Chương 1 - Lấy Cô Gán Nợ (1)
Chương 2 - Lấy Cô Gán Nợ (2)
Chương 3 - Lấy Cô Gán Nợ (3)
Chương 4 - Tầm Nhìn Của Tôi Cao Lắm (1)
Chương 5 - Tầm Nhìn Của Tôi Cao Lắm (2)
Chương 6 - Tới Nhà Cô Ấy Ghi Nợ (1)
Chương 7 - Tới Nhà Cô Ấy Ghi Nợ (2)
Chương 8 - Duyên Phận Là Do Chính Tay Hắn Làm Hỏng (1)
Chương 9 - Duyên Phận Là Do Chính Tay Hắn Làm Hỏng (2)
Chương 10 - Duyên Phận Là Do Chính Tay Hắn Làm Hỏng (3)
Chương 11 - Tôi…Tôi Muốn Cô Ấy (1)
Chương 12 - Tôi…Tôi Muốn Cô Ấy (2)
Chương 13 - Tôi…Tôi Muốn Cô Ấy (3)
Chương 14 - Đây Là Nhà Của Anh Sao? (1)
Chương 15 - Đây Là Nhà Của Anh Sao? (2)
Chương 16 - Đây Là Nhà Của Anh Sao? (3)
Chương 17 - Ba Đứa Con (1)
Chương 18 - Ba Đứa Con (2)
Chương 19 - Ba Đứa Con (3)
Chương 20 - Thành Công (1)
Chương 21 - Thành Công (2)
Chương 22 - Thành Công (3)
Chương 23 - Ánh Mắt Của Người Đàn Ông Này Thật Dâm Đãng (1)
Chương 24 - Ánh Mắt Của Người Đàn Ông Này Thật Dâm Đãng (2)
Chương 25 - Ánh Mắt Của Người Đàn Ông Này Thật Dâm Đãng (3)
Chương 26 - Quần Áo Bị Tôi Xé Rồi (1)
Chương 27 - Quần Áo Bị Tôi Xé Rồi (2)
Chương 28 - Quần Áo Bị Tôi Xé Rồi (3)
Chương 29 - Một Tay Đẩy Người Ta Lên Giường (1)
Chương 30 - Một Tay Đẩy Người Ta Lên Giường (2)
Chương 31 - Một Tay Đẩy Người Ta Lên Giường (3)
Chương 32 - Lá Thư Muộn Màng (1)
Chương 33 - Lá Thư Muộn Màng (2)
Chương 34 - Lá Thư Muộn Màng (3)
Chương 35 - Gọi Mẹ (1)
Chương 36 - Gọi Mẹ (2)
Chương 37 - Gọi Mẹ (3)
Chương 38 - Cách Cho Ăn Giống Như Ngược Đãi (1)
Chương 39 - Cách Cho Ăn Giống Như Ngược Đãi (2)
Chương 40 - Cách Cho Ăn Giống Như Ngược Đãi (3)
Chương 41 - Tôi Hầu Hạ Em Cả Đêm (1)
Chương 42 - Tôi Hầu Hạ Em Cả Đêm (2)
Chương 43 - Tôi Hầu Hạ Em Cả Đêm (3)
Chương 44 - Ai Không Phải Là Trai Tân? (1)
Chương 45 - Ai Không Phải Là Trai Tân? (2)
Chương 46 - Ai Không Phải Là Trai Tân? (3)
Chương 47 - Có Cần Phải Làm Tôi Xấu Hổ Như Vậy Không? (1)
Chương 48 - Có Cần Phải Làm Tôi Xấu Hổ Như Vậy Không? (2)
Chương 49 - Không Cho Trẻ Con Ăn Thịt (1)
Chương 50 - Không Cho Trẻ Con Ăn Thịt (2)
Chương 1 - Lấy Cô Gán Nợ (1)
Chương 2 - Lấy Cô Gán Nợ (2)
Chương 3 - Lấy Cô Gán Nợ (3)
Chương 4 - Tầm Nhìn Của Tôi Cao Lắm (1)
Chương 5 - Tầm Nhìn Của Tôi Cao Lắm (2)
Chương 6 - Tới Nhà Cô Ấy Ghi Nợ (1)
Chương 7 - Tới Nhà Cô Ấy Ghi Nợ (2)
Chương 8 - Duyên Phận Là Do Chính Tay Hắn Làm Hỏng (1)
Chương 9 - Duyên Phận Là Do Chính Tay Hắn Làm Hỏng (2)
Chương 10 - Duyên Phận Là Do Chính Tay Hắn Làm Hỏng (3)
Chương 11 - Tôi…Tôi Muốn Cô Ấy (1)
Chương 12 - Tôi…Tôi Muốn Cô Ấy (2)
Chương 13 - Tôi…Tôi Muốn Cô Ấy (3)
Chương 14 - Đây Là Nhà Của Anh Sao? (1)
Chương 15 - Đây Là Nhà Của Anh Sao? (2)
Chương 16 - Đây Là Nhà Của Anh Sao? (3)
Chương 17 - Ba Đứa Con (1)
Chương 18 - Ba Đứa Con (2)
Chương 19 - Ba Đứa Con (3)
Chương 20 - Thành Công (1)
Chương 21 - Thành Công (2)
Chương 22 - Thành Công (3)
Chương 23 - Ánh Mắt Của Người Đàn Ông Này Thật Dâm Đãng (1)
Chương 24 - Ánh Mắt Của Người Đàn Ông Này Thật Dâm Đãng (2)
Chương 25 - Ánh Mắt Của Người Đàn Ông Này Thật Dâm Đãng (3)
Chương 26 - Quần Áo Bị Tôi Xé Rồi (1)
Chương 27 - Quần Áo Bị Tôi Xé Rồi (2)
Chương 28 - Quần Áo Bị Tôi Xé Rồi (3)
Chương 29 - Một Tay Đẩy Người Ta Lên Giường (1)
Chương 30 - Một Tay Đẩy Người Ta Lên Giường (2)
Chương 31 - Một Tay Đẩy Người Ta Lên Giường (3)
Chương 32 - Lá Thư Muộn Màng (1)
Chương 33 - Lá Thư Muộn Màng (2)
Chương 34 - Lá Thư Muộn Màng (3)
Chương 35 - Gọi Mẹ (1)
Chương 36 - Gọi Mẹ (2)
Chương 37 - Gọi Mẹ (3)
Chương 38 - Cách Cho Ăn Giống Như Ngược Đãi (1)
Chương 39 - Cách Cho Ăn Giống Như Ngược Đãi (2)
Chương 40 - Cách Cho Ăn Giống Như Ngược Đãi (3)
Chương 41 - Tôi Hầu Hạ Em Cả Đêm (1)
Chương 42 - Tôi Hầu Hạ Em Cả Đêm (2)
Chương 43 - Tôi Hầu Hạ Em Cả Đêm (3)
Chương 44 - Ai Không Phải Là Trai Tân? (1)
Chương 45 - Ai Không Phải Là Trai Tân? (2)
Chương 46 - Ai Không Phải Là Trai Tân? (3)
Chương 47 - Có Cần Phải Làm Tôi Xấu Hổ Như Vậy Không? (1)
Chương 48 - Có Cần Phải Làm Tôi Xấu Hổ Như Vậy Không? (2)
Chương 49 - Không Cho Trẻ Con Ăn Thịt (1)
Chương 50 - Không Cho Trẻ Con Ăn Thịt (2)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Âm thanh quyến rũ vang lên, làm cho người ta phải xấu hổ.
Châu Thải Phượng mặt mày tối sầm: Thật không biết liêm sỉ, ban ngày ban mặt còn đi quyến rũ đàn ông mặc kệ xung quanh.
Bà ta ôm một chậu quần áo đi ra ngoài, tức giậ nói: “Tưởng Thâm, dẫn em trai và em gái theo bà đi giặt quần áo.
”
Tưởng Thâm đang bỏ thêm củi vào lửa, bế theo em gái cùng Tưởng Trầm đi ra ngoài.
Tưởng Trầm mở to mắt, tò mò hỏi: “Anh à, ba đang làm gì đấy?”
“Bốp” một cái.
Châu Thải Phượng vỗ một cái lên đầu Tưởng Trầm, giọng xấu xa nói: “Hỏi cái gì mà hỏi, sao không xông vào mà xem.
”
Tưởng Trầm cúi người, đầu rụt lại, đưa tay ôm đầu, đôi mắt đen như bồ đào đầy sợ hãi, rất sợ lại bị đánh một cái nữa nên chạy về phía trước.
Đôi môi khô của Tưởng Thâm trở nên trắng bệch, hai tay nắm chặt, run rẩy vì gắng sức quá mức.
Con sông nhỏ bên cạnh cây hòe lớn nước chảy trong veo, bầy cá bơi lội tung tăng, không ít phụ nữ đang ngồi giặt quần áo, tíu tít nói chuyện phiếm.
Từ Nhị Mai thoáng trông thấy Châu Thải Phượng, vui vẻ nói: “Thải Phượng, tôi nghe nói, cô gái kia là do Lệ Đình nhà bà trừ nợ, cũng đã trả được hết, cô ấy lớn lên cũng tốt, rất hợp với Lệ Đình nhà bà đấy.
”
“Bốp” một cái, tiếng chày gỗ bị ném lên hòn đá.
Châu Thải Phương nghiêm mặt, giọng chanh chua: “Hợp cái gì mà hợp, là con hồ ly tinh, cái gì cũng không biết làm, quấn lấy đàn ông ngủ cả ngày lẫn đêm, thật không biết xấu hổ.
”
Từ Nhị Mai kinh ngạc nói: “Ôiiii, đến giờ vẫn còn chưa dậy sao?”
Châu Thải Phượng sắc mặt lạnh lùng nói: “Dậy cái gì mà dậy, không thấy tôi phải dẫn bọn trẻ ra ngoài sao, ban ngày ban mặt, kéo kín rèm, chắc đang quậy phá bên trong rồi.
”
Từ Nhị Mai trêu chọc: “Thải Phượng, bà cũng thật là, vợ chồng son như vậy là bình thường, sau một thời gian nữa sẽ ổn thôi, có gì nói sau.
Hơn nữa tối qua cô ta bị Lệ Đình nhà bà kịch liệt kéo về, không ai biết ai mới quấn ai.
”
Lý Hà thêm vào: “Đúng đấy, cô gái kia lớn lên dịu dàng yếu đuối, không phải Lệ Đình nhà bà một tay cũng có thể đẩy người ta lên giường sao.
”
Sắc mặt Châu Thải Phượng càng lúc càng khó coi, không chịu thua: “Các bà có ý gì? Là Lệ Đình nhà tôi có điều kiện? Còn thích của lạ?
Nhiều năm như vậy rồi biết bao cô gái bám lấy, đều là hàng xóm mà các bà không biết sao?”
Lý Hà cũng không dám động vào bà ta, nhẹ giọng nói: “Ôi dào, biết điều kiện của Lệ Đình nhà bà tốt rồi, nhưng sự thật vẫn rành rành ra đấy, cậu ấy thậm chí chưa kết hôn, mà tối hôm qua còn gọi người ta là vợ.
Ánh mắt hận không thể dính lên người cô gái kia, tôi thấy, Lệ Đình nhà bà thực sự thích người ta, bà cũng đừng làm phiền vợ chồng son.
”