Tiếng trống trường cuối cùng cũng vang lên ,
giờ học cũng kết thúc. Bây giờ đã là 12 giờ trưa , buổi chiều còn phải học thêm 4 tiết nữa cho nên cô sẽ không về nhà mà ở lại trường học
" Yến Tư,
hết tiết 5 rồi cậu đừng đứng ở đây nữa chúng ta mau đi ăn cơm đi để chiều còn có sức học bài "
" Ừm , cũng được "
Cả hai người họ cứ thế mà đi xuống căn tin của trường học để ăn cơm trưa .
Giờ này ở căn tin cũng không đông cho lắm ,
bởi vì có người thì ở lại còn có người thì sẽ về nhà .
Yến Tư do đứng ở hành lang quá lâu cho nên chân có hơi tê mà việc đi lại có hơi chậm chạp .
" Cậu bị tê chân đúng không"
Nghê Thi quay qua nhìn cô bạn thân rồi sau đó giúp người bạn này cầm ba lô .
" Cũng tại con nhỏ lớp trưởng kia nếu không thì cậu sẽ không ra như thế này "
" Thôi bỏ đi ,
dù sao thì mình cũng không muốn gây chuyện với cô ta "
" Cậu đó "
Nghê Thi nhún vai một cái rồi kéo Yến Tư đến căn tin ...
" Cậu muốn ăn món gì để mình lấy cho cậu "
" Ừm mình muốn ăn sườn xào chua ngọt,
bông cải xanh "
" OK ,
vậy cậu đợi mình một chút "
Nghê Thi cười cười rồi đi lại quầy đồ ăn gọi món ,
còn Yến Tư thì đi mua nước ngọt cho cả hai . Nhưng mà khi cô trở lại bàn thì lại thấy ba lô của mình và Nghê Thi đã bị quăng xuống đất .
.
.
" Lý Mộng Lan cô làm gì vậy ,
sau lại quăng ba lô của tôi xuống đất "
" Hừ ,
tao thích thì tao quăng đó mày có ý kiến gì "
" Cô đúng là quá đáng mà .
.
"
Yến Tư không muốn kiếm chuyện với cô ta nữa cho nên đành cúi người xuống lấy ba lô của mình lên rồi đi tìm bàn khác ngồi xuống .
Đúng là hôm nay thật xui xẻo mà ,
từ sáng giờ đã gặp cô ta tận 2 lần .
" Yến Tư ,
sau lại ngồi ở đây rồi"
" Chỗ lúc nãy bị dành mất rồi"
Cô nói xong thì liền đưa mắt lại chỗ Lý Mộng Lan đang ngồi kiêu hãnh ở đằng kia .
"Lý Mộng Lan lại kiếm chuyện nữa sao ,
cô ta ỷ mình là chị đại cho nên muốn làm gì thì làm "
" Ừm , thôi chúng ta ăn cơm đi . Mình không muốn quan tâm đến cô ta nữa đâu "
" Được "
__
" Chính Hàm chiều nay đi chơi bóng rổ không "
" Thôi mày đi đi , chiều nay tao bận giải đề vật lý rồi . Cuối tháng có cuộc thi học sinh giỏi "
" Được rồi,
vậy thì tao sẽ rủ người khác "
Trần Tiêu Minh lúc này cảm thấy có chút khác nước cho nên liền đi lại quầy mua 2 chai nước ngọt ,
bỗng dưng lúc này anh lại thấy người quen là người mà đã đụng trúng thằng bạn mình vào lúc sáng
" Ê Chính Hàm ,
đó là cô gái lúc sáng đụng trúng mày đó ,
bên cạnh còn có thêm một người đẹp nữa .
Đúng là người đẹp thường đi chung với nhau "
Tiêu Minh mở chai nước ra ,
anh ta vừa uống vừa nhìn về phía hai cô gái ở đối diện .
" Hừ ,
đúng là oan gia ngõ hẹp ,
cô ta chỉ được cái mã mà thôi chứ học hành cũng không ra gì đâu "
" Này người anh em ,
bộ học dỡ là cái tội sao .
Dù gì ở trường này cũng có nhiều người học dở lắm chẳng hạn như tao nè "
" Ừ ,
cái đó tao biết cho nên mày cũng không cần giới thiệu đâu "
" Mày "
" Thôi tao ăn xong rồi,
tao đi lên lớp trước đây "
Diệp Chính Hàm cầm chai nước ngọt rồi đứng dậy rời đi ,
đám nữ sinh thấy anh đi như vậy thì cũng không ăn nữa mà chạy theo sau .
"Yến Tư ,
cậu nhìn đi nam thần của trường chúng ta đó chỉ cần xuất hiện thôi thì đã khiến cho nữ sinh của trường phải đứng ngồi không yên "
" Ừm , mình biết rồi "
Sau khi ăn cơm xong thì hai người họ cũng trở về lớp học .
Lúc này thì Yến Tư mới suy nghĩ lại câu nói lúc sáng mà Lý Mộng Lan đã hâm doạ mình .
Cô suy nghĩ thẩn thờ một chút rồi cuối cùng cũng quyết định đi ,
dù sao cô cũng không muốn chọc giận cô ta .
.
Ai mà biết được khi mà cô ta nổi điên lên thì sẽ làm những chuyện gì ,
gia cảnh nhà cô ta tốt hơn cô nhiều cho nên cô cũng không muốn đắc tội .
.