cớ đến đến Khánh Vân cung, thần thiếp thật không giữ được người, cầu hoàng hậu nương nương cấp Vương mỹ nhân an bài một nơi ở mới.
”
Hoàng đế mấy ngày nay đều không đến hậu cung, thấy rõ là vẫn còn nhớ đến chuyện đó.
Hoàng hậu trong lòng cũng nghẹn khuất, nghe Như phi nói vậy, lập tức đáp ứng: “Sao lại có thể có nữ nhân không biết lễ nghĩa liêm sỉ như vậy, bản cung trông nàng cũng không phải là say rượu hỏng việc, chỉ sợ có chút bị điên rồi, gọi thái y cho nàng, tạm thời ra khỏi Khánh Vân cung tìm một địa phương yên ổn dưỡng bệnh.
"
Bên kia Vương mỹ nhân bị cung nhân Khánh Vân cung lôi đi, lại hướng về phía bên ngoài kêu lên: “Ta không có bị điên, ta không có a!
”
Nhưng lúc này, nơi nào còn có người truyền lời cho nàng?