Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Á Luân quệt máu cười đắc chí : Tiểu Khiết là gì của cậu hả ... cậu chẳng coi cô ấy ra gì .
Cậu chr có Tiểu Huân thôi .
Việc gì phải làm khổ cô ấy thế .
Cô ấy quá ngây thơ trong truyện này
Vương Tử hằm hè nhìn Á Luân .
Bế xốc Tiểu Khiết đang mơ hồ lên .
Cư thế bước đi . Á Luân vẫn nói theo
Á Luân : Hay cạu thích cô ta rồi thái tử lạnh lùng .
Tức hả .
Tôi hôn cô ấy đấy .
Còn cậu sẽ không bao giờ làm đưọec điều ấy …Nếu cậu có thích đi nữa .
Tôi cũng sẽ dành xô ấy với cậy .
Bằng bất cứ giá nào ….
Vương Tử bỏ ngoài tai.
Bước đi treen tay là tiểu Khiết và dòng suy nghĩ khó tả :”Sao lúc ấy mình lại mất bình tĩnh thế nhỉ .
Chỉ muốn đấm cho tên khốn Á Luân ấy thêm vài cú nữa .
Hay mình thích cô ta .
Không phải đâu .
Chỉ là gặp chuyện bất bình ra tay thôi…