Thập Niên 80: Mỹ Nhân Yêu Kiều Cùng Quân Thiếu Lạnh Lùng Kết Hôn Rồi

Thập Niên 80: Mỹ Nhân Yêu Kiều Cùng Quân Thiếu Lạnh Lùng Kết Hôn Rồi

Cập nhật: 27/12/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 633
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hiện Đại
Điền Văn
Nữ Cường
Nữ Phụ
Xuyên Sách
     
     

Sau khi cúp điện thoại, ông thấy hơi khó hiểu.

Thôn dân không biết rõ tình hình thì thôi, nhưng Tô Hiểu Tuệ là em gái, sao lại không biết chị mình biết nấu ăn?

Có lẽ do hai người học khác trường, một người học cấp hai, một người học cấp ba, lại ở nội trú nên ít gặp mặt.

Bốn giờ rưỡi chiều, Hoắc Kiến Quốc về đến nhà, Tô Hiểu Tuệ ra vẻ hiểu chuyện ngồi bên cạnh an ủi bà cụ Hoắc, ngay cả cô út Hoắc Hồng cũng có mặt.

Má Ngô mặt mày ủ rũ, co ro trong góc, không dám thở mạnh, vẻ mặt vừa lo lắng vừa tự trách.

“Anh cả, anh về sớm thế này có phải nhà thầy hiệu trưởng Tống xảy ra chuyện rồi không?” Thấy Hoắc Kiến Quốc, Hoắc Hồng lập tức đứng dậy khỏi ghế sofa, đi đôi giày cao gót pha lê, chạy đến trước mặt ông ấy, cằn nhằn một hồi.

“Anh muốn trả ơn cho nhà họ Tô năm xưa, chúng em không cản, nhưng anh cũng không thể mang một tai họa về nhà họ Hoắc chứ?” Hoắc Hồng lại lấy bảng điểm của Tô Uyển ra: “Với thành tích này, anh còn muốn em chuyển cô ta đến trường cấp ba Lệ Chí? Trường học là của em mở ra à?”

“Hôm nay em đến là để nói cho anh biết, đừng nói là trường Lệ Chí, ngay cả trường cấp ba kém nhất Bắc Bình, người ta cũng chẳng thèm nhận.

“Em còn nghi ngờ cái bằng cấp ba này, không biết có phải Hiểu Tuệ thi hộ cô ta không.

” Hoắc Hồng có ấn tượng rất tốt với Tô Hiểu Tuệ, vừa học giỏi vừa hiểu chuyện.

Bà ấy định sau khi Tô Hiểu Tuệ tốt nghiệp, sẽ mời cô ta đến trường Lệ Chí dạy học.

“Thôi, Hoắc Hồng, lúc này đừng nói chuyện học hành nữa.

” Bà cụ Hoắc mặt mày sa sầm, lên tiếng đầy uy nghiêm: “Nói đi, bây giờ người có phải đang ở bệnh viện không?”

“Mẹ, Kiêu Hàn đã tự mình đến nhà thầy hiệu trưởng Tống, ăn một bữa cơm ở đó, do Tô Uyển nấu, nó nói tay nghề của con bé không thua gì tiệm cơm quốc doanh, cả nhà thầy hiệu trưởng Tống cứ như nhặt được vàng vậy.

” Hoắc Kiến Quốc vội vã chạy về, còn chưa kịp uống miếng nước nào đã vội vàng giải thích.

“Cái gì?” Bà cụ Hoắc sững người, không dám tin.

Tô Uyển có biết nấu ăn hay không, Tô Hiểu Tuệ chẳng lẽ không rõ sao?

Mười tám năm nay tổng cộng mới nấu có hai bữa cơm, nói Tô Uyển có thể nấu chín cơm thì bà tin, nhưng nói tay nghề của cô có thể sánh ngang với đầu bếp tiệm cơm quốc doanh thì tuyệt đối không thể nào.

Bà cho rằng chắc chắn là Tô Uyển đã làm cả nhà thầy hiệu trưởng Tống phải nhập viện, Hoắc Kiến Quốc sợ bà cụ Hoắc tức giận nên mới cố tình giấu giếm.

“Chú, có phải thật sự xảy ra chuyện rồi không? Chị con bây giờ đang ở đâu?” Tô Hiểu Tuệ đứng dậy, lo lắng hỏi.

“Kiến Quốc, con thấy ta già rồi nên muốn lừa ta sao?” Nghe Tô Hiểu Tuệ nói, bà cụ Hoắc lập tức hiểu ra.

“Mẹ, là thật, Tô Uyển vẫn luôn biết nấu ăn, hơn nữa còn rất thích nấu nướng. Chuyện cả nhà bị ngộ độc trước kia là hiểu lầm. Chuyện này Hiểu Tuệ chắc cũng biết chứ?”

Hoắc Kiến Quốc nhìn về phía Tô Hiểu Tuệ, kể lại nguyên nhân vụ ngộ độc: “Là do dùng bát còn dính thuốc trừ sâu để múc canh nên mới khiến cả nhà ăn vào bị đau bụng, không phải do thức ăn Tô Uyển nấu có vấn đề, Tô Uyển còn suýt mất mạng vì chuyện này.

Vừa nghe đến đây, sắc mặt Tô Hiểu Tuệ liền thay đổi, hai tay nắm chặt vạt áo. Cô ta làm rất kín đáo, người nhà đều không phát hiện ra, sao Tô Uyển lại biết được?

“Hiểu Tuệ, có phải vậy không?” Bà cụ Hoắc dò hỏi.

“Chú, con… con không biết, cũng không nghe người nhà nói là do thuốc trừ sâu.

” Tô Hiểu Tuệ lắc đầu, dưới ánh mắt nghiêm nghị của Hoắc Kiến Quốc, cô ta có chút bối rối, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.