Thẩm Như Ý vui xong về sau mới bất đắc dĩ, người anh cả này của cô cũng là người không chịu thua kém, thế mà có thể trốn tránh Cố Hứa Thiến liên tục. Thế nhưng may mắn là vẫn luôn trốn tránh, không cho Cố Hứa Thiến cơ hội, nếu không khả năng anh ấy đã bị rơi vào từ sớm.
Thẩm Như Ý vất vả vừa sáng sớm mới đuổi kịp được Thẩm Thụ, cô ngáp một cái rồi nói sự tình nói cho anh ấy biết, phản ứng của Thẩm Thụ to đến mức suýt chút đánh thức cả nhà dậy.
Khả năng bởi vì thiếu ngủ, quầng đen dưới mắt Thẩm Thụ rất rõ ràng, giờ phút này bàn tay cầm tiền có chút run run, “Như Ý, đây có phải là hơi nhiều rồi hay không, không cần nhiều tiền như vậy đâu —— ”
“Tiền thừa thì anh xem xem mua vài món đồ, cho ai dùng cũng được. A —— anh đừng ngồi ỳ ở đó, còn sững ra nữa đợi lát nữa mẹ sẽ nhìn thấy.
”
Thẩm Thụ chỉ có thể ngây ngô nắm chặt tiền đi ra ngoài.
Anh ấy hành động cực kỳ nhanh, đêm đó đã về nhà sửa chữa lại cho phòng của Thẩm Như Ý.
Cuối tuần không cần đi làm, Cố Hứa Thiến vất vả lắm mới chặn được anh ấy, nhưng lại phát hiện anh ấy lại phải làm việc không thể ra ngoài giải sầu cùng mình, chỉ có thể kìm nén bực bội đi đến chỗ Thẩm Nghênh Đào than vãn.
Nói là than vãn, nhưng thật ra là đơn phương phát tiết cơn giận.
“Tức chết tôi rồi, mỗi ngày đều không gặp được người, còn tưởng rằng lần này có thể tìm được anh ấy, vậy mà lại bận bận bịu bịu!
”
Cố Hứa Thiến nói xong, uống một ngụm nước Thẩm Nghênh Đào rót cho cô ta.
“Cậu nói anh ấy đang sửa lại nhà kho?”
Cố Hứa Thiến liếc nhìn cô ta một cái, lười mở miệng, chỉ gật đầu.
Thẩm Nghênh Đào mím chặt môi, đột nhiên cảm thấy mình giống như bị chơi xỏ.
Chẳng lẽ Thẩm Như Ý đã sớm dự liệu sẽ được mẹ cho tiền? Không, không có khả năng. Rõ ràng trước đó mẹ cũng ủng hộ đuổi cô đi, sao cô có thể biết mẹ sẽ thương xót cô chứ?
Trong đầu nhanh chóng hiện lên đủ mọi khả năng, nhưng Thẩm Nghênh Đào vẫn không nghĩ ra rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, càng không hiểu hiện tại tại sao Thẩm Như Ý lại trở nên khôn khéo như thế.
Cô giống như trở nên thông minh rất nhiều, hiện tại thậm chí ngay cả Cố Hứa Ngôn cũng bị cô câu dẫn.
Thẩm Nghênh Đào không hiểu sao cảm thấy khủng hoảng, mọi chuyện đều giống như đi lệch quỹ đạo ——
Ý nghĩ này càng thêm mãnh liệt trong lòng cô ta, nhưng cô ta lại không hiểu rõ là làm sao.
Cố Hứa Thiến thấy cô ta không nói một lời, cũng không tới an ủi mình, bất mãn mở miệng: "Thẩm Nghênh Đào, cậu thất thần cái gì? Bây giờ tôi phải làm sao đây? Thật sự chưa gặp qua người đàn ông nào khó như Thẩm Thụ. . .
" Lúc cô ta ở trong thành phố là đối tượng tất cả đàn ông tranh nhau theo đuổi!
Thẩm Nghênh Đào nắm chặt tay không chút dấu vết, móng tay khảm vào lòng bàn tay, khẽ khàng nói: “Thiến Thiến, cậu đừng vội, anh trai tôi là người chậm nhiệt, cái này không có cách nào.
”
“Sao tôi có thể không vội được? Cậu không thấy con gái của trưởng thôn suốt ngày lén lút nhìn anh ấy sao? Nếu như bị đoạt mất, cậu thì thấy không quan trọng, thế nào, cậu muốn thấy tôi cứ như vậy khó chịu sao?”
Cố Hứa Thiến nghiến răng nghiến lợi nói một tràng, ban đầu cô ta muốn dùng cách nước ấm nấu ếch, nhưng dần dần phát hiện cũng có khác người để ý tới Thẩm Thụ. Nếu là mấy cô gái nông thôn bình thường thì cô ta cũng không tính, nhưng cô gái này lại là con gái của trưởng thôn, cũng rất xinh đẹp, nhìn thế nào cũng khiến cô ta cảm thấy có cảm giác nguy cơ.
Người đàn ông cô ta coi trọng, nào phải con chó chỉ tay một cái liền ba ba liếm lên? Nhưng hiện tại cô ta thích Thẩm Thụ, Thẩm Thụ càng tránh cô ta, thì cô ta càng muốn gặp anh ấy, muốn ở cùng một chỗ với anh ấy, cô ta muốn bóp chặt người đàn ông này ở trong lòng bàn tay!
Cố Hứa Thiến mạnh mẽ đặt cốc trà vạc lên bàn, nước bắn tung ra đổ đầy tay Thẩm Nghênh Đào, nhưng Cố Hứa Thiến làm như không thấy, lại mở miệng lần nữa: “Dù sao cậu cũng phải nghĩ cách giúp tôi, cậu với Thẩm Thụ lớn lên cùng nhau, khẳng định rất hiểu rõ anh ấy! Nếu cậu không nghĩ ra cách nào, về sau đừng hi vọng thông qua tôi để tiếp cận anh trai tôi!
”
Cô ta cũng không phải đồ đần, Thẩm Nghênh Đào này mỗi lần nhìn thấy anh trai của cô ta cứ giống như liền chó nhìn thấy xương, tâm ý lại rất rõ ràng.
Giống như theo ý nghĩ của cô ta, Thẩm Nghênh Đào rốt cục cũng chậm rãi nói: “Tôi cũng đã nói, tính cách của anh cả chính là chậm nhiệt như vậy. Nếu như cậu muốn sớm tiến triển thêm với anh ấy, không bằng bắt đầu theo hướng khác.
”
“Hướng nào?”
Thẩm Nghênh Đào mỉm cười, “Anh cả tôi cực kỳ coi trọng tình thân, từ nhỏ đến lớn người quan tâm nhất chính là tôi cùng chị hai, còn có mẹ tôi —— đương nhiên là người mẹ trước kia.
”
Lúc Cố Hứa Thiến trầm tư, Thẩm Nghênh Đào lại nói tiếp, “Nếu như cậu được chị hai cùng với dì Kiều tán thành, có bọn họ dắt mối, vậy không phải tiếp cận anh cả dễ như trở bàn tay sao?”
“Cậu nói cũng có chút đạo lý.
”
Sắc mặt Cố Hứa Thiến rốt cục cũng chuyển từ âm trầm sang sáng rực.
“Chị hai tôi chỉ lớn hơn cậu vài tuổi, cũng coi là đồng trang lứa, cậu có thể thử tiếp xúc với cô ấy một chút.
”
Thẩm Nghênh Đào tự cho là phân tích rất có lý, nhưng Cố Hứa Thiến lại âm trầm trừng cô ta một cái.
“Thử cái gì mà thử, chị hai cậu —— chính là cái cô Thẩm Quế kia, tôi thấy là cô ấy có bệnh ý, mỗi lần nhìn thấy tôi thái độ cứ như đòi mạng, nói chuyện kẹp dao đeo gậy, vô cùng chán ghét.
”
Thẩm Nghênh Đào sững sờ, tuy nói tính tình Thẩm Quế khá nóng, nhưng cô ấy sẽ không dễ dàng nổi nóng với người khác, trừ phi người kia làm cái gì khiến cho cô ấy không vui. Nhưng Cố Hứa Thiến làm gì lại đắc tội cô ấy chứ?