Tiểu Khiết nhìn vào đôi mắt sâu thẳm ấy . Tất cả như chỉ muốn vỡ oà thành từng tiếngkhóc thêm một lần ữa .
Anh ấy không sao .
Tiểu Khiết : Không phải, xe của anh ... phát nổ rồi sao ….
Vương Tử bật cười .
Khẽ nhích người lại gần Tiểu Khiết .
Bàn tay chạm vào đôi mắt rồi đến khoé môi Tiểu Khiết : “ Cô khóc .
.
vì tôi à .
. Không phải vì tưởng tôi chết rồi đấy chứ”
Tiểu Khiết chẳng nói gì chỉ khẽ gật đầu .
Còn Vương Tử thì vẫn hìn Tiểu Khiết như thế .
Khẽ mỉm cười .
.
Rồi .
. bất chợt , Vưởng Tử nhoài người lên ép sát lên Tiểu Khiết.
Nói rất khẽ vào tai Tiểu Khiết : “ tôi mà lại để gặp chuyện sao , cô ngốc thật .
.
”
Tiểu Khiết cũng chẳng thể nói gì nữa .
Cũng phải thôi , Vương Tử đang dặt lên môi cô một nụ hôn ngọt ngào nhất có thể .
Hơi ấm từ cơ thể Vương Tử thoát ra như làm Tiểu Khiết choáng váng .
Lần này thì khác hẳn lần trước .
Tiểu Khiết chạm nhẹ bàn tay lên khuôn mặt Vương Tử khẽ đẩy ra .
Khuôn mặt ấy , có lẽ đây là lần đầu cô chạm tới .
Nhưng cảm giác thật sự khiến tim Tiểu Khiết đập liên hồi .
Nói rất nhỏ nhưng đủ để Vương Tử nghe thấy
Tiểu Khiết : Tôi thực sự nghĩ lúc đó anh đã .
.
Vì tôi muốn xin lỗi đã nói những lời thật quá đáng .
. Xin lỗi
Vương Tử mỉm cười : Xin lỗi thì toi không chấp nhận , nhưng cái này thì tôi chấp nhận coi như xin lỗi …
Vừa dứt lời Vương Tử lại đặt lên môi Tiểu Khiết một nụ hôn nữa .
Nó mạnh bạo và tự nhiên hơn trước rất nhiều .
Tiểu Kkhiết không phản kháng mà đáp lại nó cũng thật tự nhiên .
Hơi thở ấm phả vào như khiến cả hai càng muốn lấn sâu vào nó .
Bàn Tay Vương Tử rời khỏi khuôn mặt qua mái tóc Tiểu Khiết rồi ôm lấy cô .
Còn Tiểu Khiết , cả cơ thể như nóng lên , tim đập liên hồi .
Tay như run lên không thể cử động .
Một lát , một bàn tay Vương Tử đan vào nó , kéo lên sát giữa hai người
Vương Tử : Cô .
.
hôn khá hơn rồi đấy … mà tay cô run quá vậy …không phải cô thích tôi đấy chứ .
.
Tiểu Khiết ấp úng: T.
. ô.
.
i
Chưa đủ để coi là một câu …Vương Tử lại kéo Tiểu Khiết vào lòng