Sau Khi Chia Tay Với Chồng Cũ, Tôi Mang Thai Bé Con

Sau Khi Chia Tay Với Chồng Cũ, Tôi Mang Thai Bé Con

Cập nhật: 02/12/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 1,392
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Xuyên Không
Tiểu thuyết
Truyện Sủng
Hiện Đại
Trọng Sinh
     
     

Úc Tinh Ngữ ôm con vào trong lòng, nhẹ nhàng đưa tay vuốt lại mái tóc của cô bé cho gọn gàng, cô xúc động, áp má lên má của bé, cảm nhận sự mềm mại, ấm áp trên khuôn mặt con, tình thương con đong đầy trong lòng cô.

Nếu có thể, cô hy vọng con gái sẽ luôn là mặt trời nhỏ của cô.

Một lát sau, có người đến cửa.

Lúc chuông cửa reo lên thì Úc Tinh Ngữ ôm con lên lầu theo bản năng.

Cố Tự Bắc rửa bát xong rồi đi ra ngoài, nghe thấy tiếng chuông, anh nhìn vào màn hình theo dõi ở cửa, là một người giúp việc đang cầm theo đồ trong tay.

Úc Tinh Ngữ thấy vậy thì hơi lo lắng, cô hỏi: “Ai vậy.

Tuy rằng bọn họ không cho người quen biết địa chỉ nhưng nếu thật sự có người muốn điều tra thì cũng không phải không thể tìm được.

Cố Tự Bắc thấy cô hoảng loạn, anh vươn tay đè lên vai cô rồi trấn an: “An ninh của khu chung cư này rất tốt, nếu có ai đến tìm, chắc chắn sẽ có người thông báo cho tôi.

Nhớ lại cuộc trò chuyện với Thẩm Nghi Nhã lúc nãy, anh đã đoán được chuyện gì xảy ra.

“Chắc là mẹ của bạn nhỏ lúc nãy đưa đồ đến, để tôi ra ngoài xem thử.

Nói xong anh đi ra ngoài.

Chẳng bao lâu sau anh đã quay trở lại với một cái túi, chiếc túi in hoa trắng, bên trong là hộp quà màu đỏ, mở ra bên trong là một chiếc vòng tay nhỏ hình con hổ làm bằng vàng.

Úc Tinh Ngữ nhìn Cố Tự Bắc.

Cố Tự Bắc nhướng mày: “Vừa rồi anh có nói với họ rằng hôm nay bé con tròn trăm ngày.

“Chu đáo thật đó.

Nhận được món quà đắt đỏ như vậy, Úc Tinh Ngữ hơi bất an: “Có cần đáp lễ lại không?”

“Tôi sẽ cho người chọn quà tặng lại bên đó.

“Ừ.

Cố Tự Bắc lấy chiếc chiếc vòng tay trong hộp nhung đỏ ra đưa cho cô, rồi ôm lấy con gái từ trong lòng cô dò hỏi: “Em có muốn đeo vào thử cho bé con không, xem có đẹp hay không.

Vì đột nhiên nhận được quà do mẹ của Lạc Tinh Ngộ tặng, lúc này đầu óc của Úc Tinh Ngữ còn ngơ ra, chưa phản ứng kịp, cô ngơ ngác cầm lấy chiếc vòng từ trong tay anh rồi đeo vào tay con.

Chiếc vòng có thể điều chỉnh được, cô điều chỉnh kích cỡ của chiếc vòng cho vừa với tay của cô bé để vòng không bị rơi mất.

Cô bé có làn da trắng nõn mịn màng, chiếc vòng vàng đeo vào cổ tay bé nhìn rất đáng yêu, làm da của bé trông càng thêm trắng, bé cưng trông rất phú quý.

Cô bé cũng rất vui, nhóc con giơ tay lên gặm vào đó thì nước dãi đã dính hết vào đó.

Úc Tinh Ngữ đành phải giữ lấy tay của con, cả người vẫn còn chưa hết ngơ.

“Tôi cảm thấy tôi còn chưa mua đồ vật quý giá nào cho con.

Chỉ cho bao lì xì.

Cố Tự Bắc cũng thế.

Anh không nghĩ được nhiều đến vậy.

Chỉ nghĩ tặng con bao lì xì là đủ rồi.

Cả khóa trường mệnh cũng chưa mua.

Nhưng có vẻ như bé cưng nhà họ rất thích vàng, trang sức vàng đeo trên tay của bé rất đẹp. Con gái cần được nuôi dưỡng trong giàu sang phú quý từ bé.

Cố Tự Bắc nghĩ một lúc, hôm sau, lúc cho người mua quà tặng lại bé hàng xóm thì mua một đóng khóa trường mệnh bằng vàng, túi phúc rồi đồ chơi hình mấy con thú nhỏ cho bé cưng nhà mình chơi.

Úc Tinh Ngữ thấy anh làm quá như vậy thì chỉ biết im lặng chứ không biết nói gì hơn.