Hắn nhanh chóng ôm lấy quần áo bẩn của mình và đồ lót của Tô Vãn Nghiên đi ra ngoài: “Đợi mẹ anh giặt quần áo cho em thì không thể nào rồi, nhưng không sao vợ ạ, về sau quần áo của em đều sẽ do anh giặt, anh ngâm vào trong chậu, lát về sẽ giặt sau.
Ở chung không lâu, từ miệng Châu Thải Phượng biết Tưởng Lệ Đình cũng không làm nội trợ, hay hỏi thăm con cái bao giờ.
Người như vậy, ngoại trừ sự nghiệp, thì về phương diện gia đình cũng chẳng quan tâm.
Cô thở dài một tiếng, rồi đi tắm rửa sạch sẽ, mặc lại chiếc áo sơ mi đàn ông lên người.
Quần áo của Tưởng Lệ Đình đều do Châu Thải Phượng giặt giũ, biết hắn là ông chủ ra ngoài nhất định cẩn thể diện, nên cố ý phơi áo hắn trên giá treo.
Quần áo của những người khác đều tùy ý dàn ra phơi, hắn thậm chí cũng không để ý mọi người trong nhà không có móc treo áo, đến bây giờ cũng không để tâm việc này.
Nhưng nghĩ đến việc lát nữa giặt quần áo cho Tô Vãn Nghiên xong sẽ phơi lên nên để sẵn hai cái móc áo.
Hắn ôm áo sơ mi và quần tây đã phơi khô về phòng, cởi đồ ra không chút do dự.
Tô Vãn Nghiên nhìn thấy bộ ngực săn chắc của hắn thì đôi tai đỏ bừng, theo bản năng quay lưng lại và nằm lên giường.
Khóe môi Tưởng Lệ Đình khẽ nhếch lên.
Ngược lại không có ý định tiếp tục làm phiền, nên vội vàng tắm rửa rồi đứng lên.
Giọt nước lăn qua cơ ngực cường tráng, săn chắc, rơi vào mép quần lót màu đen. Hắn cởi trần, tiến sát đến bên tai Tô Vãn Nghiên nhẹ nhàng nói: “Vợ, anh lên huyện, em muốn ăn gì, anh mua cho em.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!