Ở Đoàn gia.
Mấy hôm nay Đoàn Cảnh Sơ bị nhốt ở nhà, buồn chán đến nỗi đỉnh đầu sắp mọc nấm luôn.
Hắn ta lởn vởn trong hoa viên thì bắt gặp Đoàn Cảnh Thần đang ngồi trong đình cho cá ăn.
“Tiết Đường lại từ chối thiệp của huynh à?”
Động tác của Đoàn Cảnh Thần dừng lại, điềm tĩnh nói: “Gần đây Tần Minh Thư đã về phủ, còn Tiết Đường thì cùng người khác mua sắm điên cuồng ở bên ngoài.
”
Ẩn ý là Tiết Đường không những tìm thấy Tần Minh Thư mà người còn không sao, vẫn sống rất tốt, trâu bò!
Đoàn Cảnh Sơ lại thầm bổ sung một câu thay đại ca: “Có thời gian đi mua sắm mà không có thời gian gặp ta, nữ nhân, cô cứ đợi đi!
”
Nghĩ đến cảnh bản thân bị đánh đập dã man sau khi chọc giận đại ca, lại nhìn gương mặt đen thui của đại ca khi bị người khác từ chối, hắn ta có cảm giác vui vẻ như đã trả được thù. Dù không phải do hắn tự tay làm nhưng trên mặt hắn ta đều là sự hớn hở.
Tiếp theo…
Quản gia chạy tới, đưa thiệp mời cho Đoàn Cảnh Thần.
“Gia chủ, đây là Tần phu nhân sai người đưa tới.
”
Đoàn Cảnh Thần mím môi, mở thiệp ra xem, cười nhạt: “Bày tiệc mời ta qua ăn cơm? Hừ, đi báo với Tiết Đường, nói rằng ta rảnh, hôm đó sẽ tới sớm.
”
Đoàn Cảnh Sơ nhìn thấy nụ cười của đại ca, không khỏi lùi lại một bước, lặng lẽ run rẩy.
Ngày hôm sau, Đoàn Cảnh Thần phát hiện mình đã nghĩ nhiều rồi.
Bời vì người nhận được thiệp mời không chỉ có mình hắn, tất cả những ai có giao hảo với Tần gia ở Kinh thành, hoặc từng qua lại chút ít cũng nhận được thiệp, chỉ có Bùi gia và Mặc gia là không được mời.
Sau khi nghe quản gia bẩm báo, Đoàn Cảnh Thần tức giận cười lớn, vứt cây bút lông trong tay đi, vô tình làm mực trong nghiên bắn tung toé.
Hắn không khỏi chửi bới thậm tệ.
Hắn còn tưởng nữ nhân đó muốn bồi tội với mình, nào ngờ lại vô tình vô nghĩa như thế!
Mấy ngày trước đồn rằng hắn tự đến nhà và tát vào mặt để tạ lỗi thay đệ đệ, còn nhận được quà của Tần gia. Tin đồn hợp tác vui vẻ đã truyền đến tận tai Hoàng thượng, khiến hắn suýt nữa bị hiểu lầm. Sau này sẽ còn đồn đại cái gì nữa đây? Mối quan hệ giữa Đoàn gia và Tần gia tiến thêm một bậc, Đoàn gia đã từ bỏ Mặc gia và Bùi gia, gia nhập phe cánh của Tần gia?
Lại một lần nữa đạp lên hắn. Hắn muốn xem xem Tiết Đường có năng lực đạp được mấy phát.
Đoàn Cảnh Thần về phòng tắm rửa thay y phục, khi đi ra thì thấy Đoàn Cảnh Sơ đang ngồi trong đình nghỉ mát mà mắng tiểu tư: “Quạt mạnh lên, nhanh hơn, nhanh hơn nữa, thời tiết hôm nay nóng quá!
”
Nóng chết đệ đi!
Tất cả đều tại tên tiểu tử này, nếu không phải cái miệng hắn ta nói năng lung tung thì có thể dẫn đến các sự việc tiếp theo không?
Còn cả Nguyên Duy Minh, người đã ngay lập tức báo tin cho Đoàn Cảnh Thần biết chuyện Đoàn Cảnh Sơ và Tần Minh Thuỵ đánh nhau nữa.
Cứ đợi đấy cho hắn!
Rất nhanh sau đó, có hai tiểu nha hoàn cầm quạt chạy tới đình nghỉ mát.
Đoàn Cảnh Sơ thấy sống lưng lạnh buốt, đột nhiên thấy không còn nóng nữa. Hắn ta thấy nhiệt độ không khí giảm hẳn xuống, hất tay ra hiệu cho nha hoàn ngừng quạt, từ từ quay đầu lại, đối diện với gương mặt ngăm đen của Đoàn Cảnh Thần.
“Lão, lão đại, tâm trạng huynh không tốt à?”
“Tốt mới lạ đấy!
”
Mặt Đoàn Cảnh Thần càng đen hơn: “Yến hội của Tần gia, Bùi gia và Mặc gia đều không nhận được thiệp, chỉ có Đoàn gia được mời.
”
“Như vậy không phải chứng tỏ nhà chúng ta rất có mặt mũi sao?”