Ta Làm Đầu Bếp Ở Hiện Đại

Ta Làm Đầu Bếp Ở Hiện Đại

Cập nhật: 07/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 101,755
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Xuyên Không
     
     

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đường Sảng tính cách quả nhiên giống như tên của hắn sảng khoái vô tư, hơn nữa trình độ quen biết cũng giống nhau, rất nhanh đem mọi ngóc ngách trong tiệm cơm Tây Tần nhớ kỹ, Lâm Thục Ý giao phó đồ vật hắn đều nghiêm túc nghe, sau đó ghi vào trong đầu, nếu hỏi tới cũng sẽ không quên.

Tiếp đến liền hướng Lâm Thục Ý phô bày một chút tài nghệ của hắn.

Làm chính là món ăn nổi tiếng của Hoài Dương, cấu tứ đậu phụ.

Canh loãng đã nấu xong, thời gian khách tới còn một khoảng thời gian nữa

Lâm Thục Ý cũng hữu tâm xem công phu của Đường Sảng rốt cục sâu bao nhiêu, liền đưa cho hắn đầy đủ nguyên liệu, để hắn tự do phát huy.

Trước đó Lâm Thục Ý cũng cũng chưa từng ăn cấu tứ đậu phụ, bất quá nghe nói món này rất chú ý cách cắt dao Lâm Thục Ý cũng liền hứng thú, đứng ở bên cạnh Đường Sảng tràn đầy phấn khởi xem.

Đậu phụ ở bên trong hộp, mang ra đặt ở trên tấm thớt, Đường Sảng cầm dao vẩy lên trên một chút nước, để đậu phụ không dính vào dao.

Cắt ngang một dao, đem đậu phụ chia làm hai khối, sau đó tay cắt thật nhanh đem đậu phụ cắt miếng, đậu phụ liền thành sợi chỉ dưới tay dao của Đường Sảng, thời điểm cắt sợi không nhìn rõ, chờ Đường Sảng đem đậu phụ bỏ vào trong nước, bỗng dưng nở ra như một đóa hoa, biến thành một đóa trắng nõn tản ra nhìn giống tào phớ.

Lâm Thục Ý nhìn trợn mắt lên, quả thật là rất thử thách tay nghề cắt dao, coi như chính cậu tới làm, e sợ một chốc cũng không làm được tốt như vậy, Đường Sảng này quả thật có chút tài năng.

Đậu phụ cắt xong, đến lượt các nguyên liệu còn lại, nấm hương,

xúc xích thịt, bắp cải mùa đông, đều cắt thành sợi nhỏ, sau đó múc hai muỗng canh xương loãng đổ vào nồi, thả thịt gà, xúc xích, nấm hương, bắp cải mùa đông, đun sôi, cuối cùng đem

đậu phụ đã cắt chỉ bỏ vào, cho thêm một chút rau thơm, cuối cùng là vài giọt dầu vừng là có thể ra nồi.

Bởi vì có canh loãng nên hơi trắng, xúc xích, nấm hương, thịt gà, mùi vị phả vào mặt, Đường Sảng đem bát đưa cho Lâm Thục Ý, cười lộ ra răng nanh.

"Anh nếm thử xem, chắc cũng không tệ lắm.

"

Lâm Thục Ý tiếp nhận bát nếm thử một miếng, hương vị không sai, bất quá lại không được đẹp, nhưng mùi vị lại không kém, bởi vì xúc xích, nấm hương, thịt gà, bắp cải mùa đông kết hợp hoàn mỹ, đậu phụ vừa vào miệng liền tan ra, tràn đầy hương vị tươi mới.

Lâm Thục Ý đem bát đưa cho Thẩm Phục, để Thẩm Phục cũng nếm thử một chút, bởi vì Đường Sảng làm không nhiều, mọi người cũng vừa mới ăn sáng, cho nên chỉ có hai bát, một trên tay Lâm Thục Ý, một trên tay Lão Dương Đầu

Đường Sảng mong đợi một mặt cầu khen thưởng

Lão Dương Đầu cười híp mắt xem Lâm Thục Ý.

"Cậu nhóc này thế nào? Có vừa lòng không?"

Lâm Thục Ý gật gật đầu, ngay cả Thẩm Phục cũng đưa tay ra giơ lên ngón cái.

Đường Sảng cao hứng vô cùng, hắn chỉ là học theo người ta nấu ăn, chớ nhìn hắn tay nghề cầm dao không sai, nhưng thực sự lại không biết nhiều, cho nên Lâm Thục Ý gật đầu khích lệ hắn, nói rõ hắn lần này vượt xa người thường phát huy làm cũng không tệ lắm, khiến hắn đặc biệt cao hứng.

Bốn người ngồi cùng nhau, đánh giá món cấu tứ đậu phụ Đường Sảng làm, bên ngoài liền truyền đến tiếng gõ cửa, Đường Sảng ngồi gần cửa nhất nghe vậy liền hỏi thăm một chút Lâm Thục Ý chuẩn bị đi mở cửa.

Vào lúc này, không biết là ai tới.

Cửa mở ra, là hai cô bé mặc quần áo thời thượng.

Hai cô bé mặt đầy ý cười, nhìn thấy Đường Sảng hơi sửng sốt một chút, làm sao không phải là hai anh chàng đẹp trai trong blog? Bất quá người này tuy có chút đen, ngược lại đôi mắt rất to, bộ dạng cũng khá nhìn, tiệm này quả thực là trai đẹp tụ tập, hai cô bé đôi mắt sáng loáng lên.

"Xin hỏi nơi này có phải là tiệm cơm Tây Tần không?"

Tuy rằng phía ngoài bảng hiệu đã viết, bất quá vẫn là muốn xác nhận lại một chút, mới an tâm.

Đường Sảng gật gật đầu.

"Ngày hôm nay khai trương?"

Đường Sảng thoáng nghi ngờ một chút, có chút không suy đoán được ý đồ của hai cô gái này, bất quá nghe các cô hỏi vậy, vẫn gật đầu.

"Đúng rồi, ngày hôm nay mới vừa khai trương, nhưng chưa tới thời gian.

"

Hai cô bé nhìn nha liếc mắt một cái nở nụ cười,

"Cũng đã đến đây rồi, chúng tôi có thể chờ.

"

Sau đó lại đi vào đánh giá một chút, bởi vì Lâm Thục Ý cùng Thẩm Phục đều trong nhà bếp, cho nên cũng không nhìn thấy các cô, vì vậy lại hỏi,

"Ông chủ của nơi này đâu?"

Lúc này Đường Sảng mới hiểu rõ, không trách lại đến sớm như vậy, nguyên lai là tìm người, bất quá bộ dạng thoạt nhìn cũng không giống như là quen Lâm Thục Ý.

Đường Sảng hướng bên trong hô một tiếng,

"Anh Tiểu Ý, có người tìm.

"

Lâm Thục Ý nghi ngờ một chút, thả bát xuống, đi ra ngoài

Thẩm Phục theo thói quen đi theo sau lưng cậu, cùng đi ra ngoài.

Tìm cậu sao?! Là ai?!

Lâm Thục Ý cùng Thẩm Phục thân ảnh mới vừa từ phòng bếp đi ra, hai cô bé mắt liền trợn lên, kích động đẩy lẫn nhau.

"Chính là bọn họ chính là bọn họ!

"

Âm thanh rất nhỏ, Lâm Thục Ý bọn họ không nghe được, bất quá Đường Sảng đứng ở bên cạnh liền nghe đến nhất thanh nhị sở.

Hắn đầu óc chuyển động, biết đến người tới làm gì rồi, là vì weibo đăng cái bài viết tình cảm kia.

Là một người dân bản địa ở phố Triều Dương, Đường Sảng đã xem qua bai đăng kia, hơn nữa thời điểm nhìn lượt chia sẻ cao đến hù người, bất quá hắn biết người trong blog là thân thích của Lão Dương Đầu, Đường Sảng vẫn là sợ hết hồn, sau đó thời điểm Lão Dương Đầu nói với hắn, tựa hồ là biết rồi, hắn mới yên tâm một chút, tốt xấu cũng không cần lo lắng miệng mình, nói ra những lời không nên nói.

Hai cô bé kia cũng vì bài đăng trên weibo mà tới, như vậy rốt cục là tới ăn cơm, hay là để ngắm hai người kia?

Đáp án tựa hồ đã rõ ràng.

Đường Sảng tuy rằng không bài xích đồng tính luyến ái, bất quá đối với loại hành vi này biểu thị không thể nào hiểu được.

Cũng may hai cái cô bé, thoạt nhìn vẫn rất lý trí, tuy rằng gọi tới Thẩm Phục cùng Lâm Thục Ý, tuy nhiên cũng không nhiều lời, cũng không hỏi vấn đề gì không nên hỏi, mà là khá là ngoan ngoãn nói.

"Hiện tại cửa hàng còn chưa mở cửa? Chúng em có thể ở bên trong chờ một lát không ạ?"

Lâm Thục Ý một mặt ôn nhu ý cười, hai cô bé này xem như là khách đầu tiên trong ngày khai trương hôm nay, tuy rằng còn rất lâu mới tới giờ mở cửa, bất quá Lâm Thục Ý cảm thấy, cũng không sao cả.

"Không sao, nếu như hai em tới ăn, hiện tại cũng có thể xem như là thời gian khai trương.

"

Hai cô bé nghe Lâm Thục Ý nói như thế vẫn là có chút ngượng ngùng.

Hai cô gái thừa nhận, mục tiêu đầu tiên là tới xem người, bất quá bây giờ người cũng nhìn thấy, đích đích xác xác là hai người, không, là ba người đẹp trai thứ thiệt hơn nữa bộ dạng thoạt nhìn đều rất dễ thân cận nói chuyện, bất quá hai cô xác thực tới có chút sớm, cho nên cửa hàng còn chưa khai trương, vốn chỉ muốn ngồi đợi đến giờ mở cửa, ai biết Lâm Thục Ý lại đáp ứng tiếp đãi hai cô, vì vậy mà hai cô không khỏi có chút ngại ngùng

"Như vậy có phải là rất phiền phức? Hai người bọn em cũng không để ý đâu ạ!

"

Lâm Thục Ý dẫn người vào phòng đơn, có bức bình phóng ngăn cách, cười nói,

"Không sao, không phiền phức.

"

Đường Sảng nhanh chóng liền đi vào theo, đem thực đơn phong cách cổ điển đặt trước mặt hai cô bé.

Lâm Thục Ý thẳng thắn nói,

"Món ăn đều có, bất quá bởi vì có món ăn tương đối tốn thời gian, hiện tại nhất thời khả năng không kịp chuẩn bị, hơn nữa hiện tại thời gian này cũng không thích hợp làm.

Giải thích tỉ mỉ, hai cô bé, gật đầu, một mặt em đều hiểu, Lâm Thục Ý cười cười, cùng Thẩm Phục đi ra ngoài, sau đó hai cô bé liền bắt đầu lật xem thực đơn, vừa nhìn đến, ngụm nước miếng đều sắp chảy ra.

Những thức ăn bên trong thực đơn, mỗi một cái đều là Lâm Thục Ý tự mình làm, sau đó chụp lại thành phẩm, trên mỗi món ăn đều kèm theo một bức ảnh, bức ảnh này Thẩm Phục tự chụp, dùng máy ảnh SLR có tính năng tốt nhất, khiến bức ảnh đẹp đến dụ người, cách trang giấy tựa hồ cũng ngửi thấy được mùi vị món ăn, thèm đến chảy nước miếng.

Hai cô bé nguyên bản định không ăn đồ ăn, nhưng vừa nhìn liền cảm giác bụng đói kêu gào đến lợi hại.

"Thoạt nhìn mỗi món ăn đều ngon, không biết nên ăn cái gì bây giờ đây?"

Hai cô bé nghiêm túc lật thực đơn, ngoại trừ mấy món ăn phức tạp khó làm, còn lại thì so với giá cả bên ngoài cũng không khác là bao, huống chỉ chỉ cần nhìn bề ngoài liền cảm thấy mùi vị rất tốt rồi.

"Sáng sớm cũng không cần ăn món ăn quá nhiều quá mỡ"

Ánh mắt rưng rưng bỏ qua món thịt kho tàu.

"Rau trộn cũng không thích hợp.

"

Lần thứ hai rưng rưng bỏ qua trang có món rau trộn.

"Bữa sáng ăn trứng hấp đi, chủng loại cũng có khá nhiều.

"

Đường Sảng giới thiệu.

Thực đơn này hắn đã xem qua mấy lần, đối với món ăn bên trong đều nhớ rõ, xem hai cô bé do dự chọn món, liền thẳng thắn giới thiệu cho bọn họ một chút, bởi vì đây cũng không phải cửa hàng chuyên bán đồ ăn sáng, cho nên xác thực hợp nhất vẫn là ăn trứng.

Cô bé ngồi ở bên trong vỗ tay một cái,

"Đúng vậy, tớ thích nhất ăn trứng hấp cậu muốn ăn không?"

Cô bé ngồi bên ngoài, có chút do dự.

"Trứng hấp tớ không thích lắm, ăn mặn.

"

Đường Sảng nhớ lại một chút đem thực đơn lật tới một mặt trong đó, bởi vì trứng chế biến được rất nhiều món ăn, cho nên có rất nhiều khẩu vị khác nhau, khẩu vị mặn có trứng hấp cá trắng, bất quá bên trong góc không có thiếu món ăn có khẩu vị khác, Đường Sảng chỉ chỉ trong đó mấy cái.

"Không thích ăn mặn cũng không sao, còn có trứng hấp cam, trứng hấp sữa dừa.

Cô bé ánh mắt sáng lên.

"Có trứng hấp sữa dừa sao sao? Vậy được chọn cái đó đi, em thích ăn ngọt.

"

Đường Sảng làm cái thủ thế ok, cô bé lại lật qua lật lại thực đơn.

"Cho thêm một phần há cảo chiên đi ạ, thế là đủ rồi.

"

Há cảo chiên, xem như là món ăn kèm, bất quá thời điểm như thế này có thể làm món ăn chính, cùng với trứng hấp cũng không sai biệt lắm.

Đường Sảng nhớ rồi, đi ra ngoài cùng Lâm Thục Ý ghi biên lai.

"Một phần trứng hấp cá trắng, một phần trứng hấp sữa dừa và một phần sủi cảo chiên.

"

"Ừm.

"

Lâm Thục Ý vén tay áo lên, đeo tạp dề xong, từ trong tủ lạnh lấy ra trứng gà, cá trắng, cùng sữa dừa, bắt đầu chế tác trứng hấp.

"Cần anh hỗ trợ không?"

Thẩm Phục đi tới bên cạnh Lâm Thục Ý.

Lâm Thục Ý đã nhanh chóng một tay đem trứng gà đập vào

trong bát, nghe vậy đầu đều không có chuyển một cái mở miệng.

"Không cần.

"

Thẩm Phục nhún vai, đi ra ngoài, rót nước cho hai cô bé.

Trứng hấp thật ra rất đơn giản, bất quá phải làm phải thật mềm, lượng nước cùng độ lửa nhất định phải nắm giữ, quá mềm, hoặc quá chín đều sẽ ảnh hưởng đến mùi vị.

Tỷ như một phần trứng, phải thêm hai phần nước, quấy lên, sau đó lọc hai lần, mới triệt để bỏ lòng trắng trứng ra ngoài, để cho hương vị mềm mịn hơn, thời điển chưng, phải che màng bọc thực phẩm vào, ngăn cho nước từ nắp nồi đi vào ảnh hưởng đến hương vị, chưng tám phút, hấp hai phút, thời gian mới vừa đúng.

Trứng hấp sau khi ra nồi, Lâm Thục Ý mới bắt đầu nặn há cảo, thịt băm đã làm trước buổi tối, trộn hành hoa để làm nhân, cho thêm hành, gừng khử mùi tanh, dầu hào, muối, gia vị, và nửa lòng trắng trứng, làm cho nhân bánh mềm hơn, Lâm Thục Ý lấy hai tay đem nhân cho vào vỏ ngoài, không biết làm sao sờ một cái, làm thành há cảo hình nguyên bảo, vỏ mỏng, nhân đầy đủ, bộ dạng no đủ.

Dầu chỉ cần bảy phần nóng thời điểm đem há cảo vào chảo, há cảo chìm xuống dưới đáy, đem vẩy lên một ít nước, đậy lên cái nắp chờ vài phút, bỏ ra, há cảo dưới đáy dầu đã vàng óng, xốp giòn, cuối cùng cho thêm mấy cọng hành hoa, hạt vừng, đợi đến khi trứng hấp ra nồi, há cảo cũng rán xong, phối hộ với một đĩa nhỏ dưa chua, là có thể tiến lên bàn, toàn bộ quá trình, Lâm Thục Ý một mình làm đến hai mươi phút.

Lần thứ nhất nhìn thấy Lâm Thục Ý bộc lộ tài năng Đường Sảng trợn mắt ngoác mồm.

Quả nhiên không hổ là ông chủ, cảm giác ái mộ tự nhiên mà sinh ra, mặc dù hắn chính mình cũng không biết cảm giác này rốt cuộc là vì sao mà tới.

Thời điểm đem há cảo chiên, cùng trứng hấp mang lên, hai cô bé đang nói nhỏ chuyện, thấy Đường Sảng bưng đồ vật tiến vào, lập tức liền ngậm miệng, hai mắt trừng trừng nhìn khay đựng thức ăn.

Hai cái bát không nhỏ đựng cá hấp.

Khẩu vị mặn của món trứng hấp cá trắng, màu sắc thiên về màu vàng, bên có một đống cá trắng mềm mại, mấy cọng hành lá, còn có một bát nhỏ tương đậu nành, trứng hầm cá trắng, phối hộ với vị mặn của tương đậu nành quả thực là mỹ vị cực kỳ.

Mà khẩu vị ngọt, là trứng hấp sữa dừa, màu sắc thiên về màu trắng, mặt trên còn để mấy sợi dừa trong suốt, trứng hấp sữa có vị ngọt, phối hợp với hương dừa, vị thơm mười phần, ăn cũng đặc biệt ngon.

Hai người thỏa mãn đem trứng hấp ăn sạch sành sanh, liền đưa mắt đĩa há cảo chiên

Há cảo dính hạt vừng cùng hành hoa, dưới đáy vàng óng ánh hương giòn, mặt trên mềm mềm, chấm một chút dấm chua, điều tiết vị thịt mỡ của nhân bánh, miệng đầy thơm ngát.

Rất nhanh, há cảo cũng được giải quyết hết.

Hai người ăn đến thoả mãn xoa một chút miệng, lúc này mới có tâm sự phát biểu cảm tưởng.

Quả nhiên không chỉ là tranh ảnh nhìn đẹp đẽ, thành phẩm bày ở trước mắt so với tranh ảnh hấp dẫn hơn nhiều, đẹp đẽ không nói, hương vị ăn cũng ngon cực kỳ! Mọi người quả nhiên có nhãn lực cộng sức lực mới phát hiện ra nơi này, huống chi ông chủ, nhân viên cửa hàng đều đẹp trai như vậy!

Hai người cơm đều ăn xong rồi, Thẩm Phục mới bưng nước chanh hầm đường phèn, khoan thai mang tới, bất quá nước chanh không thể uống trong lúc bụng rỗng, ăn một chút gì lót bụng, vừa vặn uống.

Thẩm Phục kỳ thực biết hai cô bé này tới làm gì, bất quá hắn cũng không muốn đâm thủng, dù sao đây là khách đầu tiên của tiệm cơm Tây Tần mới khai trương, huống chi hai cô bé chỉ yên lặng mà nhìn cái gì cũng không hỏi không nói, thái độ vẫn rất được người ta yêu thích, hơn nữa Thẩm Phục luôn có một loại cảm giác tự hào về tình cảm của hai người bọn họ.

Thấy Thẩm Phục đưa nước chanh ngâm đường phèn, cho các cô, hai cô bé càng cảm thấy cao hứng, cảm thấy nhất định phải đưa tiệm cơm này vào địa chỉ ăn uống hàng đầu, hơn nữa lần sau các cô phải đem nhiều người tới, phải đem thực đơn chay, cùng thực đơn mặn, càn quét hết.

Hai cô bé kỳ thực cũng không phải chuyên môn đến nhìn bọn họ, bất quá là vì bọn họ, đem hành trình du lịch sửa lại, tại tiệm cơm Tây Tần ăn xong, như nguyện ý gặp được trai đẹp truyền thuyết, liền thoả mãn, chuẩn bị đi dạo nơi khác, đồng thời ước định, trước khi rời đi, nhất định phải trở lại nơi này ăn một lần.

Đợi đến khi hai cô bé, tạm biệt rời khỏi, người ở phố Triều Dương đến đây chúc mừng cũng đã tới. Lâm Thục Ý liền dứt khoát đem thời gian dự định khai trương sớm hơn nửa giờ, đem bánh pháo hoa thôn dân đưa tới, đốt lên, chuẩn bị buổi tối mời bọn họ lại ăn cơm.

Kết quả thuốc lá này hoa này vừa để xuống, mọi người thật giống như đã biết đến tin tức, nên kéo nhau tới.

Thẩm Phục nghĩ tới weibo kia

nhất thời sẽ đối với tiệm cơm Tây Tần khai trương có chút ảnh hưởng, thế nhưng hắn vẫn không có nghĩ đến, ảnh hưởng sẽ lớn như vậy.

Bắt đầu từ chín giờ lục tục có người đến, đến thời điểm mười giờ, khách cũng đã đông, đến mức trong tiệm cơm cũng không còn chỗ, sở dĩ biết đến những người này đều vì weibo tới, bởi vì phần lớn khách đều là các cô gái, hơn nữa có rất nhiều người thoải mái cùng Thẩm Phục và Lâm Thục Ý tiếp lời, không có ai hỏi đến vấn đề tế nhị kia, bất quá tất cả mọi người cười ám muội sáng tỏ là được rồi.

Trong đó cũng có một số người lớn tuổi, bọn họ thật sự là vì mỹ thực mới tới, bất quá phần lớn là chút khó xử, có món ăn cầu kì tốn thời gian nấu ăn, nhưng mùi vị lại rất tuyệt, cứ việc muốn phí chút thời gian bất quá bọn họ cũng nguyện ý chờ, dù sao món ăn càng ngon, thì càng cần nhiều thời gian.

Lâm Thục Ý trong nháy mắt liền bận không thể tách ra.

Lão Dương Đầu cùng Đường Sảng hai người đều trong nhà bếp giúp đỡ cậu, Thẩm Phục thì lại cùng Tiểu Uyển đồng thời ở bên ngoài bưng bát đĩa.

Bà nội Tiểu Uyển thì lại giúp đỡ tẩy rửa bát.

Lâm Thục Ý thật sự là không nghĩ tới khách sẽ nhiều như thế.

Tuy rằng đại biểu khoản thu nhập sẽ cao hơn, bất quá nếu lần sau mà đông như vậy, cậu không thể không thuê thêm người.

Kỳ thực những người này tới mặc dù có không ít là bởi vì trai đẹp cùng tin đồn, bất quá có rất nhiều người chính là hướng về phía mỹ thực cùng mùi vị mà tới, nếu như chỉ là trai đẹp e sợ cũng sẽ không có hứng thú lớn như vậy, ở Thiên Triều, kẻ tham ăn so với hủ nữ đông hơn rất nhiều, dù sao kẻ tham ăn lại không phân biệt tuổi tác cùng giới tính.

Vì vậy tiệm cơm Tây Tần không ngoài dự liệu chiếm được nhất trí khen ngợi cùng yêu thích của mọi người.

Bất kể là hình dạng, mùi vị mỗi một dạng đều hoàn mỹ khiến người ta không thể chối từ.

Đặc biệt là ăn quen đồ ăn thành phố, đi đến một nơi như vậy, từ từ thưởng thức mỹ vị nguyên thủy nhất nguyên nước nguyên vị, không khác nào là một sự hưởng thụ.

Tiệm cơm Tây Tần lần thứ hai lên weibo, bạn bè trọng vòng đều nóng lên, lần này cũng không phải dựa vào scandal tình cảm của ông chủ, mà là thật sự dựa vào món ăn mỹ vị độc nhất vô nhị.

#Tây Tần quán, món ăn ngon, mỹ vị vô cùng#

Lại một lần nữa trở thành từ tìm kiếm nóng trên Weibo.

Đương nhiên, những thứ này đều là nói sau.

Quan trọng là...

.

. tại lúc Lâm Thục Ý đang bề bộn đến chân không chạm đất, Thẩm lão gia tử bọn họ đến.

Mẹ Thẩm vừa xuống xe liền bắt lấy Thẩm Phục hỏi.

"Tiểu Ý đâu?"

Thẩm Phục

".

.

.

.

"

Anh trai Thẩm thì lại hỏi,

"Chuẩn bị kỹ càng tiệc đón gió rồi chứ?"

Thẩm Phục

".

.

.

.

"

Đã bận không chịu được, các người có thể xin thương xót không thêm phiền được không? Chúng ta vẫn là người một nhà mà.

Hiển nhiên, mọi người tuy rằng không nghe Thẩm Phục, lại nhất trí đau lòng Lâm Thục Ý, nghe nói Lâm Thục Ý tại nhà bếp bận rộn chân không chạm đất, mẹ Thẩm càng đau lòng vô cùng, không để ý chính mình mặc trang phục đắt tiền, liền vén tay áo lên nghĩ đi nhà bếp giúp đỡ Lâm Thục Ý.

Thật là, vì con dâu mà làm tất cả.

Lại bị ba Thẩm một cái kéo lại, im lặng nhìn vợ mình

"Trước khi đi ít nhất thay quần áo trước đi, em mặc như vậy làm sao nấu ăn?"

Mẹ Thẩm ngẫm lại cũng đúng, hỏi Thẩm Phục đưa chìa khóa đi thay quần áo.

Đối với việc vợ mình yêu thương con dâu, ba Thẩm biểu thị hoàn toàn không thể làm gì.

Thẩm lão gia tử chống gậy hướng trong quán ăn đi, nhìn thấy người ở bên trong có chút kinh ngạc.

"Nhiều người như vậy?"

Thẩm Phục gật gật đầu, nếu không phải nhiều người, Lâm Thục Ý cũng sẽ không bận rộn như thế.

Thẩm Nham đi tới đi tới đột nhiên quay đầu, nhìn Thẩm Phục.

"Có cái gì anh có thể giúp một tay không?"

Thẩm Phục bị Thẩm ca ca một mặt ôn nhu, ngữ khí mang ý cười, sợ đến chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, đùa giỡn, đôi tay này của Thẩm Nham

từ nhỏ nếu không phải cầm sách thì là cầm văn kiện sao? Lớn như vậy từ trước tới nay cũng không cầm qua muôi cơm đâu! Lập chí quân tử xa nhà bếp chết cũng không nấu ăn, đột nhiên dáng dấp như vậy hắn còn tưởng rằng tinh thần hắn loạn lên mất rồi.

Trên thực tế, Thẩm ca ca chính là đệ khống, thấy hai người đều vội như vậy, yên lặng đau lòng mà thôi.

Lâm Thục Ý tại nhà bếp nhìn thấy mẹ Thẩm sợ hết hồn, liền vội vàng nói không cần cô hỗ trợ, mẹ Thẩm lại cùng Đường Sảng chào hỏi sau đó, liền lấy từ trong tủ ra một con dao phay cùng cái thớt, cùng Đường Sảng đồng thời chuẩn bị mang món ăn lên.

Lâm Thục Ý không tiếp tục nói nữa, nhưng tâm lý liền thấy ấm áp.

Đợi đến khi Lâm Thục Ý rốt cục hết bận mới biết, nguyên lai ngoại trừ mẹ Thẩm, tất cả mọi người đều giúp cậu.

Tỷ như Thẩm ca ca suốt ngày dùng bàn tay thon dài quý giá gõ bàn phím, nay lại cùng Thẩm Phục đi bưng đĩa.

(Thẩm Phục nghĩ linh tinh: Tay của anh cũng rất thon dài từ trước cũng là lấy bút ký tên gõ bàn phím em thế nào lại không thấy!

)

Còn có ba Thẩm phụ trách rót nước chanh ngâm đường phèn mời mọi người uống sau khi ăn xong.

Mà Thẩm lão gia tử, thì lại ngồi vị trí quầy thu tiền, giúp Lâm Thục Ý lấy tiền.

Đại gia đình mỗi người quản lí chức vụ của mình, ai cũng không có đem mình làm khách nhân.

Chú thích:

+Trứng hấp.

Hết chương 74.