Mấy ngày kế tiếp, Lục Thừa theo phương pháp Diệp Kiều đã nói, Lục Thừa yêu cầu hai người em đi theo người đã báo cáo với Hứa Thanh Viễn về bọn họ khi đó, đó là học trò cũ của Hứa Thanh Viễn - Trương Thành Phát.
Trương Thành Phát đã có một cuộc sống rất tốt trong vài năm qua, anh ta đã có thể tốt nghiệp đại học, tham gia Ủy ban Cách mạng và trở thành một nhà lãnh đạo nhỏ, trong tay anh ta cũng có chút quyền lực.
Tuy nhiên, một kẻ độc ác như vậy không thể làm tốt mọi việc mà không có sơ hở được, chỉ sau năm ngày theo dõi, Lục Thừa đã nắm được điểm yếu của đối phương.
“Anh ta nuôi dưỡng những người phụ nữ khác ở bên ngoài?”
Diệp Kiều có chút kinh ngạc, khinh bỉ hừ lạnh.
"Quả nhiên, thời đại này đàn ông đều là bản tính xấu xa lăng nhăng, ở thời đại này mà dám có tình nhân bên ngoài.
” Xử phạt nghiêm khắc gian dối không phải là tội nhỏ, càng không phải nói suông, sẽ bị giam vào nhà tù.
Nghe cô nói “Đàn ông bản tính xấu xa lăng nhăng” Lục Thừa nhìn sang, bắt đầu chứng minh anh không liên quan gì đến việc này. “Đừng lật thuyền đầy người, anh là một người đàn ông tốt.
”
“Được, được, được, anh là một người đàn ông tốt.
” Diệp Kiều đưa tay ra và đẩy đầu anh đi, cười thúc giục: “Anh nói tiếp đi.
”
“Anh ta đến thăm người phụ nữ đó trên đường đi làm, anh ta sẽ đến đó khoảng một giờ mỗi ngày sau khi tan sở.
"
Lục Thừa cũng phải ngưỡng mộ người đàn ông này, anh ta mỗi ngày dậy sớm một chút và về muộn một chút, thì đã có thể đối phó hoàn hảo với hai người phụ nữ.
“Trừ việc này ra? Anh ta lấy đâu ra tiền nuôi tình nhân?” Vị trí lãnh đạo nhỏ bé của Ủy ban Cách mạng lương không cao, mấy chục đô la một tháng, vợ anh ta đều biết hét.
Lục Thừa lấy ra một cuốn sổ nhỏ, trong đó ghi rất nhiều thông tin chi tiêu.
“Trương Thành Phát đã mua hai bộ đầm, ba hộp kem chống nắng, một chiếc đồng hồ và những thứ linh tinh khác trong vài ngày qua, tổng chi phí tiêu dùng gần một trăm đồng.
"
“Chậc chậc, Nửa năm lương. Có phải anh ta tham ô hay không?"
“Anh không chắc anh ta có phải là tham ô hay không, nhưng anh ta có những chiếc két sắt nhỏ của riêng mình. Nó được giấu ở chỗ của người tình của anh ta. Nhóm người Hầu Tử đã đi vào để truy xét qua...
.
”
Hầu Tử, tên là Dương Hầu, là người nhẹ nhất và nhanh nhẹn nhất trong các anh em của Lục Thừa.
Năm đó Dương hầu muốn ăn cắp tiền của Lục Thừa, nhưng bị Lục Thừa bắt được, sau một hồi giáo huấn, họ đã trở thành anh em.
Kể từ khi đi theo Lục Thừa, Dương hầu không còn sử dụng đến bản lĩnh của mình nữa. Bản lĩnh ở đây là đề cập đến việc cạy khóa và trộm cắp vặt. Tay ngứa ngáy, nghe nói có cơ hội theo dõi điều tra, Dương Hầu vô cùng hưng phấn.
Này không, Dương Hầu trừ bỏ điều tra đến Trương Thành Phát ở bên ngoài dưỡng nữ nhân, còn tìm hiểu nguồn gốc, tìm được rồi hắn tiểu kim khố.
Ngoài việc phát hiện Trương Thành Phát nuôi một người phụ nữ bên ngoài, Dương Hầu còn lần theo manh mối và tìm ra kho bạc nhỏ của anh ta.
Diệp Kiều có chút tò mò, lúc trước cô đưa ra chủ ý là cử người tố giác Trương Thành Phát đã làm chuyện đó. Chỉ cần tìm ra người tố cáo Hứa Thanh Viễn rằng Trương Thành Phát có vấn đề, thì tất cả những vụ án do Trương Thành Phát xử lý qua đều sẽ một lần nữa bị đưa ra thẩm tra.
Diệp Kiều hỏi: “Kế tiếp, anh dự định sẽ làm gì?”
Lục Thừa hơi liếc nhìn cô: “Anh định mang người đến gặp Trương Thành Phát và nhờ anh ta giúp đỡ Thầy Hứa xem xét lại án xử sai. Đây là cách tốt nhất để giải quyết mọi chuyện và mãi mãi.
”
“Được.
.
.
” Diệp Kiều giơ ngón trỏ phải lên hướng về phía Lục Thừa lắc lắc biểu thị sự tán đồng của cô với anh.
“Không! Có hai điều chúng ta không vượt qua được. Thứ nhất, chúng ta đang thử thách bên bờ vực nguy hiểm. Nếu không cẩn thận sẽ có thể dẫn đến thất bại. Thứ hai, chúng ta sẽ bị động chờ Ủy ban Cách mạng điều tra lại việc này thì mất quá nhiều thời gian. Thầy Hứa và những người khác có thể chờ đợi, nhưng chúng ta không thể chờ đợi được, phải nhanh chóng đưa con người vào việc sản xuất càng nhanh càng tốt.
”
Hứa Thanh Viễn và những người khác hiện tại đang sinh hoạt khá tốt trong nông trại, được người của Lục Thừa giúp đỡ chăm sóc, ngoại trừ cuộc sống nghèo khổ vậy thôi chứ cũng không thiếu thứ gì khác.
Điều khó khăn là sản xuất máy nghe nhạc MP3 của Lục Thừa. Thị trường không bao giờ chờ đợi bất kỳ ai. Thu thập thông tin thị trường càng nhiều thì càng kiếm được nhiều tiền.
Sony có thể tùy ý đẩy máy nghe nhạc MP3 của họ ra khỏi thị trường bất cứ lúc nào và máy nghe nhạc MP3 của Lục Thừa sẽ mất thị trường vào thời điểm đó. Hiệu ứng thương hiệu của Sony không cần phải nói nhiều, chỉ cần việc tuyên truyền bên ngoài có hiệu quả thì họ có thể đánh bại Lục Thừa và nhà máy nhỏ của họ trên bãi biển.
“Chúng ta sẽ đi theo hai cách. Đầu tiên, chúng ta sẽ sao hai bản tài liệu thu thập được, một bản gửi trực tiếp cho lãnh đạo Ủy ban Cách mạng và bản còn lại gửi cho Phó Văn Đình.
”
Diệp Kiều cười ranh mãnh: “Chúng ta đã cứu anh ta một lần, vì vậy để nhận được một số phần thưởng cũng không quá nhiều? Hơn nữa, chúng ta cũng đã tặng anh ấy một món quà lớn, lợi ích tiếp theo của máy nghe nhạc MP3 cũng không nhỏ.
"
Cô đã nói chuyện với Lục Thừa trước đó, theo suy nghĩ của Lục Thừa, nhà máy của anh sẽ nửa công nửa tư.
Bây giờ Thậm Thành không cho phép các doanh nghiệp tư nhân thuần túy, về vốn chủ sở hữu, Lục Thừa sẽ chiếm 40%.
25% thuộc sở hữu của Nhà máy Điện tử Số 1 ở Thâm Thành. Nhà máy điện tử chỉ lấy tiền và hợp đồng ghi rằng sau năm năm, Lục Thừa có thể mua lại phần cổ phần này theo giá thị trường.
15% thuộc sở hữu của Phó Văn Đình, được coi là doanh nghiệp chính phủ và đây đều là nhờ công sức của Phó Văn Đình
n tình cùng với công trạng nhờ Phó Văn Đình hỗ trợ một chút chuyện nhỏ, Diệp Kiều tin rằng anh ta sẽ không từ chối.
“Tiếp theo, chúng ta cần phải tìm người để lan truyền tin tức, đem điểm yếu của Trương Thành Phát lan truyền khắp mọi nơi. Em nghe nói vị trí hiện tại của Trương Thành Phát là do cha vợ anh ta cấp cho, vợ của anh ta nắm quyền thế trong tay. Nếu vợ anh ta nghe thấy tin tức này và chúng ta chỉ cần thêm dầu và lửa, làm cho mọi chuyện trở nên nghiêm trọng hơn.
”
Diệp Kiều lấy sổ ghi chép và bút ở bên cạnh, cúi đầu bắt đầu sắp xếp toàn bộ sơ đồ mối quan hệ.
“Thông tin chúng ta có được cho đến nay đủ để loại bỏ Trương Thành Phát khỏi vị trí lãnh đạo. Chúng ta chỉ cần đưa thông tin của thầy Hứa trộn lẫn vào tài liệu xét xử là được.
”
Bây giờ đã là cuối năm 1973, phải mất bốn năm trước khi sự hỗn loạn được giải quyết ổn thỏa.
Sau khi Diệp Kiều xuyên không qua cuốn sách này, cô ấy đã từng bí mật sắp xếp lại dòng thời gian: Kỳ thi tuyển sinh đại học được tiếp tục vào ngày 12 tháng 10 năm 1977 và tin tức về kỳ thi tuyển sinh đại học lần đầu tiên bắt đầu xuất hiện vào ngày 23 tháng 7. Trước đó, một số giáo sư và giáo viên đã nhận được công lý và lần lượt trở lại trường. Ngược lại, tức là trong hai năm 1976-1977, chính sách bắt đầu nới lỏng.
Diệp Kiều hiện tại làm Lục Thừa làm chính là vì Hứa lão sư bọn họ tranh thủ đến nhóm đầu tiên trở về thành cơ hội.
Điều Diệp Kiều yêu cầu Lục Thừa làm bây giờ là giành cơ hội đầu tiên cho thầy Hứa và những người khác quay trở lại thành phố.
Mọi biện pháp khắc phục đều cần phải điều tra cẩn thận, bây giờ họ lên kế hoạch trước vài năm về việc “thầy Hứa và những người khác bị Trương Thành Phát xét xử sai”, sau đó thầy Hứa và những người khác sẽ có điều kiện tiên quyết.
“Thầy Hứa và những người khác được cử đến trang trại, vì vậy không dễ để đưa họ trở lại ngay lập tức. Nhưng ông Hàn chỉ đang dọn dẹp nhà vệ sinh ở Thâm Thành. Tội danh của ông Hàn không lớn có thể giải quyết dễ dàng. Chờ đến khi ông Hàn được rửa sạch tội thì nhà máy gần như đã hoàn thành, và sau đó chúng ta có thể tuyển dụng ông ấy để làm nghiên cứu tài liệu một cách đàng hoàng!
”
Diệp Kiều nói xong, buông bút, ngẩng đầu nhìn về phía Lục Thừa.
Sau khi Diệp Kiều nói xong, cô ấy đặt bút xuống và ngước nhìn Lục Thừa: “A Thừa, anh cảm thấy thế nào?”
Lục Thừa nhìn cô không chớp mắt, khóe miệng không nhịn được nở nụ cười: “Kiều Kiều, em còn chu đáo hơn cả anh nữa. Vốn dĩ anh muốn giải quyết vấn đề một cách đơn giản và thô lỗ.
”
Diệp Kiều lúc trước đã đọc cuốn sách gốc và biết về hành trình khởi nghiệp của Lục Thừ, cuộc hành trình rất khó khăn lận đận. Trong những ngày đầu tiên, anh đã rơi vào đường cùng rất nhiều lần và gần như bị kẻ khác hãm hại tống vào tù.
“Chúng ta là vợ chồng, một người thì còn có khuyết điểm, hai người gộp lại thì đều là ưu điểm, cùng nhau tiến bộ.
"
Diệp Kiều cười tủm tỉm đưa tay lên sờ mặt anh: “Em mở một xưởng may, chẳng phải anh đã giúp em rất nhiều sao? Anh là người có quyền lực nhất trong lòng em.
”
Cô là có ký ức về tương lai, cô đã biết hết mọi thứ có trong sách, còn Lục Thừa thì khác, anh ấy thực sự đã làm việc chăm chỉ trong trung tâm thương mại trên thương trường .
Nếu muốn nói thông minh, Lục Thừa đương nhiên thông minh, nhưng anh ấy không chắc chắn bằng Diệp Kiều và anh cũng không thể theo dõi dòng thời gian của các sự kiện lớn như cô.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!