Vũ Cực Thiên Hạ

Vũ Cực Thiên Hạ

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 36,747,319
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Đây là một vùng đại lục rộng lớn, trên đại lục khắp nơi chảy dung nham màu đỏ sậm. Trên trời lơ lửng từng viên tinh cầu hoang vắng cổ xưa, mặt ngoài phủ đầy hố vẫn thạch, thương tích đầy mình.

Lâm Minh đứng trên vách núi, trong không khí tràn ngập mùi lưu huỳnh và lửa, nguyên khí hệ hỏa nồng đậm đến cực điểm, gần như muốn bốc cháy ở không trung.

Nơi này là nơi tu luyện tốt nhất ở tổng bộ Phượng tộc thượng cổ, tên là vùng đất Niết Bàn.

- Thế nào? Địa phương này không tệ chứ!

Ở bên cạnh Lâm Minh, Hỏa Liệt Thạch cười hắc hắc nói.

- Địa phương tốt!

Lâm Minh gật đầu. Nơi tu luyện này xem như tài phú quý giá của Phượng tộc thượng cổ, bình thường đều cấp cho lão tộc trưởng và Thái thượng trưởng lão sử dụng. Đệ tử trẻ tuổi có thể tiến vào thời gian cũng không nhiều.

- Nơi tu luyện này tự mang kết giới thời không, sau khi tiến vào tốc độ thời gian trôi 12: 1, vừa lúc một tháng tương đương một năm. Ngươi ở trong này tu luyện mười ngày, chính là bốn tháng, sau đó chúng ta xuất phát đi Hạo Vũ đại thế giới. Nơi đó là sân thi đấu chung kết, thời gian vừa khéo.

- Hỏa trưởng lão nhọc lòng.

Lâm Minh nói.

- Đừng nói vô nghĩa, việc không nên chậm trễ, chúng ta hiện tại liền bắt đầu đi!

Hỏa Liệt Thạch nói xong, lấy ra bình ngọc nhỏ chứa tinh huyết Cổ Phượng. Nhìn tinh huyết Cổ Phượng này, Hỏa Liệt Thạch đều thèm đỏ mắt. Chính mình cũng chưa từng hưởng thụ loại đãi ngộ này, mà Lâm Minh lại một lần hấp thu hơn 20 giọt!

Tinh huyết Cổ Phượng, càng là người trẻ tuổi hiệu quả hấp thu lại càng tốt. Bọn họ là lúc đặt nền tảng. Về phần loại lão già như Hỏa Liệt Thạch, hấp thu tinh huyết Cổ Phượng cũng không có tác dụng quá lớn.

- Thật xa xỉ! Tuy nhiên ta đoán tiểu tử ngươi trưởng thành đến bây giờ, gặp được không ít cơ duyên, phỏng chừng lúc xa xỉ hơn thế này cũng có.

Hỏa Liệt Thạch dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, Lâm Minh tất nhiên từng nhiều lần tìm được thiên tài địa bảo vô cùng quý báu, đồng thời cũng đã lén sử dụng.

Lâm Minh chỉ cười cười không trả lời. Hỏa Liệt Thạch nói không sai, không nói gì khác, Long cốt Chí Tôn so với tinh huyết Cổ Phượng càng thêm quý báu.

Hỏa Liệt Thạch búng tay, bình ngọc lập tức vỡ ra, huyết cầu như hạt thủy tinh chậm rãi bay ra. Đây là hơn 20 giọt tinh huyết Cổ Phượng ngưng tụ mà thành.

Theo sự xuất hiện của tinh huyết Cổ Phượng, nguyên khí hệ hỏa trong trời đất chung quanh không ngờ trong nháy mắt trở nên hỗn loạn!

Những nguyên khí hệ hỏa này đều bị tiểu huyết cầu hấp dẫn tới, hình thành vòng xoáy màu đỏ thẫm, tiếp đó ở trên bầu trời trống rỗng thiêu đốt, chân chính hư không nổi lửa.

- Lực lượng pháp tắc thật mạnh.

Lâm Minh tán thưởng nói. Hắn đã không phải lần đầu tiên hấp thu tinh huyết Cổ Phượng. Tuy nhiên lúc trước hấp thu chỉ là một giọt mà lần này hấp thu hơn 20 giọt, cảm giác hoàn toàn bất đồng.

Hắn thậm chí có thể nhìn thấy, chung quanh huyết cầu tinh huyết Cổ Phượng, không gian đều xảy ra vặn vẹo rất nhỏ. Đây là sức mạnh pháp tắc khổng lồ ẩn chứa trong tinh huyết Cổ Phượng gây nên!

Những sức mạnh pháp tắc này đều là pháp tắc đại đạo khắc trong cơ thể thần thú Phượng Hoàng. Thần thú và loài người bất đồng. Khi loài người sinh ra, lĩnh ngộ pháp tắc là không, hoàn toàn dựa vào ngày sau học tập khổ tu. Mà khi Thần thú sinh ra, các loại pháp tắc cũng đã khắc ở trong máu thịt xương cốt chúng nó, trở thành một bộ phận thân thể. Cho nên bất kỳ bộ vị toàn thân trên dưới của Thần thú đều là chí bảo, huống chi còn là tinh huyết ngưng tụ toàn bộ tinh hoa sinh mệnh của Phượng Hoàng!

- Chuẩn bị tốt. Võ giả Thần Hải kỳ bình thường, nếu như một lần chịu đựng hơn 20 giọt tinh huyết Cổ Phượng, chỉ sợ sẽ trực tiếp bị năng lượng hệ hỏa khủng bố ẩn chứa trong đó đốt thành tro. Tuy nhiên với cơ sở của ngươi hẳn là không thành vấn đề, chỉ là phải chịu chút khổ mà thôi.

Hỏa Liệt Thạch nói xong, đột nhiên ra tay với Lâm Minh. Móng tay ngón trỏ của hắn đột nhiên trở nên vô cùng sắc bén, một đòn xuyên thấu chân nguyên hộ thể của Lâm Minh, tiếp đó xuyên thấu da thịt cứng rắn của Lâm Minh, một mực đâm thẳng đến trái tim!

Cho dù là Lâm Minh pháp thể song tu, lực phòng ngự kinh người, nhưng ở dưới tay Hỏa Liệt Thạch cũng mỏng yếu như tờ giấy, dễ dàng có thể xuyên thấu. Đây chính là tuyệt đối áp chế do tu vi chênh lệch thật lớn mang đến.

- Chuẩn bị xong chưa? Ta sẽ đem tinh huyết Cổ Phượng trực tiếp cấy vào trái tim ngươi, theo dòng máu chảy khắp toàn thân. Loại phương thức cấy ghép này triệt để nhất, nhưng là trái tim của ngươi phải chịu đựng gánh nặng rất lớn, bởi vì tinh huyết Cổ Phượng là rất nặng!

Một giọt tinh huyết Cổ Phượng nặng như hồ nước! Muốn chịu đựng hơn 20 giọt tinh huyết Cổ Phượng xen lẫn vào trong dòng máu của mình, cần một trái tim vô cùng mạnh mẽ.

- Chuẩn bị xong rồi.

Lâm Minh gật gật đầu, hắn đối với thân thể của mình có lòng tin mười phần.

- Tốt!

Hỏa Liệt Thạch cong tay bắn ra, tinh huyết Cổ Phượng hóa thành một mống sáng màu đỏ, trong nháy mắt chìm vào trong cơ thể Lâm Minh. Tinh huyết bay vào trái tim, giống như ngọn lửa thiêu đốt.

Lâm Minh trong nháy mắt đó liền cảm giác tinh huyết nặng nề mang đến gánh nặng thật lớn cho trái tim, suýt nữa khiến tim ngừng đập.

- Bát Môn Độn Giáp Sinh Môn mở ra!

Sinh Môn chính ở vào trái tim, trực tiếp chịu đựng sức mạnh của tinh huyết Cổ Phượng.

Trong nháy mắt Sinh Môn mở ra, năng lượng toàn thân Lâm Minh bùng nổ, khí huyết xông trời. Mơ hồ ở sau lưng Lâm Minh hình thành hai tầng hư ảnh Phượng Hoàng và Thương Long, trái tim hắn bắt đầu thong thả mà nặng nề đập.

Thình! Thình! Thình!

Tiếng tim đập nặng nề quanh quẩn trong trời đất, giống như một chiếc trống thần đang gõ vang.

Hỏa Liệt Thạch ngay bên cạnh nhìn, hắn không hề lo lắng cho Lâm Minh chút nào. Hắn biết, loại quái thai như Lâm Minh hấp thu hơn 20 giọt tinh huyết Cổ Phượng căn bản chính là có kinh mà không hiểm, cường độ thân thể quả thật khiến người không thể tin.

Thình! Thình! Thình!

Tim đập của Lâm Minh càng ngày càng có lực, nhưng là tốc độ lại vẫn thong thả, gần như một hai giây mới đập một lần. Mỗi lần đập đều ép ra lượng lớn máu tươi chảy khắp toàn thân.

Phừng Phừng Phừng!

!

!

Nguyên khí trời đất gào thét, lượng lớn năng lượng hệ hỏa bị hấp dẫn tới, quay quanh Lâm Minh hình thành lốc xoáy nguyên khí hệ hỏa.

Tinh huyết không ngừng bị trái tim bơm vào trong mạch máu, hóa thành ngàn tia vạn sợi dung nhập toàn thân Lâm Minh, ngọn lửa như thực chất hóa chảy trong cơ thể Lâm Minh.

Một luồng ý chí cuồng mãnh theo đó bao phủ xuống dưới. Khoảnh khắc đó, trong cảm giác của Lâm Minh, mọi thứ chung quanh đều biến mất, hắn dường như thấy được một con thần thú Phượng Hoàng trên một gốc cây thần, tắm lửa thiêu đốt.

Đây là một gốc cây khổng lồ đến không thể hình dung!

Cây cao vạn dặm, thân cây cổ xưa hùng hồn, trên chạc cây thật lớn vươn mình thậm chí có thể chống đỡ một viên hành tinh nhỏ. Một cái lá rơi xuống nước đều có thể trở thành một hòn đảo thật lớn. Rễ của nó xuyên thấu toàn bộ tinh cầu, xâm nhập vào trong dung nham tinh hạch vô cùng nóng rực, hấp thu năng lượng!

Đây là một gốc Thần Thụ Ngô Đồng, một gốc Thần Thụ Ngô Đồng có thể hút khô toàn bộ nhiệt lượng bên trong một viên tinh cầu đường kính mấy vạn dặm!

Trên gốc Thần Thụ Ngô Đồng này, Phượng Hoàng thân dài ngàn dặm sinh sống!

Phượng Hoàng ngàn dặm, đậu trên cây thần vạn dặm, tắm lửa niết bàn!

Khoảnh khắc đó, ngọn lửa khủng bố thổi quét toàn bộ tinh cầu, toàn bộ thế giới đều hóa thành biển lửa.

Nhìn những cảnh tượng như thế giới tận thế này, Lâm Minh rất rõ ràng, đây là trí nhớ của Thần thú Phượng Hoàng mang theo trong 20 giọt tinh huyết hắn hấp thu.

Trong những trí nhớ này đều ẩn chứa lĩnh ngộ pháp tắc.

Lâm Minh đắm chìm trong đó, khoảnh khắc đó hắn dường như hóa thân thành Phượng Hoàng, dùng thị giác của Phượng Hoàng nhìn vạn vật trời đất, biển lửa mênh mông; nhìn nguyên khí lửa lưu động, nhìn pháp tắc hỏa vận chuyển. Hắn thậm chí có thể nhìn thấy kết cấu vi mô nhất của sự vật, nhìn thấy hai khí Âm Dương đâu ra đấy sinh ra và mất đi...

.

Tình cảnh huyền diệu như thế không biết giằng co bao lâu, Lâm Minh đột nhiên từ trạng thái hỗn độn tỉnh lại, mở mắt. Trong nháy mắt đó, trong mắt Lâm Minh rõ ràng có ngọn lửa đang thiêu đốt.

Pháp tắc hệ Hỏa của hắn trong lĩnh ngộ lúc trước đã vững vàng tiến vào cảnh giới hư hỏa, gần tới hư hỏa đại thành.

Tuổi khoảng 30, ở trong pháp tắc một hệ nào đó đạt tới trình độ như thế tuyệt đối là lông phượng sừng lân, đương nhiên loại người có thủ đoạn gần như gian dối như Long Nha không trong số này. Trình độ lĩnh ngộ pháp tắc của hắn ta còn mạnh hơn Lâm Minh.

- Ba ngày rồi! Ngươi lần này ngộ đạo chính là ba ngày, xem ngươi lĩnh ngộ không tồi, tu vi cũng là Thần Hải trung kỳ đại thành. Chỉ cần dùng thêm một ít thời gian để tích lũy, luyện hóa, đó chính là Thần Hải trung kỳ đỉnh rồi!

Vào lúc Lâm Minh ngộ đạo, Hỏa Liệt Thạch một mực ngồi xếp bằng bên cạnh.

Lâm Minh hít sâu một hơi, dòng khí hắn hút vào rồi lại tụ thành hai con rắn dài, ở không trung cuộn mình bay múa. Nội thị thế giới trong cơ thể, quả nhiên lại lần nữa mở rộng. Tu vi của Lâm Minh hiện tại đã tiến vào giai đoạn phát triển nhanh chóng, tích lũy của hắn lúc trước quá sâu dày.

- Được, vậy ta liền tu luyện đến Thần Hải trung kỳ đỉnh rồi sau đó đi tham gia chung kết Thần Vực đệ nhất hội võ!

Lâm Minh lúc này, chiến ý hừng hực! Hắn đã không chờ đợi được muốn đi sân thi đấu vòng chung kết, kiến thức những cường địch kia. Mấy ngày này, hắn cũng đại khái biết được, truyền nhân của Hạo Vũ Thiên Tôn cũng không tính xuất chúng, Băng Mộng, Tiểu Ma Tiên càng mạnh đều là đệ tử của Thiên Tôn khác.