Thẩm Nghi Nhã thấy bên nhà Úc Tiêu Mễ đưa đồ đến đáp lễ thì không biết phải làm sao. Cô ấy nói với chồng: “Nhà bọn họ khách sáo quá, em tặng quà mừng một trăm ngày, họ còn trả lễ lại cho chúng ta.
”
Hơn nữa quà đáp lễ còn đắt hơn quà mình tặng nhà bên đó.
Thẩm Nghi Nhã từng thấy cái khóa trường mệnh này rồi, giá cả không rẻ chút nào.
Ba Lạc Tiêu Ngộ là Lạc Phong, anh ấy vừa từ công ty về, một lúc nữa còn phải ra ngoài gặp khách hàng, nghe thấy vợ của mình nói vậy, anh ấy vừa nới lỏng cà vạt vừa đáp cho có lệ: “Ừ.
”
Thấy chồng mình trả lời qua loa như vậy Thẩm Nghi Nhã không nhịn được mà oán trách: “Lạc Phong, anh xem ba nhà người ta đi, người ta tự mình chăm con, anh xem lại mình đi, ngày bình thường bận rộn không chăm con được thì không nói, nhưng giờ đến cả xem đồ của con cũng không có kiên nhẫn.
”
Lạc Phong thấy vợ không vui thì lập tức dỗ dành, hôn cô ấy một cái: “Không phải do anh quá bận sao? Nhà bọn họ không có phụ nữ quán xuyến, sao giống nhà chúng ta được.
”
Thẩm Nghi Nhã không cảm thấy Úc Tiêu Mễ không có mẹ, chỉ là cô bé được ba chăm sóc phần nhiều thôi.
Cô ấy cười lạnh: “Cho nên anh đã đẩy toàn bộ trách nhiệm chăm sóc con lên đầu tôi đúng không? Từ lúc sinh con đến giờ con gần như đều là do tôi chăm.
”
Lạc Phong hơi bực bội.
Những gia đình như bọn họ nào có nhà ai không phải vội vàng ganh đua phát triển sự nghiệp, hơn nữa không phải trong nhà còn có người giúp việc à.
Nhưng mà quãng thời gian trước, bọn họ từng cãi nhau vì anh ấy quá bận rộn, cho nên bây giờ Lạc Phong cũng không dám trực tiếp bực bội rời đi.
Nhỡ đâu Thẩm Nghi Nhã tức giận muốn ly hôn thì phải làm sao?
Thẩm Nghi Nhã cáu giận hơn: “Anh cảm thấy người giúp việc có thể thay thế được vai trò của người ba như anh sao? Nếu anh cảm thấy có thể thay thế được thì nói một câu, tôi lập tức thay người luôn.
”
Thẩm Nghi Nhã nhìn dáng vẻ này của chồng mình mà cơn uất ức xông thẳng lên đầu. Vì sao cô ấy lại gả cho một người đàn ông như vậy cơ chứ, cô ấy có tiền có dung mạo, thiếu gì người.
Trước kia những người đàn ông bên cạnh đều giống như chồng cô ấy, không có ai đối lập, hiện tại có người đối lập khiến cô ấy cảm thấy không phục.
Lạc Phong không có cách giải quyết nào khác, chỉ có thể tạm lùi lại lịch trình xuất phát.
Đương nhiên trước đó một khoảng thời gian, đúng là Thẩm Nghi Nhã cũng đã từng nghi ngờ là mẹ của Úc Tiêu Mễ không ở đây, bởi vì cô ấy chưa từng thấy cô ra khỏi cửa, sau đó gặp lại Cố Tự Bắc đưa cô bé ra ngoài chơi, cô có hỏi một lần, Cố Tự Bắc nói mẹ của cô bé ở nhà, không thích ra ngoài.
…
Úc Tinh Ngữ thật sự không thích ra ngoài, thậm chí vì để cô có thể khôi phục sau khi sinh mà người đến nhà để quét dọn cũng rất ít, dù Úc Tinh Ngữ biết có người đến vệ sinh nhà cửa nhưng gần như cô không thấy bọn họ bao giờ.
Cô biết chắc chắn Cố Tự Bắc đã dặn bọn họ không được quấy rầy cô.