“Xin chào, tôi là vợ của Lục Thừa, tôi tên là Diệp Kiều. Không biết nên xưng hô với cô như thế nào cho phải?” Diệp Kiều bưng ly rượu đi qua, cô không trực tiếp gọi cô ấy là Phó phu nhân, mà lễ phép hỏi trước
Ôn Noãn sửng sốt, nhìn về phía Diệp Kiều, trong mắt mang theo chút mê mang. Biểu cảm này của cô ấy có lẽ sẽ không có một người nào có thể chống cự lại được.
Diệp Kiều thầm nghĩ, ngay cả khi cô là phụ nữ cũng cảm thấy cô ấy rất xinh đẹp.
Thử tượng tượng mà xem, nếu có một cô gái vô cùng xinh đẹp, dùng ánh mắt ngơ ngác trong veo như một thiên sứ nhìn về phía bạn thì liệu rằng nhịp tim của bạn trong nháy mắt có đập nhanh hơn hay không?
“Gọi tôi Ôn Noãn là được, tôi biết cô.
” Giọng nói của Ôn Noãn có chút lạnh lùng, nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
“Chồng của cô đã cứu con trai tôi, tôi còn chưa kịp đến gặp vợ chồng các cô để nói lời cảm ơn nữa.
”
Diệp Kiều bước tới vài bước, giơ tay chạm ly của cô với cái ly trong tay Ôn Noãn, cười nói.
“Không sao. Bọn buôn người đều là những người đáng phải nhận sự trừng phạt của mọi người.
”
“Giọng nói của cô nghe rất hay.
” Ôn Noãn rất nể mặt mà uống một ngụm rượu, “Ngại quá, sức khoẻ của tôi không được tốt lắm, chỉ có thể uống được một chút rượu mà thôi.
”
“Chúng ta đổi một ly đồ uống khác nhé?”
Diệp Kiều giơ tay gọi người phục vụ, đổi cho Ôn Noãn một ly nước chanh.
Cô phát hiện cô rất thích người phụ nữ trước mặt mình, khác với Ôn Ninh dối trá, Ôn Noãn trước mặt nhìn thì có vẻ khó ở chung nhưng lại rất chân thành.
“Cảm ơn.
”
“Chúng ta qua bên kia ngồi tâm sự một chút được chứ?” Diệp Kiều không muốn đứng, cô đi giày cao gót, đứng nhiều vô cùng khó chịu.
Ôn Noãn ngoan ngoãn đi theo cô đến khu vực ghế sô pha.
Khu vực ghế sô pha nằm ở góc Đông Nam của yến tiệc, ở đây tương đối yên tĩnh, rất thích hợp cho những cuộc trò chuyện riêng tư. Về cơ bản, nếu bạn đến đây ngồi, những người không liên quan sẽ không dám đến làm phiền bạn.
Sau khi ngồi xuống, Diệp Kiều quan tâm hỏi: “Sức khoẻ của cô thế nào rồi? Lúc trước tôi nghe nói cô phải nằm viện rất lâu.
“Từ nhỏ sức khoẻ của tôi không được tốt lắm, thường xuyên phải ra vào bệnh viện, cho nên cũng đã quen rồi. Tôi sinh non, một số bộ phận của đứa bé chưa được phát triển toàn diện đã phải chào đời. Nơi tôi sống lâu nhất không phải ở nhà mà là ở bệnh viện.
”
"Nếu như cô bẩm sinh yếu ớt, kỳ thật có thể dùng thực phẩm bổ sung để điều chỉnh"
Đối với phương diện này, Diệp Kiều cũng có nghiên cứu qua, dù sao khách hàng của cô đều những khách hàng cao cấp, có một số khách hàng cũng rất giống với Ôn Noãn, đồ ăn nấu từ thảo dược mang lại nguồn thu nhập rất lớn cho cô.
“Cái gì tôi cũng không ăn được...
.
” Ôn Noãn có chút ngại ngùng mà nhìn Diệp Kiều, nhỏ giọng nói. “Mùi vị của đồ ăn chỉ cần hơi có mùi một tí tôi liền không thể nào nuốt xuống được.
”
“Khó trách cô lại gầy như vậy.
.
.
.
” Diệp Kiều nhìn cổ tay gầy guộc lộ ra ngoài của cô ấy, có chút suy tư. “Vậy trước kia cô có bao giờ thử điều chỉnh lại dạ dày của mình chưa.
”
“Chưa.
.
.
.
” Ôn Noãn chớp mắt, có chút tò mò hỏi: “Kiều Kiều, cô là bác sĩ sao?”
“A.
.
.
.
.
. Không phải.
.
.
.
.
. Kỳ thật tôi là một đầu bếp.
”
Diệp Kiều có chút túng quẫn, cảm thấy bản thân có chút nhiều lời. Bản thân cô biết trước cốt truyện, vì vậy cô biết một số việc liên quan đến Ôn Noãn từ trong sách, cho nên cô đối với Ôn Noãn có loại cảm giác vô cùng quen thuộc, lúc nói chuyện liền không ý thức được mà nói rất nhiều.
Nhưng mà, trên thực tế, hai người các cô chỉ vừa mới gặp mặt mà thôi. Diệp Kiều âm thầm cắn đầu lưỡi, nhắc nhở bản thân phải chú ý nhiều hơn.
Ôn Noãn lại không nghĩ quá nhiều, chỉ tò mò mà nghiêng đầu hỏi: “Cô là đầu bếp sao? Vậy cô biết nấu những món ăn nào?”
“Các món ăn chính tôi đều biết một ít.
”
Nói đến việc nấu ăn, Diệp Kiều một chút cũng không hề lúng túng, cô liền nói không ngừng.
“Kỳ thật tôi am hiểu nhất là dược thiện, sự phụ của tôi đã từng khen tôi, nếu tôi sinh ra ở thời cổ đại, nhất định tôi sẽ trở thành người được các vị phi tần trọng dụng. Nếu tôi sống ở cổ đại, tôi có thể dùng kỹ năng nấu nướng của mình để giúp các vị phi tần giành được sự sủng ái của Hoàng Đế, có thể giúp các vị phi tần đều chỉnh thân thể, làm cho các vị phi tần duy trì được sự sinh đẹp mãi mãi.
”
Ôn Noãn cười đến không ngừng được: “Sư phụ của cô sao lại để cô đi làm trợ thủ cho các vị phi tần được chứ? Cô lớn lên xinh đẹp như vậy, tự mình làm sủng phi cũng hoàn toàn không có vấn đề”
“Ai da, cô đừng có khen tôi. Trước kia tôi cũng từng nghĩ bản thân lớn lên cũng không tồi”
Hai người càng nói càng thả lỏng, Diệp Kiều cũng buông lỏng rất nhiều, cô xòe hai tay ra, có chút bất đắc dĩ.
“Nhưng vừa nhìn thấy cô, tôi liền cảm thấy bản thân mình chả là gì cả. Có lẽ, chỉ mới vào vòng sơ tuyển, Hoàng Đế đã loại tôi rồi. Cô thì khác, cô lớn lên xinh đẹp như vậy, Hoàng Đế nhất định sẽ rất thích cô, haiz, nếu hai chúng ta đều sinh ra ở cổ đại, có lẽ sẽ trở thành một đôi tỷ muội tốt. Cô đi tranh sủng, tôi làm trợ thủ cho cô. Ha ha ha ha ha ha ha!
”
Ôn Noãn giả vờ tức giận, hừ hừ: “Nói làm tỷ muội tốt! thế mà cô lại muốn đẩy tôi nhảy vào hố lửa. Trong tivi, Hoàng Đế đều là những người tai to mặt lớn.
”
Diệp Kiều vội vàng ghé sát, trấn an cô ấy: “Ai nha, đây chẳng phải đều là vì tương lai tốt đẹp của chúng ta sao. Chờ sau khi Hoàng Đế băng hà, cô sẽ trở thành Thái Hậu có địa vị vô cùng cao, tôi có thể làm Tô Ma Lạt Cô.
”
Tô Ma Lạt Cô có thể nói là một trong những người phụ nữ hạnh phúc và sống lâu nhất trong triều đại nhà Thanh, bà là thị nữ thân cận của Hiếu Trang Văn Hoàng hậu, về sau trở thành thầy dạy lúc nhỏ của Hoàng đế Khang Hi, bà là một người có học bác uyên thâm, am hiểu các văn tự, bà từng tham gia vào việc định chế áo mũ trong nội đình và cuối cùng qua đời ở tuổi chín mươi.
Một cuộc sống hạnh phúc hiếm có.
Lục Thừa vốn lo lắng Diệp Kiều sẽ không thích ứng với hoàn cảnh của những buổi yến tiệc như thế này, không nghĩ rằng anh chỉ vừa mới rời đi trong chốc lát, cô đã cùng với vợ của Phó Văn Đình thân thiết như vậy.
“Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy cười một cách vui vẻ đến thế.
” Giọng nói của Phó Văn Đình truyền đến, Lục Thừa kinh ngạc nhìn anh ta.
“A Thừa, về sau hai nhà chúng ta nên liên hệ với nhau nhiều hơn.
"
Lục Thừa không chút do dự gật đầu: “Được, chỉ cần vợ của tôi vui vẻ, việc gì cũng đều được.
”
Phó Văn Đình nhướng mày nhìn anh, có chút kinh ngạc: “Không nghĩ tới cậu vậy mà lại là thê nô.
”
“Chẳng lẽ anh không phải?” Lục Thừa không hề trốn tránh mà nhìn lại.
Phó Văn Đình di chuyển ánh mắt, uống một ngụm rượu để che giấu sự lúng túng, vừa rồi trong nháy mắt Lục Thừa giống như nhìn thấu được anh ta.
“Đương nhiên là không phải rồi. Đời này tôi sẽ không làm thê nô, vợ tôi chỉ có thể nghe theo lời tôi thôi.
”
Ha hả, miệng cũng thật là cứng.
Lục Thừa liếc mắt nhìn anh ta, không thèm chọc thủng lời nói của anh ta, xoay người bước đi, tiếp tục nói chuyện với những người khác.
Ở đây có khá nhiều nhân vật có quyền lực trong các ngân hàng, khoản vay của anh ta có thể được giải quyết hay không là tùy thuộc vào bọn họ.
Phó Văn Đình đứng phía sau Lục Thừa, mím môi, không cam lòng quay đầu nhìn về khu vực ghế sô pha.
Anh ta phát hiện Ôn Noãn không chút nào để ý đến mình, cô ấy chưa từng ngẩng đầu nhìn anh ta, nhưng Diệp Kiều thì sao? Thỉnh thoảng cô ấy sẽ đưa tầm mắt dừng ở trên người Lục Thừa.
“Cô thấy chiếc váy của tôi mặc có đẹp không?”
Cuối cùng Diệp Kiều cũng đi vào vấn đề chính. Cô không quên mục đích hôm nay cô đến đây là để làm quen với các vị phu nhân ở đây.
Cô sẽ khiến cho vợ Phó Văn Đình giúp cho các cô mở ra thị trường cao cấp đối với quần áo JJ ít ngườ biết đến của các cô.
"Cắt may rất tinh tế.
”
Ôn Noãn đã từng nhìn qua rất nhiều đồ xa xỉ trong nước lẫn ngoài nước, bản thân cũng là một người học về nghệ thuật, cho nên rất có mắt nhìn. Sau khi Diệp Kiều cởi chiếc áo khoác gió bên ngoài ra, ánh mắt của Ôn Noãn ngay lập tức dừng trên người Diệp Kiều.
Diệp Kiều lén lút nhìn về phía xa, phát hiện Lục Thừa không hề chú ý tới mình.
Vì thế, cô đứng lên, xoay một vòng trước mặt Ôn Noãn.
Lúc trước khi Diệp Kiều ngồi, chiếc váy này không có gì nổi bật, nhưng phần vai và cổ được cắt may khá tinh tế, vừa khéo ôm sát đường cong trên cơ thể, khiến cổ cô trông dài hơn, vai nhỏ và tròn hơn, mang nét độc đáo của một người phụ nữ dịu dàng xinh đẹp.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!