Lạc thái y được Triệu An đưa đến Tú Yên Đường, bọn người hoàng thượng đang đứng chờ ở đó, trong lòng như lửa đốt. Thức ăn trong chén vốn không có độc, vậy thì độc từ đâu mà phát tán?
- Phụ thân...
.
Bách Tùng chàng ấy.
.
.
- Không sao! Loại độc này chỉ phát tán mạnh sau 8 canh giờ, nếu trước đó được cứu chữa sẽ không sao?
Lạc thái y dặn dò người nô tài trong cung sắc một than thuốc để giải độc, tiện thể hỏi dò xem những thứ đã đưa vào cơ thể của Bách Tùng
- Uyển Hoa.
.
.
các con đã dùng thức ăn hay trà gì?
- Thức ăn vẫn còn trên bàn, đều là tự tay chúng con nấu! Chỉ duy nhất chiều nay chàng ấy vừa đến chỗ của Ngạch Xuyên có uống trà!
- Bẩm hoàng thượng.
.
.
độc mà Kỳ thân vương trúng phải là độc không màu không vị, mùi hương cũng không quá nồng mà thoang thoảng như mùi trà, có thể đã được trộn vào cùng trà khô! (2)
- Khanh nói sao? Trộn vào trà khô à?
- Thưa vâng.
.
.
nếu là một lượng nhỏ sẽ không khiến mất mạng ngay mà chỉ là gây hôn mê thôi!
Hoàng thượng như đang nhớ đến điều gì đó, liền sai người mang trà vừa được Ngạch Xuyên tiến cống đến Tú Yên Đường. Khi pha ra, kim bạc cũng không đổi màu, mùi trà cũng không có gì lạ nhưng sao Bách Tùng lại trúng độc từ trà cơ chứ? (2
- Việc này có ẩn tình, chi bằng để đệ đến chỗ của Ngạch Xuyên tìm cách lấy được một ít trà bên ấy về vậy!
- Bách Hảo.
.
.
chúng ta khoang đánh rắn động cỏ! Việc Bách Tùng trúng độc không được để người ngoài biết! Việc trước mắt là phải giải được độc và biết được đây là loại độc gì?
- Thần sẽ mang trà này về kiểm tra lại, Kỳ thân vương sau khi uống thuốc sẽ nôn ra chất độc trong cơ thể nhưng hạn chế việc hoạt động mạnh sẽ khiến độc dễ phát tán hơn, ngài ấy cần nghỉ ngơi một thời gian!
- Được! Việc này giao cho khanh!
Uyển Hoa ngồi trên giường nhìn Bách Tùng đang nằm yên ở đó, trong lòng không khỏi lo lắng, nhất định sẽ tìm được cách đưa Ngạch Xuyên ra chịu tội.
- Uyển Hoa.
.
.
muội đừng quá lo lắng, đệ ấy sẽ sớm bình phục lại thôi! Chúng ta lúc này cần tìm cách để đưa hung thủ ra ngoài.
.
.
tỷ và hoàng hậu sẽ bên cạnh muội!
- Còn có cả muội nữa! Muội cũng giúp các tỷ !
- Đa tạ mọi người! Muội sẽ nghĩ cách khiến cho hôn thủ phải lộ diện! (2
Mọi người túc trực ở Tú Yên Đương chờ Bách Tùng tỉnh lại, trời đã dần về khuya, Uyển Hoa tay bồng Tùng Hiên ngồi bên cạnh giường chờ Bách Tùng tỉnh dậy.
Bách Tùng, nhất định chàng phải tỉnh lại, thiếp và con đang chờ chàng tỉnh lại.
.
.
thiếp nhất định sẽ tìm ra hung thủ có ý hại chàng. Thái hậu và phụ thân đều mong chàng bình phục lại, thiếp vẫn ngồi đây bên cạnh chàng. Bỗng dưng, Bách Tùng đang nằm thì họ mạnh lên vài tiếng, Triệu An đến đỡ Bách Tùng nghiêng sang một bên. Bách Tùng nôn ra một chất lỏng màu nâu rồi thở gấp, tôi đưa Tùng Hiên cho nhũ mẫu và gọi phụ thân vào.
- Liên Ý.
.
.
muội mau gọi phụ thân đến.
.
.
- Dạ.
.
.
Tôi quay sang lây người Bách Tùng, chàng ấy mở mắt nhìn tôi, gương mặt lờ đờ vẫn chưa tỉnh hẳn
- Bách Tùng, chàng ổn không? Để thiếp lâu mặt cho chàng!
- Sao nàng lại khóc? Ta không sao cả!
- Thiếp không khóc!
Phụ thân tôi từ bên ngoài đi đến, trên tay cầm sẵn một túi kim để châm cứu, người dịu dành ngồi xuống bên cạnh và đưa tay bắt mạch cho Bách Tùng
- Hiền tế, con đã cảm thấy ổn hơn chưa?
- Nhạc phụ, tiểu tế thấy người rất mệt, có chút khó thở!
- Mạch tượng của con đã bình ổn trở lại để ta châm cứu cho con! Xem thử trong cơ thể còn nhiều độc không?
Dạ!
Phụ thân tôi dùng kim châm cứu vào những huyệt đạo trên tay của chàng ấy, cây kim rút ra màu đen đã nhạt đi phần nào. Nghĩa là độc trong cơ thể của chàng ấy đã giảm đi nhưng vẫn phải tịnh dưỡng thêm. Tôi sắc thêm một chén thuốc để chàng ấy giải hết độc còn lại trong cơ thể như vậy mọi thứ sẽ ổn hơn thôi!
- Uyển Hoa.
.
.
những ngày này muội hãy để Tùng Hiên cho ta và Miên Du chăm sóc, muội cứ chú tâm lo cho Bách Tùng!
- Nếu như vậy thì phiền các tỷ! Muội đa tạ các tỷ rất nhiều!
- Là người nhà cả. Đừng khách sáo!