Thiên Kim Giả Livestream Xem Bói Nổi Tiếng

Thiên Kim Giả Livestream Xem Bói Nổi Tiếng

Cập nhật: 02/12/2024
Tác giả: Lạc Nhiễm
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 271
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Huyền Huyễn
Truyện ma
Xuyên Không
Hiện Đại
Nữ Cường
     
     

Vốn dĩ Thẩm Tri Ý định từ chối nhưng cô lại đồng ý sau khi bấm tay tính: "Được, giữa trưa chị đến, gửi địa chỉ qua cho chị!

"

"Ok.

"

Chốc lát sau, cô nhận được vị trí của Đạo Hương Tiểu Quán qua Wechat.

Là một người yêu ẩm thực thâm niên, trước đây cô từng nhìn thấy tên quán ăn này trong danh sách các quán ăn nổi tiếng ở thành phố Giang, không ngờ bây giờ nó lại thành quán ăn của nhà cô.

Dường như cô đang thấy các món ăn ngon đang vẫy tay với mình.

Có cơm trưa, Thẩm Tri Ý tung tăng vui sướng đi đến siêu thị ở đối diện chung cư mua đồ.

……

Gặp được Thẩm Tri Ý ở đây hoàn toàn là bất ngờ.

Ra lệnh tài xế dừng xe, Lục Thời Việt hạ cửa kính xe, nhìn cô gái đang chờ xe buýt: "Cô Thẩm, cô đi đâu, để tôi đưa đi.

"

"Thì ra là anh.

" Thẩm Tri Ý quan sát anh, cố ý tỏ vẻ cảnh giác: "Sao anh lại muốn đưa tôi đi? Chúng ta không hề thân thiết.

"

Hình như hai người chỉ từng gặp nhau một lần ở ngoài cô nhi viện.

Tuy câu hỏi của cô rất thẳng thắng nhưng Lục Thời Việt vẫn giữ nụ cười trên môi, giọng nói ôn hòa: "Coi như để trả ơn lời nhắc nhở của cô Thẩm.

"

"À...

. anh nói chuyện đó hả.

" Thẩm Tri Ý hiểu ra, đáp một câu "khách sáo làm gì" rồi mở cửa lên xe, động tác dứt khoát: "Đến Đạo Hương Tiểu Quán, cảm ơn.

"

Thư ký ngồi ở ghế phụ bị chuỗi hành động của cô làm cho ngỡ ngàng. Mãi đến khi cô ngồi xuống cạnh ông chủ, anh ta mới thu lại vẻ mặt kinh ngạc.

Dường như ông chủ rất thích cô Thẩm này, lần trước còn giúp cô giải vây, tin cả mấy lời về chuyện ma quái ở cô nhi viện.

Hôm nay Thẩm Tri Ý vẫn mặc áo trắng quần đen với đôi giày thể thao, tóc dài buộc thành đuôi ngựa, để lộ chiếc cổ trắng nõn thon dài.

Khi không nói linh tinh thì cô gái này trông thật sự rất xinh đẹp.

Thư ký dời mắt khỏi gương chiếu hậu, ho nhẹ: "Cô Thẩm đến đó ăn trưa à?"

"Ừm.

"

"Tôi còn tưởng những người làm nghề bói toán như cô đều sống bằng gió sương, không ăn ngũ cốc đấy chứ.

"

Giọng điệu đùa cợt, nhưng nghe vào lại có chút châm chọc.

Không rõ thư ký hôm nay bị sao, Lục Thời Việt nhướng mày nhưng không vội tiếp lời.

Nhận ra địch ý vô cớ từ đối phương, Thẩm Tri Ý không để trong lòng — cô vốn không bận tâm đến những người không liên quan.

Nhưng điều này không có nghĩa là cô sẽ nhẫn nhịn: "Cảm ơn anh đã mở rộng tầm mắt hạn hẹp của mình. Lần sau đừng nghĩ thế nữa nhé.

"

Bị mắng, thư ký khô khan cười, lại nói: "Cô Thẩm, nghe nói trước đây cô sống ở nhà họ Thẩm, quen cuộc sống giàu sang. Bây giờ về nhà mới, không biết đã quen chưa?"

Nếu nói câu trước chỉ là lời châm chọc, thì câu này và ngữ điệu của anh ta đã rõ ràng là ác ý khiêu khích.

Câu hỏi này, giọng điệu này khiến Thẩm Tri Ý nhớ đến Trình Hạo Vũ, người luôn gây khó dễ cho cô.

Hành động của cấp dưới thường thể hiện suy nghĩ của sếp.

Từ lúc cô lên xe đến giờ, thư ký này liên tục công kích, đây là ý của sếp anh ta?

Cô cứ tưởng anh thật sự muốn cảm ơn, có ý tốt đưa cô đi, hóa ra chỉ muốn dụ cô lên xe để tiện miệt thị?

Làm gì phải mất công thế chứ? Cô đâu có chạy trốn.

Dù ở trạm xe buýt, cô cũng có thể chửi ba người bọn họ đến mức họ phải nếm trải sự hiểm ác của đời.

"Tiết Triết!

" Không đợi Thẩm Tri Ý đáp lại, Lục Thời Việt hơi cong môi, dùng giọng nói trầm thấp ôn hòa nhất nói: "Hôm nay tôi đang vui, đừng ép tôi đấm cậu.

"

Câu này nghe quen quen.

Thẩm Tri Ý nghiêng đầu suy nghĩ: Ồ, hôm nay cô vừa nói câu giống y hệt. Hóa ra vị thư ký này và oán linh là cùng một loại.

Lời Lục Thời Việt vừa dứt, không khí trong xe lập tức đóng băng.

Thư ký co rụt cổ lại.

Với kinh nghiệm bốn năm cùng học đại học, anh ta biết rõ, Lục Thời Việt nói đấm là thật sự sẽ đấm, không phải nói đùa.

"Xin lỗi cô Thẩm.

" Lưng lạnh toát, thư ký lập tức xin lỗi: "Mong cô bỏ qua lời nói thiếu suy nghĩ của tôi.

"

Lục Thời Việt lạnh lùng ra lệnh: "Dừng xe.

"

Tài xế nhanh chóng tấp vào lề.

Xe vừa dừng, thư ký liền mau chóng mở cửa xuống xe, lần nữa cúi đầu xin lỗi Thẩm Tri Ý: "Thực sự xin lỗi cô Thẩm. Để cô có trải nghiệm không tốt là lỗi của tôi, tôi thật lòng xin lỗi!

"

Thẩm Tri Ý: “.

.

.

Sau khi ném thư ký ở ven đường, xe lại đi tiếp.

Thấy cô đang mê mang, Lục Thời Việt nhẹ nhàng giải thích: "Đôi lúc cậu ta thích phát khùng, cô đừng để ý!

"

Thẩm Tri Ý: “… À.