Xuyên Đến Thập Niên 80, Mỹ Nhân Ôm Yếu Gả Cho Tháo Hán Dũng Mãnh

Xuyên Đến Thập Niên 80, Mỹ Nhân Ôm Yếu Gả Cho Tháo Hán Dũng Mãnh

Cập nhật: 01/12/2024
Tác giả: Ngư Châu
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 8,175
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Xuyên Không
Truyện Teen
Truyện Sủng
Điền Văn
Gia Đấu
Nữ Cường
Nữ Phụ
Xuyên Sách
     
     

"Chị định xé nát miệng ai?"

Một giọng nam trầm lạnh lẽo vang lên, khiến bà Dương giật thót, toàn thân run rẩy. Bà ta cứng đờ quay đầu lại, liền nhìn thấy Bùi Nghiêm với gương mặt đen sì đang đứng ngay sau lưng.

Mấy người xung quanh thấy Bùi Nghiêm trở về thì như chim sợ ná, chạy tán loạn.

Bà Dương cũng mồ hôi lạnh chảy ròng, lắp bắp: "Không...

. không có, cậu nghe nhầm rồi!

" Nói xong liền vội vàng vác cuốc bỏ chạy.

Người đàn ông cao lớn, mạnh mẽ bước vào sân, thấy cô đang đứng dưới nắng, nên kéo tay cô vào nhà.

Anh nói: "Sau này đừng nói chuyện với họ nữa.

"

Mấy người đó chỉ toàn là loại chuyên buôn chuyện nhảm. Bùi Nghiêm rất ít khi giao thiệp với người trong làng, nhưng cũng hiểu rõ đám phụ nữ đó là hạng người gì.

"Cái gì đây?" Hứa Hòa bỗng chú ý tới vật trên tay anh.

"Sữa tươi, vừa mới lấy.

" Anh dùng một chiếc lọ thủy tinh sạch để đựng, lượng không nhiều, vừa đủ cho một người.

Hứa Hòa tròn mắt hỏi: "Anh lấy đâu ra vậy?"

Thời này vật tư còn thiếu thốn, sữa tươi ở nông thôn chẳng khác gì đồ xa xỉ, chỉ có nhà giàu trên thành phố mới mua nổi cho con mình uống.

Bùi Nghiêm thấy cô ngập ngừng, tưởng rằng cô sợ mình đi đánh nhau cướp lấy.

"Đồ này lấy chính đáng, không trộm, không cướp.

"

Cô gái nhỏ bối rối, khuôn mặt trắng nõn đỏ bừng: "Em không có ý đó. Chỉ là.

.

. sữa đắt lắm, trời lại nóng, để lâu dễ hỏng.

.

.

"

"Em uống đi, uống hết thì không hỏng nữa.

"

Cho cô?

Chẳng lẽ anh sáng sớm ra ngoài là để kiếm sữa mang về cho cô?

Hứa Hòa vội chạy vào bếp lấy hai cái bát ra, rót cho mỗi người một bát rồi cười đến cong cả mắt: "Nhiều thế này em uống không hết, anh cũng uống một ít đi!

"

Cô đẩy bát về phía anh, ánh mắt trong veo đầy mong chờ nhìn vào khuôn mặt điển trai của người đàn ông.

Bùi Nghiêm hơi do dự, nhưng vẫn cầm bát lên uống cạn.

Hứa Hòa cầm bát bằng hai tay, hớp thử một ngụm nhỏ: "Ôi, thơm quá!

"

So với những loại sữa cô từng uống trước đây, loại này thơm hơn nhiều!

Vị sữa thuần tự nhiên, không pha tạp, không chất bảo quản, lan tỏa trong miệng. Cô lại uống thêm một ngụm lớn, thoải mái đến mức mắt nheo lại, thậm chí cảm giác cả bàn chân cũng được thả lỏng.

Bùi Nghiêm nhìn gương mặt cô đầy vẻ thỏa mãn, chợt cảm thấy dù sữa này có đắt đến đâu cũng đáng.

"Thích không?"

Cô gái gật đầu: "Thích lắm, thơm quá!

"

Cô uống một hơi hết sạch, còn không quên liếm phần sữa đọng lại nơi khóe môi.

"Nếu thích thì.

.

.

"

"Thì sau này đừng mua nữa, phải để tiền làm chuyện quan trọng hơn.

" Dù ngon thật, nhưng chắc chắn là đắt.

Cô chỉ tiếc thân thể này không đủ khỏe mạnh, hệ thống nhiệm vụ thì lại mất liên lạc. Nếu không, cô đã nghĩ cách kiếm tiền, hoặc dùng bàn tay vàng miễn phí hệ thống tặng để giúp đỡ rồi.