Bà vội vàng định nhận lấy đồ từ tay Bùi Nghiêm, nhưng anh lại lách qua, đặt thẳng xuống bàn, để bà chưng hửng với bàn tay lơ lửng giữa không trung, có chút ngượng ngùng.
"Tôi vừa nghe bà nói, Hòa là đồ con gái hư hỏng, phải không?"
Bùi Nghiêm là người thẳng tính, nghĩ gì nói nấy, chưa bao giờ giấu diếm.
Sắc mặt bà Lý Huệ Phương lập tức thay đổi, vội vàng chữa cháy: "Đâu có chuyện đó, Hòa là con mẹ đẻ ra, lòng bàn tay hay mu bàn tay thì cũng đều là thịt, chắc con rể nghe nhầm rồi.
"
Bùi Nghiêm kéo tay Hứa Hòa, mặt lạnh băng, nói: "Dù tôi có nghe nhầm hay không, thì giờ Hòa là vợ tôi, dù chưa tổ chức tiệc cưới, cũng là danh chính ngôn thuận. Tôi không muốn nghe thêm bất kỳ lời lăng mạ nào về Hòa nữa.
"
Mặt bà Lý Huệ Phương tái đi, bị một hậu bối trách mắng khiến bà cảm thấy nhục nhã, nhưng khí thế áp đảo của Bùi Nghiêm lại khiến bà không dám cãi lại. Anh cao lớn, vạm vỡ, đứng đó như một bức tượng, toát ra một uy lực vô hình khiến người khác phải e dè.
Hơn nữa, hôm nay anh mang về nhiều đồ thế kia, bà đành cố nuốt cục tức vào bụng, nở nụ cười gượng gạo: "Ngồi đi, ngồi đi, để mẹ đi rót nước cho.
"
Nhà họ Hứa là căn nhà đất hai tầng, vợ chồng bà Lý ở tầng dưới, còn Hứa Tuệ ngủ trên tầng trên.
"Ồ, chị về rồi à?"
Hứa Tuệ vừa ngáp vừa bước ra, ánh mắt lại không ngừng dán vào người Bùi Nghiêm.
Dù bản thân không mấy coi trọng anh, nhưng phải thừa nhận, vẻ ngoài của Bùi Nghiêm vượt xa những diễn viên trên áp phích trong thành phố. Vai rộng, eo thon, đôi chân dài khiến bất cứ ai nhìn cũng phải ghen tị.
Tuy vậy, trong lòng Hứa Tuệ luôn khinh thường những gã đàn ông như anh, nghĩ rằng kiểu người thô kệch như Bùi Nghiêm chắc chắn sẽ bạo lực gia đình nếu có vợ.
"Không nói được lời tử tế thì im miệng đi. Em còn chưa gặp cha mẹ Lâm Duy Trạch. Hai bên cũng chưa gặp nhau định thân, vậy mà em lại dám đem một tên đàn ông vào nhà mình. Bớt cái kiểu móc mỉa đó lại, đừng làm mất mặt cha mẹ.
"
Thời này, việc giữ gìn thể diện rất quan trọng.
Hứa Hòa vốn định nhịn, nhưng ánh mắt khinh khỉnh của Hứa Tuệ khiến cô không thể chịu nổi.
Mặt Hứa Tuệ đỏ bừng, gắt lên: "Tôi và Duy Trạch đều là bạn học đại học. Anh ấy là bạn trai tôi, hai chúng tôi hoàn toàn trong sạch. Mang anh ấy về nhà thì làm sao?"
Hứa Hòa nhướn mày, đáp lại: "Vậy em thử xem trong làng này có bao nhiêu cô gái chưa kết hôn lại dẫn đàn ông về ngủ cùng?"
"Chị…"
Cô biết rất rõ, bà Lý Huệ Phương vì muốn Hứa Tuệ sớm gả vào thành phố nên cố tình sắp xếp cho hai người họ ngủ chung, hòng tạo cơ hội "bắt con làm chồng".