Quỷ Vương Tuyệt Sủng: Nghịch Thiên Phế Tài Phi

Quỷ Vương Tuyệt Sủng: Nghịch Thiên Phế Tài Phi

Cập nhật: 01/01/2025
Tác giả: Khinh Mặc Vũ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 423
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Xuyên Không
Truyện Sủng
Điền Văn
Cổ Đại
Gia Đấu
Nữ Cường
Mạt Thế
     
     

Trọng Nguyệt là lần đầu tiên nhìn thấy phi hành thú, có chút hâm mộ, rốt cuộc nàng còn không có thú sủng! Thiên mã lôi kéo xe ngựa dần dần hạ xuống mặt đất, ngay sau đó, một con thon dài bàn tay vươn ra, giây tiếp theo, xe ngựa mành bị vén lên, một bộ màu tím trường bào Bắc Minh Dạ xuất hiện trước mắt mọi người! Màu áo tựa như vải mềm cao cấp, đôi mắt màu tím mang lại cho người ta một cảm giác mông lung, phảng phất che đậy đáy mắt sâu kín.

Làn da trắng nõn khiến mọi nữ nhân đều cảm thấy thua kém, khuôn mặt tinh xảo đến cực điểm, vừa vặn một bộ áo tím làm tôn lên dáng vóc cao lớn, thân hình thon dài, như thể bước ra từ một bức họa! “Oa……!

Đám người đồng loạt phát ra tiếng thét chói tai! “Là Quỷ Vương điện hạ!

“Đúng vậy, cư nhiên có thể nhìn thấy dung mạo Vô Song Quỷ Vương điện hạ!

Trọng Nguyệt nắm tiểu hài tử đứng ở đó, đôi mắt đen nhìn Bắc Minh Dạ, tuy rằng không phải lần đầu tiên nhìn thấy hắn, nhưng mỗi lần gặp hắn, nàng đều không khỏi kinh diễm! Quỷ Vương điện hạ? Xem ra là hoàng tộc người trong…… “Ngươi như thế nào ra đây?”

Bỏ qua Thái Tử, Huyền Thanh liền lập tức đi đến trước mặt Trọng Nguyệt.

Trọng Nguyệt nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Thái Tử, quả nhiên phát hiện sắc mặt Thái Tử không được tốt lắm! Đúng vậy, thân là Thái Tử, Đông Quốc tương lai hoàng đế, Quỷ Vương cư nhiên không cùng hắn chào hỏi, phỏng chừng đổi ai trong lòng cũng không thoải mái đi! “Ra đây mua chút đồ vật.

Trọng Nguyệt cười một cái, tâm tình rất tốt.

Cúi đầu nhìn thoáng qua Trọng Nguyệt trong tay túi, Bắc Minh Dạ ngửi thấy một mùi thuốc mát lạnh! Đôi mắt màu tím mang theo ý cười, Bắc Minh Dạ vươn tay sờ sờ đầu Trọng Nguyệt, nhẹ giọng nói: “Về sau không cần chính mình một người ra ngoài, bên ngoài không biết xấu hổ nam nhân nhiều, rất nguy hiểm!

Nhìn thấy Bắc Minh Dạ như vậy, mọi người vây quanh đều cảm thấy lạ lùng! Đây không phải là Quỷ Vương điện hạ, người đối ai cũng lạnh lùng, tàn nhẫn vô tình sao? Hắn lại có thể ôn nhu như vậy, đặc biệt là với nữ nhân? Mọi người không khỏi đồng loạt nhìn về phía Huyền Thanh! Huyền Thanh bị ánh mắt mọi người nhìn vào, cảm thấy tức giận, nhưng nghĩ đến việc hắn vừa rồi đã ép buộc Trọng Nguyệt nói những lời đó, Huyền Thanh cũng không dám mở miệng phản bác! Hắn làm sao cũng không ngờ được, nữ nhân ăn mặc keo kiệt kia lại quen biết với Quỷ Vương, một người tàn nhẫn vô tình mà cường đại như vậy! Biết Bắc Minh Dạ mắng mình là Huyền Thanh, Trọng Nguyệt tâm tình rất tốt, gật gật đầu: “Nhớ kỹ, nhưng không biết xấu hổ nam nhân xác thực có, còn dùng thân phận áp tôi!

Nghĩ đến Huyền Thanh vừa rồi ngu ngốc, Trọng Nguyệt không nhịn được mà cười! Bắc Minh Dạ ánh mắt lạnh lùng lướt qua Huyền Thanh, không nói một lời.

Bị ánh mắt Bắc Minh Dạ nhìn như vậy, Huyền Thanh cảm thấy lòng bàn chân lạnh buốt, không nhịn được phải quỳ xuống, lúc này, Thái Tử lại liếc hắn một cái! Thấy tình huống này, Huyền Thanh có chút khó xử! Không quỳ sao? Nhìn bộ dạng của Quỷ Vương, chắc chắn sẽ không tha thứ cho hắn! Quỳ sao? Thái Tử bên này hắn cũng không thể chiếm được lợi, dù sao Thái Tử vẫn luôn coi Quỷ Vương như cái gai trong mắt! Bắc Minh Dạ tự nhiên biết Huyền Thanh đang sợ gì, cười lạnh một tiếng, nhìn về phía Thái Tử đang im lặng đứng đó, “Đại ca, quản tốt thủ hạ của ngươi, nếu có lần sau, hắn chỉ có thể tới gặp ta mà thôi!

Nghe thấy lời này, Huyền Thanh cảm thấy chân mềm nhũn, thiếu chút nữa là ngồi xuống đất! Mọi người xung quanh nghe vậy, đều cảm thấy sợ hãi, không tự chủ rụt cổ lại! Thì ra Quỷ Vương điện hạ ôn nhu, nhưng chỉ là đối với cô nương này mà thôi! Nhìn cảnh Bắc Minh Dạ thay đổi nhanh chóng như vậy, Trọng Nguyệt không khỏi cảm thấy rất thú vị, đặc biệt là lời nói vừa rồi của hắn! “Lục đệ, Huyền Thanh cũng không biết cô nương này là người bên cạnh ngươi, mong ngươi không trách.

Thái Tử ánh mắt sâu thẳm nhìn Trọng Nguyệt liếc mắt một cái, kéo ra đề tài, “Không biết cô nương này là người đâu, sao trước đây không gặp qua?”

“Chưa thấy qua?”

Bắc Minh Dạ vẻ mặt kinh ngạc, quay lại nhìn Trọng Nguyệt, rồi lại nhìn về phía đại ca mình, “Không thể nào, nàng đã gặp qua đại ca ngươi rồi, hơn nữa là vào buổi sáng mới gặp…”

Đương nhiên, câu sau của Bắc Minh Dạ là trong lòng nói! Nhìn thấy sắc mặt kinh ngạc của Bắc Minh Dạ, Trọng Nguyệt không khỏi buồn cười, Bắc Minh Dạ thật sự quá thú vị, xem ra hắn muốn xem bọn họ chê cười! Thái Tử sắc mặt không tốt, nhưng vẫn cười nói: “Lục đệ đùa rồi, cô nương xinh đẹp như vậy nếu đã gặp qua, tự nhiên sẽ nhớ rõ, nhưng bổn cung lại không nhớ rõ!

“Vậy là trí nhớ đại ca ngươi không tốt rồi.

Bắc Minh Dạ nghiêng đầu nhìn Trọng Nguyệt, “Các ngươi trước đi lên.

“Ân.

Trọng Nguyệt gật đầu, mang theo đứa bé kia lên xe ngựa! Chờ Trọng Nguyệt đi lên xong, Bắc Minh Dạ sắc mặt tươi cười trong nháy mắt biến mất hầu như không còn, phảng phất như chưa từng có nụ cười.