Từ Nhị Mai nói giúp: “Đúng đấy, những thứ khác không nói, cô gái kia, nếu Lệ Đình không cần cô ta thì chắc chắn sẽ không có kết cục tốt.
Nhưng Lệ Đình, dù có kết hôn tám hay mười lần, thì con gái còn trẻ vẫn phải vội gả.
Lý Hà vốn chỉ vu vơ nói một câu, cũng không có ý cho cháu gái xen vào, bà kinh ngạc nói: “Không được đâu, con bà sắp kết hôn rồi.
”
Châu Thải Phượng khuyên nhủ: “Sao lại không tốt, từ xưa đến nay kết hôn là cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, cô ta không danh không phận đến nhà tôi, thật vô lý.
Tưởng gia tôi cũng không biết, hôn lễ kia có chắc sẽ làm hay không.
”
Bình thường đối với việc giới thiệu con gái nhà ai cho con trai mình thì bà đều dùng giọng điệu vênh váo, tự đắc.
Nhưng bây giờ thực sự không thích Tô Vãn Nghiên, cũng không cần nể mặt, giọng điệu cũng trở nên tốt hơn ba phần.
Lý Hà do dự: “Vậy để hôm khác xem sao.
”
Châu Thải Phượng khuyên nhủ: “Hôm nào nữa, ngày mai dẫn tới đây ăn cơm trưa đi.
Toàn thân Tô Vãn Nghiên dính dính khó chịu, cô nhìn hắn, kéo chiếc chăn mỏng, khó khăn ngồi dậy: “Anh tranh thủ đi nhanh đi, nếu tôi không ra khỏi cửa, sẽ bị nói ra nói vào.
”
“Em yên tâm, nếu mẹ anh nói em một câu, anh nhất định sẽ không để như vậy, về sau mọi việc đều theo em, trước tiên anh mang nước ấm đến cho em đã.
”
Tưởng Lệ Đình dỗ dành xong, đi tới phòng bếp, tìm cái gáo nhựa múc một thùng nước, pha với nước lạnh rồi mới bê chậu vào trong phòng.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!