Tướng Quân Đích Thê Xuyên Không

Tướng Quân Đích Thê Xuyên Không

Cập nhật: 25/09/2024
Tác giả: Jingye Shi
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 206
Đánh giá:                      
Xuyên Không
Tiểu thuyết
Truyện Sủng
Cổ Đại
Dị Năng
Gia Đấu
Hài Hước
Nữ Cường
     
     

Lúc này, Tiết Đường đứng trước một cửa hàng đồ cổ, nhìn xe ngựa, rồi vặn vặn cổ tay: “Ta mua đủ rồi, nhưng hình như Hạ phu nhân chưa mua được mấy?”

“Haha, rất nhiều đồ tốt đều bị cô mua hết rồi, mấy cái còn lại thì ta không ưng lắm.

Hạ phu nhân cười lúng túng.

“Đa tạ Hạ phu nhân đã nhường ta.

“Không có gì…”

“Hôm nay đến đây thôi, ta còn có việc, đi trước một bước.

Nói xong, Tiết Đường bước lên ngựa.

Hạ phu nhân đứng đó, trong lòng ngũ vị tạp trần.

Trong phòng riêng của Thao Thiết Lâu.

“Ôi cái người làm thẩm thẩm như ta, cứ mải mê cùng Hạ phu nhân mua mua mua, đã bỏ bê Tư Đại tiểu thư rồi, ta mời cô một bữa ăn ngon, mong cô không bận lòng chuyện đi dạo phố hôm nay.

Tư Phương Vân chỉ kém Tư Nguy một tuổi nhưng Tư Nguy là bậc trưởng bối, Tần Minh Nguyên và Tư Nguy lại là bạn tốt, theo bối phận, nàng ấy phải gọi Tần Minh Nguyên một tiếng “thúc thúc”. Tiết Đường đã rõ thân phận của mình từ sớm, nàng cũng là trưởng bối, bây giờ Tần gia không người chèo chống, nàng càng không thể đánh mất địa vị của Tần Minh Nguyên được, nàng lễ độ, chu đáo mà không xu nịnh Tư Phương Vân, có phong thái của một phu nhân tướng quân.

Tiết Đường tuỳ ý gọi bốn món ăn đặc biệt.

Mấy món này không phải món nổi tiếng nhất nhưng lại là món Tư Phương Vân thích ăn nhất. Trong lòng nữ hộ vệ dấy lên một làn sóng hoài nghi, nàng ta có lí do để hoài nghi Tiết Đường bí mật điều tra chủ tử của mình.

Khi họ sắp ăn xong, Tiết Đường bảo Thu Điệp mang hai chiếc hộp tới, đặt trước mặt Tư Phương Vân.

“Đây là thứ ta cố ý chọn cho Tư lão thái thái, không đáng kể gì, phiền cô chuyển nó giúp ta.

Lúc này, không chỉ nữ hộ vệ mà Tư Phương Vân cũng sửng sốt.

Tổ mẫu nàng ấy tuổi đã cao, từ sau khi tổ phụ tạ thế, bà ấy bắt đầu tụng kinh niệm Phật, không thích những thứ màu mè rực rỡ, bình thường chỉ thích những chiếc cài tóc có hoa văn mây trắng.

Lúc Tiết Đường mua hai chiếc cài tóc này, nàng ấy còn nghĩ chúng quá đơn giản, không hợp với Tiết Đường.

Hoá ra, đây vốn là món quà tặng cho tổ mẫu của nàng ấy.

Nhưng, sao Tiết Đường có thể biết được tổ mẫu thích gì?

Khi Tư Phương Vân đang trăn trở nghĩ đi nghĩ lại, Tiết Đường bất cẩn nói: “Thời gian trôi nhanh thật, giờ Ngọ ba khắc rồi.

Nghe vậy, Tư Phương Vân lập tức đứng dậy, cảm ơn món quà Tiết Đường tặng rồi nhanh chóng rời đi.

Bộ dạng như hậu viện đang cháy vậy.

Thu Điệp khó hiểu: “Phu nhân, Tư Đại tiểu thư tự nhiên làm sao vậy?”

Tiết Đường nhìn ra cửa, cười nhẹ mà không đáp.

Còn làm sao nữa, hôm nay Tư Phương Vân làm theo lời Tư Nguy dặn, nếu còn không nhanh về bẩm báo trước một tiếng, đợi lúc Tư Nguy tuỳ ý đến gặp nàng, đến lúc đó dù có nói cái gì, làm cái gì thì Tư Phương Vân cũng không gánh nổi.

Nàng nói với Thu Điệp: “Đi gọi chưởng quỹ tiên sinh đến đây gặp ta.

“Vâng.

Đến khi ra khỏi cửa, Thu Điệp vẫn còn bối rối.

Trải qua những chuyện trước đó, nàng ấy không tin những việc phu nhân làm hôm nay đều không có mục đích gì, nhưng nàng ấy đoán không ra, từ việc mua hàng, đến thái độ không nóng không lạnh với Tư Phương Vân, kể cả việc gặp chưởng quỹ tiên sinh bây giờ.

Nếu là Lục Nhuỵ, chắc chắn sẽ không kìm nổi mà hỏi mấy câu, nhưng Thu Điệp rất có chừng mực, không phải chuyện nàng ấy có thể nhiều chuyện thì sẽ không hé răng nửa lời.