Locked
.
.
.
Phong kéo Mộc Trà ngồi xuống sau đó ôm cô vào lòng mình ...
.
Mộc Trà nằm trong lòng Phong cười híp mí .
.
. Cảm giác ấm áp len lỏi khắp các góc trái tim .
.
.
Cô nhướn người .
.
. Đặt một nụ hôn lên môi Phong .
.
. Nụ hôn kéo dài .
.
. Phong nằm đè lên người cô .
.
. Đưa tay ra sau gáy ôm lấy cô .
.
.
Đầu lưỡi cứ quấn lấy nhau .
.
. Bàn tay chạy dọc khắp cơ thể rồi bắt đầu gỡ cúc áo sơmi trên người cô ra .
.
.
Cái lưỡi dần dần đi xuống cái cổ trắng ngần của cô .
.
. Ban đầu là mút nhẹ .
.
. Sau đó dùng răng day day .
.
. Mộc Trà vô thức khẽ "Ưm" .
.
. Phong lại thấy cơ thể đang dần nóng lên .
.
.
Bàn tay vuốt ve nơi kiêu hãnh nhất của cô .
.
. Đầu lưỡi lại cứ quấn lấy nhau .
.
. Mộc Trà ôm chặt cổ Phong .
.
. Đôi môi anh bắt đầu phủ kín nụ hồng trên người cô .
.
. Tay còn lại thì mân mê bầu ngực trắng nõn nà .
.
.
" My .
.
. " Trong cơn mưa tình bất chợt nhắc đến My .
.
. Mộc Trà ngồi bật dậy .
.
.
" Chát " .
.
. Cô tát Phong một cái .
.
. Nước mắt giàn giụa .
.
. Sau đó nhanh chóng đạp cửa chạy ra ngoài .
.
.
Cô chạy đến dãy hành lang ngoài trời khóc nức nở .
.
.
" Đáng ghét .
.
. Tên đáng ghét .
.
. Chết đi .
.
. Sao không chết đi .
.
. " - Mộc Trà ngồi tựa lưng vào bức tường trắng .
.
. Cô hét về phía không trung .
.
. Hai tay lấy hai vạt áo che cơ thể lại .
.
.
Jey đứng một góc nhìn Mộc Trà khóc .
.
. Trong lòng anh bây giờ lại ở một cảm xúc khó tả khác .
.
. Bất giác nhíu mày nhìn Mộc Trà đang khóc nức nở ở trước mặt .
.
. Gương mặt cô ướt đẫm nước .
.
. Tiếng khóc thảm thương vọng đến làm Jey xao lòng .
.
.
" Nín " Jey quăng một bịch khăn giấy về phía Mộc Trà .
.
.
Cô ngẩn mặt lên nhìn Jey .
.
. Vẻ kiêu ngạo của cô lúc này hoàn toàn biến mất .
.
. Đôi mắt ngấn nước cứ chảy mãi .
.
. Gương mặt lấm lem .
.
. Jey khẽ nhíu mày .
.
.
" Tôi xin lỗi .
.
. Xin lỗi " Mộc Trà nhận lấy bịch khăn giấy của Jey .
.
. Ngay lập tức cô đứng dậy cúi đầu xin lỗi liên tục .
.
. Cô chạy ra ngoài này .
.
. Jey chắc chắn sẽ nổi giận mất .
.
. Cô vội lấy khăn giấy trong bịch mà lau khô nước mắt .
.
. Tay còn lại túm chặt vạt áo .
.
.
" Tôi đang có tâm trạng hóng gió .
.
. Tự dưng gặp cô đúng là mất hứng " - Jey tựa người vào lang can .
.
. Hai tay thả vào túi quần .
.
. Gương mặt vô cảm ngửa ra sau .
.
.
" Tôi xin lỗi " Mộc Trà hít một hơi dài sau đó cúi đầu xin lỗi .
.
. Trong câu nói vẫn còn tiếng nấc nhẹ .
.
.
" Phó bang chủ .
.
. Tên kia đã ngất rồi ạ " Một tên thuộc hạ đi đến báo cáo với Jey .
.
. Sắc mặt Jey vẫn lạnh lùng không thay đổi .
.
. Mộc Trà thì hoảng hốt chạy về .
.
.
Jey đỡ đầu Phong dậy .
.
. Nhét vào miệng anh một viên thuốc .
.
. Sắc mặt Phong nhanh chóng thay đổi .
.
. Nhịp tim và hơi thở cũng đã bình thường trở lại .
.
.
" Anh ta sống thực vật lâu lắm nhỉ " - Jey bất giác nhếch môi .
.
. Viên thuốc kia có tác dụng với Phong .
.
. Ngay từ đầu nhìn thấy Phong như vậy Jey đã nghi ngờ .
.
. Một người từng sống thực vật như Jey biết rất rõ .
.
. Lúc trước do thuốc ngày đang được Demon nghiên cứu hơi lâu nên Jey phải sống đến 7 năm .
.
. Nhìn Phong tuy bên ngoài khỏe mạnh nhưng bên trong còn yếu ớt như thế này thì khả năng trên 10 năm .
.
.
" 17 năm " - Mộc Trà khép hờ mi mắt .
.
. Tựa đầu lên ngực Phong .
.
.
Im lặng một lúc .
.
. Mộc Trà mới tiếp tục .
.
. " Anh ấy cứ thế mà ngủ suốt mười mấy năm trời .
.
. Gia đình tôi đã ngăn cản thậm chí còn trói tôi lại rồi nhót tôi vào phòng .
.
. May mắn tôi trốn thoát được .
.
. Gia đình tôi biết được cũng đã cự tuyệt tôi .
.
. Tôi cùng Phong sống ở căn nhà cũ kĩ của Mộc Gia đã từ lâu không ai đến .
.
. Hằng ngày .
.
. Tôi đi làm ở các quán ăn .
.
. Đến tháng .
.
. Gia đình có gửi một chút tiền đến cho tôi mong tôi quay về nhưng tôi không thể bỏ mặt Phong .
.
.
Ngày tháng cứ trôi qua .
.
. Tôi tìm đến Waitail .
.
. Bọn họ sống tạm bợ .
.
. Luôn trốn tránh các thế lực của các bang phái khác .
.
. Tôi cùng họ bắt đầu xây dựng lại Waitail .
.
. Ban đầu là khôi phục thế lực .
.
. Dần dần khôi phục các địa bàn khác .
.
. Rồi sau đó là các cuộc làm ăn nhỏ .
.
. Sau khi hoàn tất .
.
. Tôi sang Pháp tìm đến thế lực Demon và Moster .
.
. Sau đó trở về Nhật tìm hiểu Ryling .
.
. Cuối cùng .
.
. Tôi trở về Việt Nam .
.
. Nơi Demon đang bắt đầu phát triển .
.
.
Tôi đã từng nghi ngờ Phong khỏi bệnh trước đó vài tháng .
.
. Nhưng lại vội lắc đầu xua tay cho rằng tôi ảo tưởng .
.
. Tôi biết Phong còn yêu My rất nhiều .
.
. Tôi biết lần đó Phong đã cứu Thư .
.
. Tôi biết Phong đã trà trộn vào đám thuộc hạ của tôi để bảo vệ bọn nhỏ .
.
. Nhưng lại một lần nữa tôi dẹp mớ suy nghĩ kia qua một bên .
.
. Tôi cho đó là một sự trùng hợp .
.
. Tôi cho là Demon các người đã làm .
.
. Vì tôi tin Phong .
.
. Vì tôi yêu Phong "
" Tất cả là tại Demon các người .
.
. Là tại các người " Mộc Trà nghiến răng .
.
. Bàn tay vò chặt nổi cả gân xanh .
.
. Đôi mắt mang một sự chết chóc .
.
. Lạnh lẽo đến ghê người .
.
.
" .
.
. Tùy cô .
.
. " Jey nhếch môi đứng dậy .
.
. Ánh mắt Jey mang một sự thương hại nhìn về phía Mộc Trà .
.
. Jey thương hại cho một cô gái không biết tự lượng sức mình .
.
. Jey không phủ nhận năng lực Mộc Trà có thể nói là chỉ thua nó một bậc .
.
. Nhưng cô gái này chỉ biết nhìn về một phía mà không chịu suy nghĩ sâu hơn một chút .
.
. Demonwhite và Moter cũng như Ryling .
.
. Cả ba bang phái đứng đầu thế giới đêm này đâu phải là hư danh .
.
. Mỗi bang phái mang một lợi thế riêng .
.
. Dù có tách ra cũng chưa chắc có thể hạ được họ .
.
. Nói gì đến việc bây giờ cả ba đang hợp tác .
.
. Đâm đầu vào thì chỉ còn có một con đường chết .
.
.
" Tôi không cần thương hại " Mộc Trà "Hừ" nhẹ một tiếng rồi ngã đầu lên ngực Phong sau đó nhắm mắt .
.
.
******************************************
Bệnh Viện .
.
.
" Bộp " .
.
.
Từ phía sau một thanh sắt bỗng đập mạnh vào đầu Hải Yến .
.
. Cô ngã phịch xuống đất .
.
. Máu trong đầu không ngừng tuôn ra .
.
. Tuy vậy nhưng Hải Yến không ngất đi .
.
.
Hình dáng màu đen chạy thoăn thoắt trong bóng tối .
.
. Đi vào bên trong căn phòng của Ken và Thư .
.
.
Hải Yến bỗng phát hiện họ đang đặt một miếng vải .
.
. Ở bên trong kẹp vài hạt gì đó .
.
. Đặt lên miệng Ken và Thư .
.
.
Dùng hết tất cả sức lực còn lại .
.
. Hải Yến nhấn vào khuyên tai của mình liên lạc với Huy .
.
. Động tác của hai người áo đen kia tuy nhanh nhưng vẫn không bằng Hải Yến .
.
.
Tín hiệu nhanh chóng được truyền đến .
.
. Khánh Huy nhanh như cắt chạy về phòng .
.
.
" Cạch " .
.
.
" Hải Yến "
Khánh Huy hoảng hốt chạy đến đỡ người con gái đang nằm trên vũng máu kia dậy .
.
.
" Ken .
.
. Thư .
.
. " Hải Yến yếu ớt thở dốc .
.
. Thốt lên một tiếng rồi ngất lịm đi .
.
. Máu trên đầu cô tuôn ra xối xả .
.
. Con dao trên vai của cô được Huy rút ra .
.
. Khẽ rùng mình một cái .
.
.
Ken và Thư đã biến mất .
.
. Trên giường còn để lại một tờ giấy .
.
. " Phan Khánh Huy .
.
. Muốn Ken toàn mạng thì mau đi đến đường XX .
.
. XX .
.
. Có người thứ hai đi theo thì lo mà chuẩn bị tinh thần "
Huy gọi y tá cấp cứu cho Hải Yến rồi tự mình đi đến đường XX .
.
. XX .
.
.
******************************************
Đập vào mắt Huy chính là một bãi đất trống .
.
. Kỳ lạ ở chỗ .
.
. Bãi đất này xung quanh toàn là cỏ .
.
.
Đi sâu vào bên trong là ba ngôi mộ .
.
. Khánh Huy thấy thầy Quang đang quỳ trước ngôi mộ lớn ở giữa .
.
. Ken .
.
. Thư .
.
. Hân và Ngọc đang bị trói tựa người vào hai ngôi mộ bên cạnh .
.
.
Gương mặt sưng húp của Tiểu An đang co ro như chú cún con tội nghiệp ở ngôi mộ lớn nhất .
.
.
" Tôi đã đến rồi " - Huy bước vào bên trong .
.
. Đứng trước ngôi mộ.
Thầy Quang nghiến răng .
.
. Hai tay vò chặt lại .
.
. Gương mặt dữ tợn tiến về phía Khánh Huy .
.
.
" Tôi muốn biết chuyện gì đã xảy ra .
.
. " - Huy nghiêng người qua một bên né cánh tay của Thầy Quang .
.
.
" Được .
.
. " Một cái nhếch mép lạnh người .
.
.
Mọi ánh mắt dồn về Huy và Thầy Quang .
.
. Tiểu An nhanh chóng liếc nhìn xung quanh sau đó đỡ Ken dậy lùi ra bụi cây đằng sau .
.
.
Tiểu An cởi trói cho Ken sau đó nhẹ nhàng kéo Ken ra khỏi bụi cây .
.
. Kéo Ken trốn ra khỏi bãi cỏ chạy ra ngoài .
.
. Và mọi hành động đó đều lọt vào mắt Tiểu Vi .
.
.
Nghe thầy Quang kể sơ về vụ việc của đời trước .
.
. Huy hơi khó hiểu .
.
. Anh đi đến phía trước ngôi mộ lớn nhất .
.
. Ngày mất là ngày 10/02 .
.
.
" Chuyện này .
.
. " - Huy đưa mắt nhìn vào trong .
.
. Đến ngày mất thì đôi mày nhíu chặt lại .
.
. Thầy Quang đứng gần đó .
.
. Im lặng không trả lời .
.
. Chỉ khép hờ mi mắt .
.
. Tay bóp mi tâm .
.
.
" Hai ngày trước ngày sinh nhật Jersey .
.
. Năm ấy .
.
. Chính là ngày giỗ của mẹ tôi .
.
. " Thầy Quang nhìn tấm ảnh của người phụ nữ đang mỉm cười hiền hậu trên ngôi mộ .
.
. Khóe mắt anh đã bắt đầu cay .
.
. Hai hàng nước đã lăn trên gương mặt lạnh lẽo kia .
.
.
Huy thắp một nén nhang lên bát lư hương có vài cây nhang nghi ngút khói kia .
.
.
" Không phải lỗi của bọn nhỏ .
.
. " - Ba Nó đi đến trước mặt thầy Quang .
.
. Tay kéo Khánh Huy ra phía sau mình .
.
.
" Ông .
.
. Không có tư cách đến đây .
.
. " - Thầy Quang rít từng hơi .
.
. Đôi mắt hiện lên tia màu đỏ .
.
. Sự tức giận đã đạt đỉnh điểm .
.
.
" Bốp .
.
. Rắc .
.
. A .
.
. " Khánh Huy nhanh như chớp nắm lấy cánh tay thô bạo của thầy Quang bẻ ngược ra sau .
.
.
" Nó là em trai cháu " - Ba Nó đi về phía thầy Quang kéo tay Khánh Huy ra .
.
.
" Tôi không có quan hệ gì với lũ Phan Ngọc các người .
.
. "
" Đoàng .
.
. Đoàng .
.
. Đoàng .
.
. " Ba phát đạn liên tiếp bắn sượt qua vai và đầu thầy Quang .
.
. Gương mặt anh bỗng chốc liền biến sắc .
.
.
Anh biết rõ .
.
. Người bắn chính là không muốn giết chết anh .
.
. Ba phát đạn kia chỉ là sự cảnh cáo .
.
.
" Sao không giết chết tôi đi " - Thầy Quang hét lên .
.
. Đi về phía ngôi mộ lớn nhất .
.
.
Phát hiện Ken đã mất tích .
.
. Cây súng trên tay Thầy Quang chĩa thẳng vào Thư, Ngọc và Hân mà bắn .
.
.
" .
.
. Đoàng .
.
. Đoàng .
.
. Đoàng .
.
. Rắc .
.
. Bốp .
.
. "
Khánh Huy đưa chân đá bay cây súng trên tay anh ta ( thầy Quang ) .
.
. Gương mặt giận dữ nắm lấy cổ áo anh ta .
.
. Đấm mạnh lên gương mặt kia mặc cho ba Nó ra sức ngăn cản đến mức nào.
" Đừng đánh nữa " - Nó bước đến .
.
. Cầm lấy tay Huy kéo mạnh về phía mình .
.
. Huy tuy mạnh nhưng vẫn không bằng Nó .
.
. Cả thân hình anh giật ngược về phía Nó .
.
. Lộn một vòng rồi đáp đất .
.
.
Anh ta ( thầy Quang ) bị Huy ném về phía ngôi mộ .
.
. Cánh tay bị Gin bắn bây giờ máu đã ướt đẫm cánh tay .
.
. Xương cốt rã rời .
.
. Nhưng vẫn còn một chút sức để gượng dậy .
.
.
Chiếc BMW của Jey nhanh chóng cùng My đưa Thư, Hân và Ngọc đến bệnh viện .
.
.
" Ken đâu. " Nó bước đến chỗ anh ta .
.
. Ánh mắt lạnh lẽo .
.
. Khắp người tỏa ra sát khí nồng nặc .
.
. Âm vực như vừa từ cõi chết trở về .
.
. Nắm lấy cổ áo anh ta kéo lên .
.
.
" Chết rồi " .
.
. " Chát "
Dứt câu .
.
. Nó tát một cái vào mặt anh ta .
.
. Cả thân hình to lớn ngã sóng soài xuống nền cỏ .
.
. Máu tươi cứ ứa ra liên tục thấm vào cỏ xanh .
.
. Mùi tanh bốc lên nồng nặc .
.
. Ánh mắt Nó bỗng nhiên hướng về một hướng khác .
.
.
" Jersey .
.
. Quang là cháu của con .
.
. Đừng đánh nữa " Ba nó đi đến đỡ đầu anh ta dậy .
.
. Dùng khăn lau đi vệt máu trên cánh tay anh ta sau đó cất giọng khản đặc " Mẹ của Quang chính là chị gái của con .
.
. Con bé đã chết cách đây 20 năm .
.
. Ngay sau khi sinh Tiểu An .
.
. "
Đôi mắt đỏ ngầu của anh ta chiếu thẳng vào Nó và ba Nó .
.
. " Bà ngoại tôi cũng đã chết ngay sau khi sinh mẹ tôi ra .
.
. Chỉ tại vì các người .
.
. Là lỗi của các người .
.
. "
" Ônh tránh ra .
.
. Ngày mẹ tôi sinh Tiểu An .
.
. Ông ở đâu .
.
. Mẹ tôi sinh khó ông có thèm đến thăm .
.
. Bệnh viện gọi báo về ông liền tắt máy .
.
. Ông xem mẹ tôi như cái gai trong mắt .
.
. Mẹ tôi đi đến cầu xin ông .
.
. Ông giả vờ không nghe .
.
. Mẹ tôi vì cái tập đoàn của ông mà bán thân mình cho người khác .
.
. Rồi mang tiền về cho các người .
.
. Khi ấy .
.
. Mẹ tôi chỉ mới 14 tuổi .
.
. Các người xem mẹ tôi như một công cụ kiếm tiền riêng, khi còn lợi dụng được thì cưng chiều .
.
. Khi mẹ tôi không còn gì thì các người mang ném đi .
.
. Các người cho mẹ tôi ở cái nơi không bằng chuồng cho xúc vật .
.
. Các người đối xử tệ bạc với mẹ tôi như thế nào để bà ấy phải chạy trốn .
.
. Bị người ta cưỡng hiếp để rồi sinh Tiểu An .
.
. Tôi đi theo bà ấy .
.
. Hằng ngày đi xin ăn .
.
. Đêm về thì vào các xó ở trong chợ ngủ .
.
. Mẹ tôi mất .
.
. Tôi cùng Tiểu An vào trại trẻ mồ côi .
.
. Từ đó .
.
. Tôi ra sức học .
.
. Chỉ với mong muốn giết chết lũ Phan Gia khốn khiếp của các người .
.
. Tôi hận lũ các người đến tận xương tủy .
.
. Đến khi giết chết các người tôi mới có thể hả dạ .
.
. "
Nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo ngấn nước kia của Quang .
.
. Ba nó đau lòng mà quay mặt đi chỗ khác .
.
.
Nhân lúc không ai để ý đến .
.
. Quang nhanh chóng đưa khẩu súng nhắm về phía Huy mà bắn .
.
.
" Đoàng .
.
. " .
.
.
" Mẹ .
.
. " .
.
. Viên đạn bắn thẳng vào người Linh .
.
. Cô đau đớn ôm ngực ngã xuống .
.
.
" Phập .
.
. "
" Đoàng .
.
. Đoàng .
.
. " Hai viên đạn Nó bắn vào Quang .
.
. Nhưng Quang nhanh hơn Nó .
.
. Anh túm lấy thân hình Linh Anh che cho mình rồi chạy vào bên trong .
.
.
" Baaa .
.
. " Con dao yên vị trên lưng Ba Nó .
.
. Quang nhanh chóng chạy sâu vào phía bên trong .
.
. Nó chẳng màn đến mà rút con dao ra .
.
.
Chiếc Ferrari nhấn ga tăng tốc chạy về bệnh viện .
.
. Để lại một bãi cỏ nồng sặc mùi máu tanh .
.
.
Đám người của Quang mỗi người nằm trên vũng máu .
.
. Đôi mắt trợn lên rất đáng sợ .
.
. Cảnh tượng thê lương đến rợn người .
.
.
Nó đỡ Linh Anh dậy .
.
. Linh Anh ôm phần đùi và vai bị thương gượng dậy .
.
. Đôi mắt đỏ ngầu như quỷ dữ .
.
.
" Xoạt " .
.
. Chiếc áo khoát còn nguyên vẹn của Ngọc bị Nó xé ra .
.
. Linh Anh im lặng cắn chặt răng .
.
. Nó lấy bật lửa bật lên rồi đưa con dao huơ nóng đi .
.
.
" Tạch .
.
. Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á " .
.
. Tiếng hét chói tai vang dội cả một bãi cỏ .
.
. Nước mắt và mồ hôi trộn lẫn vào nhau .
.
. Hai viên đạn lần lượt rơi ra ngoài .
.
. Máu ứa ra nhiều kinh khủng .
.
.
Linh Anh thở dốc .
.
. Sau đó Nó dùng hai mãnh áo cột chặt vào phần vai và đùi của Linh Anh rồi đứng dậy đưa Linh Anh ra khỏi chỗ ngôi mộ .
.
.
Hình dáng cô gái có mái tóc nâu bết dính vào nhau cùng bộ đồ học sinh bị ướt sũng đang lê bước trên suốt đoạn đường .
.
. Một cô gái khác đang đỡ lấy cô .
.
.
Ánh nắng đã dần tắt .
.
. Bầu trời mới ba giờ chiều nhưng khung cảnh đã bắt đầu tối sầm lại .
.
.
Chuỗi dài quá khứ của Jersey sẽ một lần nữa tái diễn .
.
.
Đời cha ăn mặn .
.
. Đời con khát nước .
.
. Chuyện là chuyện đời trước .
.
. Nhưng người lãnh hậu quả .
.
. Lại là đời sau .
.
.
******************************************
Tại một ngôi nhà ở gần bãi cỏ .
.
.
" Cô đưa Ken về trước .
.
. Tạm thời ba đứa cứ ở đây đừng đi đâu hết .
.
. Cô sẽ trở lại .
.
. " Jersey đỡ Ken dậy đi ra xe .
.
. Thiên đã lái xe chờ sẵn ở đó .
.
. Chiếc BMW lặng lẽ quay về thành phố .
.
.
" Tên thầy Quang khốn khiếp .
.
. Dám dùng tao làm vật thế thân .
.
. " Linh Anh nghiến răng đập mạnh xuống bàn .
.
. Sau đó khẽ nhăn mặt .
.
.
" Để tao băng bó vết thương cho mày " Tiểu Vi cùng Tiểu An đi lấy thuốc rồi băng bó lại cho Linh Anh .
.
.
" Ken .
.
. Anh ấy sẽ không sao chứ .
.
. " Tiểu An chấp tay cầu nguyện .
.
. Ánh mắt buồn bã hướng ra phía cửa .
.
.
" Chị không hận gia đình Ken sao ". Linh Anh hỏi .
.
.
Tiểu An không đáp .
.
. Chỉ khẽ gật đầu .
.
. " Ken .
.
. Anh ấy không có tội .
.
. Anh ấy không đáng bị như thế .
.
. "
" Mẹ chị đã kể mọi chuyện cho chị nghe .
.
. Phan Gia trước kia đối xử rất tốt với mẹ chị .
.
. Mọi chuyện tàn nhẫn kia .
.
. Tất cả là một sự sắp đặt .
.
. Mẹ chị và Phan Gia thật ra là không cùng huyết thống gì cả .
.
. Chỉ là cùng mẹ khác cha .
.
.
Trước kia mẹ chị ăn chơi cờ bạc rất nhiều .
.
. Dù có khuyên nhủ bao nhiêu lần mẹ chị cũng không nghe .
.
. Mẹ chị đi ăn cắp tiền của Phan Gia .
.
. Ăn cắp thông tin của tập đoàn bán cho người khác .
.
. Vì vậy .
.
. Phan Gia mới có những hành động không đúng như thế .
.
. Nhưng dù không phải vì vậy mà họ mới đối xử tàn nhẫn với mẹ chị .
.
.
Mẹ chị chỉ là con nuôi trong nhà .
.
. Trong thời gian dì Jersey bị trầm cảm vì cái chết của mẹ dì ấy .
.
. Mẹ chị luôn bày mưu hãm hại Jersey .
.
. Muốn dì ấy phải chết .
.
. Nhưng mọi việc đều bất thành .
.
. Sau khi dì Jersey hồi phục hoàn toàn .
.
. Thì mẹ chị cũng đã bị cho ra ở riêng .
.
. Cả hai cùng học ở Paradise School nhưng không bao giờ chạm mặt nhau .
.
. Rồi sau đó .
.
. Mẹ chị vì chán mà bỏ đi chứ không phải Phan Gia đối xử tệ bạc .
.
. Lúc đó mẹ đã làm gái .
.
. Rồi mang thai anh Minh Quang "
" Thầy Quang sao lại chán ghét Phan Gia đến thế " Tiểu Vi cau mày hỏi .
.
.
" Không biết có phải là vô tình .
.
. Mỗi lần Phan Chủ Tịch mắng mẹ chị hay đánh mẹ chị thì anh Quang đều ra mặt đỡ đòn cho mẹ .
.
. Chính vì lẽ đó .
.
. Anh ấy mới chán ghét như vậy .
.
. Tất cả chỉ là hiểu lầm .
.
. "
" Mày im đi .
.
. " Thầy Quang khắp người bê bết máu lê từng bước chân từ ngoài cửa đi vào .
.
. Đầu tóc rồi bù .
.
. Mồ hôi ướt đẫm cả áo .
.
. Khuôn mặt dính đầy bùn và đất .
.
. Trông anh ta như một con quỷ đội lốt trở về .
.
.
" Cái ngày mẹ ra khỏi đó .
.
. Mày có biết mẹ đau như thế nào không .
.
. Một người phụ nữ .
.
. Bị bảy người đàn ông thay nhau làm nhục .
.
. Mày biết cảm giác đó nhục nhã và đau đớn như thế nào không .
.
. Mẹ vì tao nên mới cố gắng nhắm một mắt mở một mắt lắng chuyện đó xuống .
.
. Ngày mà mẹ sinh mày ra .
.
. Mày có biết mẹ đã đau như thế nào không .
.
. Ngày mà mẹ mày đến gặp ông ta .
.
. Quỳ xuống cầu xin ông ta giữa tập đoàn đông người .
.
. Mong ông ta thương xót cho thêm một chút ít tiền để sinh .
.
. Ông ta đến cái liếc mắt còn không thèm nhìn .
.
. Mẹ bị bảo vệ ném ra ngoài .
.
. Cái thai quá lớn làm mẹ chảy máu liên tục .
.
. Hôm đó .
.
. Họ đã giữ mày lại .
.
. "
" .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
. "
Thời gian bỗng chốc dừng lại .
.
. Không gian lúc bấy giờ bỗng yên tĩnh đến lạ thường .
.
. Tiểu An đưa ánh mắt ngấn nước nhìn Quang .
.
. " Mẹ đã chết như thế sao "