“Thật sao?” Đôi mắt của Ôn Ninh ngay lập tức phát sáng, nhìn thấy xung quanh không có người, liền kéo A Long lại gần, nhón chân hôn lên môi của anh ta một cái.
Cả người A Long đang tràn đầy khí thế nhưng bởi vì nụ hôn của Ôn Ninh mà dần trở nên nhu hoà hơn, bàn tay thô to của anh ta ôm lấy eo của Ôn Ninh, cảm nhận sự mềm mại của cô ta.
“A Long, anh tốt với em quá.
” Đôi mắt của Ôn Ninh trở nên quyến rũ, mỗi cái chớp mắt của cô ta đều ảnh hưởng đến dây thần kinh mẫn cảm của A Long.
Hô hấp của A Long dần trở nên nặng nề, anh ta đột nhiên đẩy Ôn Ninh vào hẻm nhỏ, tiến lên một bước, đem cô ta áp sát vào tường.
Cơ thể nhỏ xinh của Ôn Ninh bị anh ta bế lên, phía sau cô ta là bức tường lạnh băng, phía trước là cơ thể nóng hổi đầy nam tính của người đàn ông.
Cô ta yêu anh rể Phó Văn Đình của mình sâu sắc, nhưng khi nhìn thấy A Long như vậy, ngửi thấy mùi hương nam tính trên người anh ta, chân của Ôn Ninh liền trở nên mềm nhũng, ánh mắt trở nên mị hoặc như nước.
Cô ta cảm thấy hai chân của mình bị đầu gối của người đàn ông đè lại, muốn động cũng không thể động.
Cảm giác áp bức ngay lập tức ập vào.
"A Long...
.
.
.
.
"
A Long không hề biết thương hoa tiếc ngọc, hung hăng cúi đầu, cắn vào cần cổ mảnh mai của cô ta.
Trong con hẻm tối tăm, phát ra âm thanh sột soạt của quần áo cọ vào nhau, cùng với tiếng thở hổn hển của người đàn ông và tiếng rên rỉ của người phụ nữ, rất lâu vẫn chưa hề dừng lại.
“Căn phòng này được bố trí rất tốt.
”
Sau khi mua căn nhà này, đây là lần đầu tiên Diệp Kiều đến đây, cô đi thăm quan xung quanh một vòng và cảm thấy rất hài lòng với sự bố trí của hiện tại.
Căn nhà chiếm diện tích vô cùng lớn, có rất nhiều phòng, hiện tại các anh em của Lục Thừa đều ở đây.
Hai người có quan hệ tốt sẻ ở trong một căn phòng lớn
Phòng nhỏ hơn sẽ dành cho một người ở.
Hai mươi con người, mười tám gian phòng, sống rất thoải mái.
Lục Thừa chọn một căn phòng ở tầng một, là phòng chính, diện tích rất lớn, khoảng 40 mét vuông, bên trong có phòng vệ sinh và phòng thay quần áo.
Diệp Kiều rất thích.
“A Thừa, ngày mai anh giúp em dọn đồ nhé.
” Diệp Kiều cũng giống với những người phụ nữ khác, rất thích có một căn phòng thay quần áo.
“Được.
” Lục Thừa vừa lau mặt vừa đi đến, cười trả lời. “Cuối cùng em có bằng lòng đến đây sống với anh không?”
Diệp Kiều nheo mắt nhìn anh. “Tại sao em lại không muốn sống cùng anh chứ? Chẳng qua là lúc trước em bận việc cho nên không thể đến đây được.
”
Mặc dù khu vực này giao thông thuận tiện, đường chính rộng lớn, có thể đi bộ đến các trung tâm thương mại và chợ bán thức ăn, nhưng nó lại nằm ở phía nam của Thâm Thành. Nhà khách quốc doanh lại ở phía đông, hơn nữa Diệp Kiều phải tiếp đón Hạ Tấn Thành mà Hạ Tấn Thành cũng sống ở phía đông, cô chạy qua chạy lại sẽ rất phiền phức.
“Ừm, Anh hiểu rồi. Lại đây, anh giúp em lau mặt.
” Lục Thừa vắt khăn lông, một tay nâng cằm Diệp Kiều lên, một tay nhẹ nhàng lau mặt cho cô
“Anh dùng lực như vậy có được không?”
“Ừm, rất tốt.
”
Diệp Kiều lười biếng dựa vào người anh, hưởng thụ sự phục vụ của anh.
Dù sao cô cũng không trang điểm, không cần tháo trang sức, lau mặt một cái liền sạch sẽ.
Hai người ngọt ngào lúc lâu, lại tắm uyên ương, sau mới nằm ở trên giường, ngủ một giấc ngon lành.
Mấy ngày tiếp theo, Diệp Kiều không có việc gì làm liền đi theo Lục Thừa, thỉnh thoảng lại đến cửa hàng làm nhân viên bán hàng, bán tivi, tủ lạnh các loại, thỉnh thoảng lại đến xem Lục Thừa chế tác máy ghi âm kiểu mới.
Diệp Kiều có những ký ức của thời hiện đại, về mặt kỹ thuật cô không hiểu, cũng không dám nói linh tinh nhưng về vẻ bên ngoài của máy cô lại có suy nghĩ của riêng mình.
Kích thước của máy phải nhỏ, vẻ ngoài phải đẹp mắt.
Diệp Kiều chỉ nói vài câu nhưng lại mang đến cho Lục Thừa rất nhiều cảm hứng.
Một tuần sau thiết kế máy ghi âm của Lục Thừa cũng đã hoàn thành.
“Đây là máy ghi âm sao?”
Diệp Kiều lật từng bản vẽ thiết kế, độ dày của bản vẽ ước chừng phải hơn trăm trang
Thiết kế bên trong cô nhìn không hiểu, nhưng vẻ bên ngoài của nó giúp ta có thể hình dung ra được máy ghi âm ở các đời sau.
Nó có kích thước bằng một nữa tờ giấy A4 nhẹ hơn rất nhiều so với những chiếc máy ghi âm to bằng khối gạch đang có trên thị trường.
“Ừ.
” Lục Thừa chỉ vào bản vẽ, kiên nhẫn giải thích cho cô biết.
“Nhấn ở đây để phát âm thanh, nhấn ở nơi này để ghi âm. Chức năng của nó giống với những chếc máy ở trong tiệm của chúng ta, nhưng trọng lượng và kích thước nhỏ hơn ít nhất năm lần.
”
“Lục Thừa, anh thật lợi hại!
”
Diệp Kiều không do dự mà đưa ra lời khen ngợi.
Cô vẫn còn nhớ, máy ghi âm đầu tiên trên thế giới có thể thuận tiện mang theo bên người do công ty Sony phát minh vào năm 1979, thế mà bây giờ Lục Thừa đã phát minh ra, sớm hơn công ty Sony 6 năm.
Thực sự quá đỉnh.
Lục Thừa cũng rất vui vẻ, anh sờ sờ cái ót của mình, lộ ra nụ cười có chút ngây ngô.
“Kỳ thật anh không hề lợi hại như vậy, người lợi hại chính là sư phụ Hứa.
”
Sâu trong nội tâm của Lục Thừa, anh đã sớm đem giáo sư Hứa Thành Viễn thành sư phụ của mình “Ông ấy chính là người vẽ cấu tạo các linh kiện và cũng là người vạch ra hướng đi cho anh, trong khoảng thời gian này, anh chỉ làm theo và phát triển các ý tưởng của ông ấy mà thôi.
“Như vậy cũng đã rất lợi hại rồi.
” Diệp Kiều nhón chân, sờ tóc của anh. “A Thừa, em rất tự hào về anh.
”
Lục Thừa cúi đầu cho cô vuốt tóc, nhỏ giọng nói.
“Kiều Kiều, anh tính đem cửa hàng này đi thế chấp.
”
Diệp Kiều biết anh muốn làm gì, cho nên cô đã cổ vũ anh làm điều đó.
“Anh muốn vay tiền từ ngân hàng sao?”
“Ừ!
” Lục Thừa khẽ gật đầu, kéo cô ngồi xuống chiếc bàn ở bên cạnh.
“Anh đã tính qua, để có thể mở một nhà máy sản xuất máy ghi âm ít nhất cần có 50 vạn, dây chuyền sản xuất thật sự rất đắt.
”
Hơn nữa, một số linh kiện yêu cầu phải tự nghiên cứu và phát triển vật liệu mới, đây là một khoản chi phí lớn.
Tuy nhiên, anh đã định ra được hướng đi của mình. Sự phụ Hứa đã giới thiệu với anh một người, người đó là bạn tốt của ông ây.
Mấy năm trước, sư phụ Hứa và những người khác bị điều xuống nông trường, bạn tốt của ông ấy mặc dù không bị điều đi, nhưng lại bị buộc phải rời khỏi viện nghiên cứu, bây giờ đang quét dọn nhà vệ sinh ở đường bên cạnh.
”
Đường đường là một nhà nghiên cứu, đáng lẽ ra ông ấy phải được làm việc ở phòng thí nghiệm điện đuốc sáng trưng nhưng bây giờ lại đi quét dọn nhà vệ sinh, điều này làm cho ông ấy tuyệt vọng đến mức nào chứ Diệp Kiều thở dài.
Con người ở thời đại này thật sự quá khổ.
“Lúc trước, từ sư phụ Hứa anh chỉ biết được một vài thông tin, anh đã tìm rất lâu, hôm qua mới biết được vị trí chính xác của ông ấy. Anh định lát nữa sẽ đi tìm ông ấy.
.
.
”
“Đừng vội.
”
Diệp Kiều nghĩ ngợi một lát, rồi nói.
“Bên cạnh ông ấy nhất định sẽ có không ít người giám sát. Anh đi tìm ông ấy, chưa chắc đã giúp được ông ấy, ngược lại có thể sẽ mang đến phiền phức lớn.
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Lục Thừa nhíu mày, “Vốn dĩ anh định thuê vài người giúp ông ấy quét dọn nhà vệ sinh, như vậy ông ấy mới có thể đến đây làm việc.
”
“Chuyện này cần phải tính toán kỹ.
” Diệp Kiều được thừa hưởng ký ức của nguyên thân, nguyên thân chính là người sinh ra và lớn lên tại thành phố Bắc Hà, mẹ của nguyên thân là nhân viên tuyên truyền của nhà máy dệt thành phố Bắc Hà.
Bộ phận tuyên truyền là người hiểu rõ nhất về sự tình của những người này.
Trước khi Diệp Kiều về nông thôn, cô ấy cũng đã thi vào bộ phận tuyên truyền của nhà máy sắt thép và đã nghiên cứu rất nhiều tài liệu tiêu đề đỏ.
Cho nên, lúc này Diệp Kiều mới biết được các chính sách và việc sắp xếp người theo dõi đối với những người này.
Nếu Lục Thừa can thiệp một cách lung tung, không những không thể giúp người ta mà ngược lại có khả năng sẽ tự chuốc hoạ vào người.
“Em có một biện pháp.
” Một tia sáng loé lên trong đầu cô, Diệp Kiều nở nụ cười.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!