Tỷ Tỷ Cá Mặn Bị Ép Đứng Lên Làm Nữ Chính

Tỷ Tỷ Cá Mặn Bị Ép Đứng Lên Làm Nữ Chính

Cập nhật: 29/12/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 529
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Xuyên Không
Truyện Sủng
Cổ Đại
     
     

Yến Minh Kiều đi từ lầu một lên lầu hai, ánh mắt không rời khỏi những quyển sách bày trên kệ. Nàng nhìn thấy vài cuốn sách rất vừa ý, thầm nghĩ khi về nhất định phải mua mang theo.

Đến lầu hai, Yến Minh Hiên chào hỏi mấy người bạn, rồi giới thiệu: “Hai vị này là gia muội của ta, rất ngưỡng mộ nơi này, cho nên ta đưa các nàng tới để mở mang kiến thức.

Mấy người bạn của Yến Minh Hiên hào phóng cười đáp: “Muội muội của Yến huynh cũng chính là muội muội của chúng ta.

Yến Minh Ngọc nặn ra nụ cười xã giao: “Chư vị mạnh khỏe.

Yến Minh Kiều nuốt khan, cũng lễ phép lên tiếng: “Chư vị mạnh khỏe.

Một trong số đó lên tiếng mời: “Không biết Yến gia muội muội muốn chơi gì? Hay là thử trò phi hoa lệnh?”

Yến Minh Ngọc nghe đến "đọc sách bối thư" liền thấy khó chịu. Nàng đảo mắt xung quanh, rồi nhanh chóng nói: “Huynh trưởng, ta chợt nhớ ra trong nhà còn có việc gấp…”

Nhưng Yến Minh Hiên đã nhanh tay đặt một tay lên vai nàng giữ lại, tay kia lấy từ trong ngực ra một túi tiền, đặt mạnh lên bàn: “Tới đây rồi thì chơi thử. Nếu thắng thì tính vào phần ngươi, còn thua thì để ta chịu.

Thực ra Yến Minh Hiên cũng từng chơi qua trò này, nhưng vì công khóa của hắn chỉ đạt mức trung bình, nên phần lớn là thua nhiều thắng ít.

Mấy người bạn cùng trường cười xòa, giải thích để Yến Minh Ngọc bớt khó chịu: “Yến gia muội muội, trò này không phải cờ bạc đâu, chỉ là bối một ít thơ văn trong sách. Thắng thua chẳng qua để vui vẻ thôi. Huống hồ, Yến huynh đã nói, thua thì hắn chịu.

Yến Minh Hiên nhướng mày, nhắc lại lời của Yến Minh Ngọc khi nãy: “Chẳng phải ngươi bảo thích nơi náo nhiệt, người đông, không câu thúc, không phân biệt ngươi ta sao? Giờ tới rồi lại muốn về?”

Yến Minh Ngọc cứng họng, chỉ có thể cắn răng đồng ý.

Trò chơi phi hoa lệnh bắt đầu. Người chơi dùng bút lông viết một đường tròn để xác định vững chắc ô chơi. Yến Minh Ngọc chọn bối sách, đành miễn cưỡng tham gia.

Một ván có năm người, một người ra đề. Người ra đề sẽ tùy ý chọn một quyển sách, quy định thời gian đọc mười trang. Sau đó, từ quyển sách đó, nhà cái chọn ra mười câu ngẫu nhiên. Nhiệm vụ của bốn người còn lại là xác định những câu này nằm ở đoạn nào, dòng nào trong sách.

Người nào trả lời đúng nhiều nhất sẽ thắng. Mỗi ván đặt cược hai lượng bạc, người thua góp tiền cho người thắng. Quy tắc đơn giản nhưng yêu cầu phải nhanh nhạy và nắm vững kiến thức.

Tuy nhiên, vấn đề nằm ở chỗ Yến Minh Kiều chỉ mới học vỡ lòng, nhiều chữ còn không nhận biết đủ. Còn Yến Minh Ngọc, dù danh "tài nữ" của nàng từng được ca tụng, nhưng thực chất lại không khá hơn muội muội là bao.

Hai tỷ muội ngồi nhìn chằm chằm vào trang sách xa lạ, tựa như đối mặt với kẻ hoàn toàn không quen biết. Mười trang sách được phép đọc trong mười lăm phút. Yến Minh Ngọc lật sách lia lịa, nhưng chưa đầy một khắc đã muốn bỏ cuộc.

Nhạn bay qua không để lại chút lông nào.

Yến Minh Ngọc sau khi đọc xong, đến lượt Yến Minh Kiều xem lại một lần nữa. Dù không nhận biết hết các chữ, nhưng nàng vẫn cố gắng đọc, bởi những nét chữ tuy không giống nhau nhưng trong mắt nàng vẫn có sự khác biệt nhất định.

Về trò cá cược này, Yến Minh Kiều biết được chút ít, chút không, nhưng nàng mong nhị tỷ của mình sẽ thắng, nên càng đọc càng nghiêm túc.

Mười lăm phút trôi qua, Yến Minh Ngọc khép thư lại, u oán liếc mắt nhìn huynh trưởng, nhưng Yến Minh Hiên chỉ điềm nhiên, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim. Để giữ sự công bằng, hắn không trực tiếp đưa ra đề mục.

Lần tiếp theo, mọi người bốc thăm viết chính tả. Tài liệu gồm mười trang, mỗi trang có một câu được chọn làm đề bài. Để giảm bớt khó khăn cho những người kém hơn, người ra đề đã chọn hai câu đơn giản nhất từ hai trang đầu tiên.

Yến Minh Ngọc đáp được một câu, đến lượt Yến Minh Kiều. Ban đầu, Yến Minh Ngọc không định viết, nhưng Yến Minh Kiều lại nghĩ rằng viết ra dù sai vẫn tốt hơn không viết. Ít ra, nàng cũng biết mình sai ở đâu, thua cũng không đến mức quá xấu hổ.