Thập Niên 70 Xuyên Thành Người Vợ Đoản Mệnh Của Địa Chủ

Thập Niên 70 Xuyên Thành Người Vợ Đoản Mệnh Của Địa Chủ

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Cố Sơ Cửu
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 40,477
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Xuyên Không
Điền Văn
Trọng Sinh
     
     

Nhưng khi Diệp Kiều đứng dậy.

Chiếc váy ban đầu được xếp chồng lên nhau rơi xuống, tôi không biết chiếc váy được thiết kế như thế nào, nó rõ ràng được làm từ cotton nguyên chất, nhưng nó vừa vặn với cơ thê.

Vóc dáng hoàn hảo của Diệp Kiều ngay lập tức lộ ra. Dáng người của cô nhỏ nhắn nhưng lại lồi lõm quyến rũ, bộ ngực cao ngất, cái mông tròn trịa mượt mà

Phần eo của váy được may vừa vặn khiến vòng eo của Diệp Kiều trông thon gọn hơn bình thường.

“Một tay có thể ôm trọn hết vòng eo của cô...

.

” Ôn Noãn lẩm bẩm một mình, không chớp mắt nhìn Diệp Kiều.

“Kiều Kiều, Lục Thừa nhà cô sao có thể để cho cô đi ra ngoài như thế này vậy?”

“Rất khoa trương sao? Trên thực tế, những gì nên được che đậy đều đã được che nha.

Diệp Kiều cúi đầu nhìn mình, không biết vì sao Ôn Noãn lại đột nhiên nói như vậy

“Cái tôi muốn nói không phải là quần áo mà là nói đến cô.

” Ôn Noãn duỗi tay kéo cô.

Diệp Kiều theo lực kéo của cô, ngồi xuống một lần nữa và có chút khó hiểu.

“Không đẹp sao?”

“Rất đẹp.

” Ôn Noãn khẳng định, nhìn Diệp Kiều, thực nghiêm túc giải thích.

“Đây là phong cách tôi chưa từng thấy ở Trung Quốc trước đây, ngay cả ở thành phố Hồng Kông bây giờỞ nước ngoài thì họ thịnh hành kiểu gợi cảm lộ liễu nhưng lại khác xa thiết kế của côRõ ràng nó không để lộ bất kỳ làn da thừa nào, nhưng nó mang lại cho mọi người một ấn tượng rất lớn. Nó hơi giống với sườn xám của thời Trung Hoa Dân Quốc.

“Cô đã nhận ra rồi sao?”

Diệp Kiều nghiêng người dựa vào ghế sô pha, đôi mắt sáng ngời.

“Vào thời điểm tôi thiết kế có tham khảo qua sườn xám. Tôi thực sự rất thích sườn xám, nó có thể tôn lên vẻ đẹp đường cong của phụ nữ một cách tinh tế nhất, chỉ là hiện tại không phải là lúc mặc sườn xám vì vậy tôi liền cách tân cho nó một chút.

Hiện tại mặc sườn xám ra ngoài đường? Liền trở thành mục tiêu của nhiều thế lực, một giây sau liền có thể bị gán mác chủ nghĩa tư bản

Ôn Noãn gật đầu: “Cô sửa rất khá.

“Vậy cô nói xem, nếu tôi sản xuất hàng loạt kiểu dáng váy này thì sẽ có người mua hay không?”

Diệp Kiều muốn nhận được thêm nhiều ý kiến hơn, mà lời khuyên này còn là đến từ Ôn Noãn, là phu nhân có địa vị cao trong xã hội thượng lưu, nó lại trở nên càng có giá trị hơn và khảo sát thị trường cũng sẽ hiệu quả hơn.

Trang phục trước mắt này sẽ đáp ứng hai nhu cầu hiện giờ của thị trường Trung Quốc.

Một là đáp ứng nhu cầu ăn mặc trang phục thường ngày của

mọi người, chỉ cần làm bền và chắc chắn. Hai là thỏa mãn nhu cầu của những người theo đuổi phong cách cao cấp hơn, điều họ muốn là trở nên đặc biệt! Kiểu dáng phong cách đặc biệt mới và giá cả cũng đặc biệt đắc đỏ

Tham vọng của Diệp Kiều rất lớn, cô cùng chị dâu vừa mới bắt đầu sự nghiệp kinh doanh quần áo của họ mà cô cũng đã nghĩ đến việc xây dựng thương hiệu trong tương lai và cũng nghĩ đến việc điều chỉnh sao cho sản phẩm cao cấp hơn.

Muốn tạo nên thương hiệu cao cấp Trung Quốc của chính mình thì nên phát triển càng sớm càng tốt.

Nếu không, Diệp Kiều sẽ không còn bất kỳ cơ hội nào khi các thương hiệu cao cấp nước ngoài đã được phát triển hàng trăm năm tấn công vào thị trường nội địa. “Có! Tôi chắc chắn sẽ mua nó! Cô có thể bán cho tôi chiếc váy mà cô đang mặc trước có được không?”

Diệp Kiều còn đang đợi Ôn Noãn đưa ra thêm ý kiến thì bên tai đã vang lên giọng nói của một người khác.

Cô kinh ngạc quay đầu lại nhìn lại.

Một cô gái trạc tuổi đôi mươi đang đứng vịn biên để tay của ghế sô pha, cô trang điểm tinh xảo, nhưng cho dù như thế, Diệp Kiều cũng có thể nhìn ra diện mạo của cô ấy cũng rất bình thường.

Ưu điểm duy nhất của cô ấy có lẽ là.

.

.

bộ ngực khủng?

Diệp Kiều liếc qua bộ ngực nhô cao của cô gái, Đi xuống…, những gì cô có thể nhìn thấy là vòng eo con kiến của cô ấy.

Quần áo của thời đại này thực sự không thu hẹp vòng eo chút nào, một khi phần thân trên đã uy nghiêm hơn thì rất dễ trông lưng to vai thô.

Thấy Diệp Kiều chú ý tới mình, cô gái tựa như thân thiết mà sát lại gần hơn.

“Khi trước tôi nghe cô nói, chiếc váy cô mặc trên người là tự chính tay cô thiết kế sao?”

Diệp Kiều gật đầu: “Đúng vậy.

"Vậy thì nhất định cô có thể đổi kích cỡ hay không? Cô có thể đổi chiếc váy trên người cô sang cỡ của tôi được không? Tôi có thể trả gấp đôi giá cho cô.

Cô gái này thật lo lắng, không đợi Diệp Kiều trả lời, cô ấy liền cúi đầu lấy ra ví tiền của mình, từ bên trong rút ra một chồng tiền thật dày.

Xem độ dày này, ít nhất có hai mươi từ.

Thật là hào phóng a, một chiếc váy trong nháy mắt đã có thể bán với giá 200 đồng?

Giá vải là hai mươi đồng, cộng với chi phí lao động của cô và chị dâu là ba mươi đồng, ngay cả khi nó có giá năm mươi đồng. Thì lợi nhuận của chiếc váy này cũng đã lên đến 300%.

“Hãy hứa với cô ấy đi, Kiều Kiều. Đây là một cơ hội hiếm có.

"

Nghe những lời Ôn Noãn thì thầm nói bên tai, Diệp Kiều chớp chớp mắt, mỉm cười hạnh phúc và cầm lấy những tờ tiền được gấp ngay ngắn để trước mặt của cô.

Cô gái nhìn thấy như vậy liền thở phào nhẹ nhõm.

Diệp Kiều lấy cuốn sổ mà cô mang theo từ trong túi xách ra, chuyển sang chế độ làm ăn kinh doanh: “Chiếc váy này khi nào thì cô cần nó? Nếu không không cần gấp lắm thì tôi có thể thiết kế một chiếc váy mới cho cô. Cô chỉ cần cung cấp cho tôi số đo cơ thể của cô là được.

Cô gái đã đạt được mục đích của mình nên nói chuyện cũng nhẹ nhàng thoải mái hơn không như gấp rút như lúc trước nữa.

“Buổi tối ngày mai tôi có buổi đi xem mắt, làm một cái váy mới một lần nữa, cô có thể làm kịp sao?”

Buổi tối ngày mai?

Diệp Kiều tính toán thời gian, dáng váy này thực ra là đã được may sẵn, vải cũng có sẵn ở nhà, cô và chị dâu nên làm thêm giờ mới có thể hoàn thành được.

Chủ yếu là cô không thích đem quần áo mà mình đã mặc rồi bán lại cho người khác.

.

.

.

.

.

“Hẳn là sẽ kịp. Cô hãy để lại thông tin địa chỉ liên lạc cho tôi, khi tôi làm xong sẽ gửi ngay lập tức cho cô.

“Không cần cô phải gửi đi đâu, tôi sẽ cho người đến chỗ cô để lấy.

Vì đối phương đã cân nhắc thấu đáo như vậy nên Diệp Kiều đương nhiên không còn gì để nói, lập tức đồng ý.

“Thành giao! Vậy tôi sẽ để lại địa chỉ của tôi cho cô.

” Cô ấy lưu loát viết địa chỉ của khu nhà ngay ngắn, xé nó ra và đưa cho đối phương.

Cô gái như thể đã tìm thấy một kho báu, cô gái cẩn thận gấp mảnh giấy lại và đặt nó vào túi xách của mình.

“Vậy cô nhớ làm nha.

“Được rồi, hôm nay tôi sẽ về nhà sớm, tôi sẽ bắt đầu làm việc khi về nhà.

” Thấy hàm ý của cô gái, Diệp Kiều sẵn sàng đồng ý.

Cô gái có chút xấu hổ, chạm vào mặt mình.

“Tôi quên giới thiệu bản thân, tôi tên là Uông Ngôn Hi, rất vui khi quen biết cô.

Diệp Kiều cũng chính thức giới thiệu bản thân một lần.

“Tôi có thể gọi cô Là Kiều Kiều được không?” Uông Ngôn Hi rất phóng khoáng và cởi mở rất giỏi kết bạn.

“Có thể nha.

“Vậy áo khoác gió của cô có thể tặng cho tôi không?”

Diệp Kiều: “.

.

.

.

.

.

” Có phải chủ đề này thay đổi hơi nhanh 66 quá không?

“Phụt”, Ôn Noãn vẫn luôn an tĩnh bên cạnh nghe đến câu này thật sự không nhịn được nữa, trực tiếp cười ra tiếng.

Uông Ngôn Hi không để ý, tiếp tục cười ha hả nhìn về phía Diệp Kiều:

“Kiều Kiều, chúng ta là bạn tốt đúng không? Lần đầu tiên gặp mặt, chị đưa em một chiếc áo gió. Em đưa chị một khối ngọc bội, thế nào?”

Cũng không biết cô ấy làm như thế nào, chỉ trong thoáng chốc, trước mặt Diệp Kiều liền xuất hiện một khối ngọc phật.

Toàn thân Ngọc Phật trong suốt, chỉ có vài vệt xanh nổi quanh bụng trông rất đẹp.

“Này quá quý trọng, chị không thể lấy nó được. Em đã trả tiền cho chiếc váy rồi, chiếc áo gió này em cứ lấy đi là được.

Sợ đối phương làm chuyện gì bất thường khác, Diệp Kiều vội vàng nhặt chiếc áo gió bên cạnh nhét vào trong lòng của Uông Ngôn Hi.

“Loại ngọc này nhà em có rất nhiều, chị cứ cầm đi.

” Uông Ngôn Hi không chút do dự tiếp nhận áo gió, cũng đem ngọc phật nhét vào trong tay của Diệp Kiều.

“Em đi trước đây! Kiều Kiều, cố lên nha!

“Được được được, chị sẽ cố gắng.

” Diệp Kiều vẫn còn ngơ ngác mà vẫy tay chào.

“Cô ấy là con gái của Uông Uy.

” Giọng nói của Ôn Noãn chậm rãi truyền đến. “Cô chắc hẳn là nghe nói qua cái tên Uông Uy chứ? Ông ấy hiện tại là lãnh đạo cao nhất của Ủy ban cách mạng.

Ôi, tôi mới vừa xuyên qua sách không lâu, thật đúng là không có nghe nói qua.

Diệp Kiều sờ sờ cái mũi của mình, thầm nghĩ: May mắn Ôn Noãn chủ động giới thiệu, bằng không có lẽ cô sẽ bị lộ tẩy.