Kiều Tích đưa chiếc vòng tay cho ông Triển, nói sẽ quay lại sau vài ngày nữa rồi vội rời đi vì còn chuyện cần làm. Trong lòng cô cân nhắc, không lấy các loại thuốc trong không gian của mình ra vội, bởi những thứ này rất khó giải thích trong thời điểm hiện tại. Đợi vài ngày nữa cô sẽ mang thêm đồ ra đổi tiền, sau đó có thể dùng để đi khám bác sĩ.
Ưu đãi tai nghe tốt nhất
Ra khỏi nhà ông Triển, cô đi về phía văn phòng thanh niên tri thức. Hôm nay vốn là ngày cô dự định đến để đăng ký. Nhưng chưa đi được bao xa, cô lại chạm mặt một người mà cô không ngờ sẽ gặp ở đây: Kiều Tuyết Nhi!
Lẽ ra giờ này cô ta phải đang ở Ủy ban Cách mạng chứ?
Kiều Tích liếc qua, thấy đối phương chưa nhận ra mình. Cô quyết định đợi sau này hỏi thăm dì Lý xem tình hình thế nào. Hôm qua, khi cô đến nhà dì Lý tặng đồ, chú Lý vẫn chưa về, nên cô cũng không biết được diễn biến tiếp theo của chuyện này.
Không dừng lại lâu, Kiều Tích tiếp tục đi đến văn phòng thanh niên tri thức.
Văn phòng đang có một người phụ nữ khoảng 40 tuổi phụ trách ghi danh. Thấy Kiều Tích bước vào, bà ta niềm nở hỏi thăm, bởi những người chủ động đến đăng ký thời gian này đã rất ít. Hầu hết đều phải đích thân nhân viên văn phòng đến nhà nhắc nhở.
Ưu đãi tai nghe tốt nhất
Bà thấy cô gái trẻ đến đây chắc chắn là để đăng ký, lòng không khỏi vui mừng. Văn phòng vẫn chưa hoàn thành đủ chỉ tiêu.
“Cô gái, cháu đến đăng ký đi lao động nông thôn à?”
Kiều Tích gật đầu, đưa giấy tờ tùy thân cho người phụ nữ.
Người phụ trách – bà Dư Bội Linh – cầm lấy giấy tờ, càng nhìn càng cảm thấy quen. Đây chẳng phải là người mà hai cha con sáng nay vừa giúp ghi danh sao?
“Cháu đã được đăng ký rồi!
”
Bà Dư trả lại giấy tờ cho Kiều Tích, nói. Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của cô gái, bà giải thích:
“Sáng nay, chus và anh họ cháu đã đến giúp cháu đăng ký rồi. Cháu không biết à?”
Sáng nay, khi họ đến, không nói gì về việc giữ bí mật, nên bà cứ thế kể ra.
“Vậy phiền bác cho cháu xem cháu đã được đăng ký ở đâu ạ?”
Kiều Tích trong lòng chửi thầm hai cha con nhà họ! Cô vốn định tự mình đăng ký, nhưng việc bị người khác quyết định thay thật khiến cô bực mình.
Thôi đã thế thì đừng trách cô không khách sáo!
Tuy nhiên, trước tiên, cô vẫn muốn xác nhận xem địa điểm lao động của mình có đúng như dự định hay không.
Bà Dư thấy Kiều Tích trông tội nghiệp nên lật sổ ghi danh ra tìm ngay. Chuyện này sáng nay mới ghi, nên cũng dễ tìm.
“Tỉnh Liêu, công xã Lục Đường.
”
Bà Dư đọc thông tin, rồi ngẩng đầu nhìn Kiều Tích.
Kiều Tích xác nhận đúng là địa điểm mà cô dự tính sẽ đi, lòng cũng nhẹ nhõm phần nào. Nghĩ đi nghĩ lại, cô vừa nãy có thấy Kiều Tuyết Nhi ở gần đây. Nếu văn phòng này có thể giúp người khác đăng ký, thì không lý nào lại không giúp cô báo danh cho người khác.
“Bác ơi, cháu muốn giúp anh và em họ cháu đăng ký luôn được không?”
Cô cười hỏi, rồi lấy từ ba lô ra một túi đường đỏ, nhìn xung quanh thấy không ai chú ý rooif đưa cho bà Dư.
Ban đầu, bà Dư không vui lắm. Hôm nay đã giúp đăng ký cho một người, giờ lại bị phát hiện. Nếu giúp thêm nữa, lỡ xảy ra chuyện gì thì sao? Nhưng khi nhận túi đường đỏ, bà đổi ý ngay. Túi đường ít nhất cũng hai cân, thứ tốt như vậy không dễ kiếm.
Bà cân nhắc một chút rồi gật đầu.
Ưu đãi tai nghe tốt nhất
“Được, nhưng nếu có chuyện gì thì bác không chịu trách nhiệm đâu nhé!
”
Lời nói dặn dò trước là điều cần thiết. Quy định hiện tại là mỗi gia đình phải có ít nhất một người đi lao động nông thôn. Sáng nay, khi giúp Kiều Tích đăng ký, bà đã dùng một suất thay cho nhà họ. Giờ thêm hai người nữa, chỉ cần bà khéo léo xử lý thì cũng xong.