Nó từ phòng y tế trở về lớp ,
lòng lo lắng ko nguôi ,
ko biết mình sao nữa/////...
.
haizz thật là mệt
_em thưa cô .
cho em vào lớp
_sao em đến muộn vậy
_dạ ,
em phải đưa bạn em vào phòng y tế
_uk thôi em vào học đi
Vì nó học giỏi nên cô giáo cũng ko bắt bẻ nó về việc vào lớp muộn ,
cô giáo tâm lí ghê
_Nè bà ,
bà có bạn nào bị ngất the ,
tôi nhớ bà có chơi với ai ngoài tôi đâu _Như ngọc
_ak ,
,
bạn mới quen ,
,
_trai hay gái ,
hẳn là ai zay
_cậu ấy tên Quân ,
học cùng trường với bọn mình =tuổi mình luôn
_ak hóa ra là Quan ,
,
,
người quen
_thôi học bài đi ,
tôi ko muốn nói nữa -nó chán nản
Trong lớp nó thì đang ngồi học ,
còn lớp hắn thì haizzz.
.
.
vì không thấy thằng Quân đâu ,
lo quá ko biết thằng này, sao gọi điện hoài ko được ,
bức xúc hắn đập ghế đi ra ngoài ,
chân qua hắn xuống phòng y tế nằm ngủ một chút ,
thế mà lại gặp thằng Quân đang nằm trong này
_ek ,
mày làm gì mà đầu bang bo thể ,
đứa nào đánh để tao xử cho_hắn
_ak,
,
kô sao ,
cứu người thôi
_cứu ai thế ,
ai có phúc được m cứu thế ,
trai hay gái
_gái , cô ấy từng cứu t một lần ,
ak mày cũng biết cô ấy mà
_quên đâu ,
ai thế_hắn
_àk là Vân Nhi ,
bạn của Như ngọc hôm trước bọn mình cũng ngồi ăn đây ,
tao nghĩ sao lúc đấy không làm quen với cô ấy sớm hơn nhỉ ,
cô ấy thật đáng yêu
_what .
.
Cô ta thì có cái gì mà đáng yêu chứ _hắn bĩu môi
_mà may điều tra hộ t xem ai là người hãm hại cô ấy sáng nay hộ tao cái Quan
_hả ,
,
,
ak ,
,
,
hihi _hắn giật mình ,
hóa ra là vì cứu nó cái thằng này mới bị thế này hả ,
đúng là
_.
.
.
_
_chuyện đấy để tao lo, mày nghỉ đi ,
tao ra ngoài có chút việc
_nè ,
Cô đang làm trò gì thế hả ,
cô phải biết cẩn thận chứ ,
may cho cô là nó chưa nghi ngờ gì ,
còn lần sau thì đừng có trách
_dạ,
vâng ,
em xin lỗi anh ,
em sẽ cẩn thận hơn
_nhớ đấy ko còn lần sau nữa đâu _giọng của hắn mang đúng khí thế của cậu chủ thế giới ngầm
_ Vân nhi ak tên hay phết đấy ,
,
Cô đừng trách tôi ,
ai kêu Co dám xem thường tôi
Mary i ,
,
,
mary i hate ,
,
hate ,
,
,
_nhạc chuông điện thoại hắn lại reo
_alo ,
con nghe
_Phong hả con ,
sao dạo này không về thăm nội, nhớ con quá đi _ông nội cute ghê
_vâng ,
con quên mất ,
nội khỏe không ,
ta già rồi ,
con phải về tiếp quản công ty cho ta chứ ,
suốt ngày lêu lổng ak
_vang , cái này nói sau đi ông ,
còn đang bận ,
vài hôm nữa con về _
_cái thằng này .
.
.
haizz
Nói rồi hắn cúp máy ,
ông luôn là người hắn kính trọng nhất
Ra chơi ,
như mỗi ngày nó đến thư viện cũng Như ngọc ,
ko biết dạo này Như ngọc sao nữa cứ tránh mặt nó hoài ,
nó muốn tâm sự cũng ko được ak
_Đang với lấy cuốn sách thì .
.
.
.
.
CẨN THẬN .
.
.
.
rầm rầm rầm ,
,
tủ sách của thư viện tự nhiên đổ ụp xuống người nó nhưng có ai đó đã kịp ẩn nó ra ,
hoàn hồn thì nó thấy Quan nằm đè lên nó ,
nó lại mắc nợ cậu rồi ,
một lần nữa cậu lại ngất trên vai nó . Thế là Quan lại phải đưa đến phòng y tế ,
khổ thân cậu ghê ,
ko ai biết có một người đứng sau cánh cửa nhìn vào .
Đó là hắn
_Cô may mắn lắm ,
han nhếch mép ,
nhưng tức quá cái thằng Quan ngu ngốc này
_alo ,
anh Phong em nghe_giọng của Mỹ ngọt thấy on khi biết Phong gọi đến
_Cô làm trò gì cũng ko lên hồn ,
để đấy tôi tự xử lí
_đã ,
em biết lỗi rồi xin anh cho em một cơ hội nữa
_KO ,
cụt ,
khỏi mắt tôi ,
ngày mai cô ko còn học ở trường này
Nói xong hắn cúp máy, ko ai có thể khinh thường hắn được
_Nó bước vào nhà vệ sinh ,
Ào Ào cả một loạt các chất hỗn tạp ,
trong đó có cả mảnh sành đổ ập vào người nó ,
người nó lạnh ngắt ,
quần áo ướt thế này thì vào lớp sao được ,
chân tay nó thì suốt hiện vì vết xước ,
do mảnh sành cứa vào ,
lạnh quá ,
không biết nó làm gì ai ,
mà phải như thế này nó chỉ muốn cuộc sống bình yên thôi mà
_Nó điện thoại cho Như ngọc ,
nhưng Cô không nghe máy ,
chán nản nó đành thu mình một góc trong nhà vệ sinh ,
tuy bị đối xử như vậy ,
nhưng nó không có đến một giọt nước mắt ,
hắn đã quan sát nó từ nãy h ,
_cái con ngốc này sau lại ngồi đấy _hắn ngờ rồi hãm hại nó xong thì lại hỏi một câu rất đỗi ngu xuẩn như thế đấy, mà sao ko thấy cô ta khóc ,
được tôi sẽ cho cô khóc vì tôi ,
xem cô mạnh mẽ được bao lâu
_gần đây nhiều chuyện xảy ra quá ,
nó chỉ muốn sống bình yên mà không được ,
why ,
,
,
why ,
,
,
why ,
cuộc đời lại bất công với nó như vậy ,
cho đến h tan học mọi người về hết ,
nó mới can đảm bước ra và lững thững đi về trong bộ dạng ướt sũng ,
quần áo lấm lem ,
chân tay xước hết ,
nhìn nó thật tội nghiệp ,
đôi mắt nó vô hồn ,
như là không ai có thể bước vào cuộc sống của nó vậy