Chương 1 - Bà Đánh Con Gái Tôi!
Chương 2 - Bớ Làng Nước Ơi!
Chương 3 - Xuyên Không Sao?
Chương 4 - Gương Mặt Khác Lạ!
Chương 5 - Tên Chị Là Gì?
Chương 6 - Thật Sự Xuyên Rồi!
Chương 7 - Bia Đỡ Đạn
Chương 8 - Sự Việc Kiếp Trước!
Chương 9 - Nghe Chửi!
Chương 10 - Nguyền Rủa
Chương 11 - Linh Nghiệm!
Chương 12 - Cái Kết Quá Thảm!
Chương 13 - Hai Chim Đánh Nhau
Chương 14 - Kết Giới Kỳ Lạ
Chương 15 - Không Gian Tiên Linh!
Chương 16 - Cách Ký Kết Lạ Đời!
Chương 17 - Nốt Ruồi Mỹ Nhân!
Chương 18 - Ổ Rắn!
Chương 19 - Miệng Quạ Đen
Chương 20 - Cố Gắng Hết Mình!
Chương 21 - Tình Mẫu Tử!
Chương 22 - Vay Lúa!
Chương 23 - Trồng Lúa!
Chương 24 - Việc Bất Ngờ!
Chương 25 - Chân Trời Mới!
Chương 26 - Lúa Chín Rồi!
Chương 27 - Một Mình Chấp Hết
Chương 28 - Ba Nấu Ngon!
Chương 29 - Mười Vườn Rau!
Chương 30 - Cách Ăn Nhà Nghèo!
Chương 31 - Họp Chợ Thôi!
Chương 32 - Tìm Chồng Khó Khăn!
Chương 33 - Hay Lắm Em Trai!
Chương 34 - Nhặt Được Tiền!
Chương 35 - Bị Đâm Chọc!
Chương 36 - Có Mẹ Sinh Không Dạy
Chương 37 - Sức Mạnh
Chương 38 - Đánh Nhau Rồi
Chương 39 - Vặn Đầu Mày
Chương 40 - Một Người Hai Chim
Chương 41 - Không Hạ Chân Được!
Chương 42 - Kết Cục Cay Mắt!
Chương 43 - Trứng Gà Thối!
Chương 44 - Dụ Chim!
Chương 45 - Chấp Hành Nhiệm Vụ
Chương 46 - Xóm Chợ Náo Nhiệt!
Chương 47 - Lại Nhặt Được Tiền!
Chương 48 - Gọi Tiếng Nào Tát Cái Đó!
Chương 49 - Đó Gọi Là Hiếu Thuận!
Chương 1 - Bà Đánh Con Gái Tôi!
Chương 2 - Bớ Làng Nước Ơi!
Chương 3 - Xuyên Không Sao?
Chương 4 - Gương Mặt Khác Lạ!
Chương 5 - Tên Chị Là Gì?
Chương 6 - Thật Sự Xuyên Rồi!
Chương 7 - Bia Đỡ Đạn
Chương 8 - Sự Việc Kiếp Trước!
Chương 9 - Nghe Chửi!
Chương 10 - Nguyền Rủa
Chương 11 - Linh Nghiệm!
Chương 12 - Cái Kết Quá Thảm!
Chương 13 - Hai Chim Đánh Nhau
Chương 14 - Kết Giới Kỳ Lạ
Chương 15 - Không Gian Tiên Linh!
Chương 16 - Cách Ký Kết Lạ Đời!
Chương 17 - Nốt Ruồi Mỹ Nhân!
Chương 18 - Ổ Rắn!
Chương 19 - Miệng Quạ Đen
Chương 20 - Cố Gắng Hết Mình!
Chương 21 - Tình Mẫu Tử!
Chương 22 - Vay Lúa!
Chương 23 - Trồng Lúa!
Chương 24 - Việc Bất Ngờ!
Chương 25 - Chân Trời Mới!
Chương 26 - Lúa Chín Rồi!
Chương 27 - Một Mình Chấp Hết
Chương 28 - Ba Nấu Ngon!
Chương 29 - Mười Vườn Rau!
Chương 30 - Cách Ăn Nhà Nghèo!
Chương 31 - Họp Chợ Thôi!
Chương 32 - Tìm Chồng Khó Khăn!
Chương 33 - Hay Lắm Em Trai!
Chương 34 - Nhặt Được Tiền!
Chương 35 - Bị Đâm Chọc!
Chương 36 - Có Mẹ Sinh Không Dạy
Chương 37 - Sức Mạnh
Chương 38 - Đánh Nhau Rồi
Chương 39 - Vặn Đầu Mày
Chương 40 - Một Người Hai Chim
Chương 41 - Không Hạ Chân Được!
Chương 42 - Kết Cục Cay Mắt!
Chương 43 - Trứng Gà Thối!
Chương 44 - Dụ Chim!
Chương 45 - Chấp Hành Nhiệm Vụ
Chương 46 - Xóm Chợ Náo Nhiệt!
Chương 47 - Lại Nhặt Được Tiền!
Chương 48 - Gọi Tiếng Nào Tát Cái Đó!
Chương 49 - Đó Gọi Là Hiếu Thuận!
Nhóm dịch: Bánh Bao
Trông có vẻ chưa tới năm mươi tuổi, trẻ trung bình thường, chỗ trông già nua duy nhất chính là đôi tay đầy vết nứt kia.
Ông nội Toàn Nghênh Quân vốn không phải là ông nội ruột của nguyên chủ, mà là ông nội kế, ông ấy nhỏ hơn Tần Đại Phượng ba tuổi.
Bởi vì thân phận đặc thù cho nên không cưới được vợ, thế nên mới chen chân vào nhà họ Điền.
Ông nội cực kỳ thương ba chị em nguyên chủ, hiện tại là ông nội của Điền Tâm, ấn tượng đầu tiên của Điền Tâm đối với người ông nội này cực kỳ tốt.
“Ôi chao.
” Toàn Nghênh Quân mặt mày hớn hở liên tục trả lời, còn không quên an ủi Điền Tâm.
“Tâm Tâm, không cần để ý những lời nói kia đâu, mau đi đi, khi cắt cỏ thì nhớ cẩn thận một chút, không được cắt vào tay chân.
”
“Dạ, đã biết thưa ông.
”
Điền Tâm gật đầu, thấy Tần Đại Phượng dùng ánh mắt như lưỡi đao.
Thì thè lưỡi lại lẩm bẩm một câu: Bà nội xấu xa bị tiêu chảy liên tục, phải nửa tiếng mới yên bình.
Quạc! Có hai tiếng quạ kêu trên bầu trời.
“Ôi ối, không chịu được nữa, tôi bị tiêu chảy rồi, đau bụng quá mất thôi, đau quá.
”
Tần Đại Phượng thật sự tiêu chảy liên tục, đám người có mặt tại hiện trường đều nghe thấy, cả đám đều cười ha ha.
Lần này thật sự nổi tiếng rồi, lòng muốn nhảy sông Tần Đại Phượng cũng có luôn rồi.
Đúng là tà môn quá đi? Cô nói một lần con quạ trên bầu trời phối hợp một lần!
Điền Tâm bị dọa sợ, chính cô cũng không dám mở miệng nữa, bước nhanh về phía trước thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn.
Tần Đại Phượng ngồi xổm trong khe hở mầm đậu… tiêu chảy vẫn không dừng được.
Tần Đại Phượng, năm mươi lăm tuổi, kết hôn sớm sinh con, cho nên là một bà già tuổi rất trẻ, hai trai một gái sinh ra và chồng cũ đều mất sớm.
Bà ta từng có một đứa con trai với Toàn Nghênh Quân, đứa nhỏ kia chết non trong tháng.
Sau đó lại sinh một cô con gái cùng ngày với nguyên chủ, cuối cùng cũng chết non.
Bởi vì cao tuổi sinh hai đứa nhỏ lại mất đi hai đứa nhỏ này, Tần Đại Phượng bị đả kích sâu sắc.