Chương 1 - Bà Đánh Con Gái Tôi!
Chương 2 - Bớ Làng Nước Ơi!
Chương 3 - Xuyên Không Sao?
Chương 4 - Gương Mặt Khác Lạ!
Chương 5 - Tên Chị Là Gì?
Chương 6 - Thật Sự Xuyên Rồi!
Chương 7 - Bia Đỡ Đạn
Chương 8 - Sự Việc Kiếp Trước!
Chương 9 - Nghe Chửi!
Chương 10 - Nguyền Rủa
Chương 11 - Linh Nghiệm!
Chương 12 - Cái Kết Quá Thảm!
Chương 13 - Hai Chim Đánh Nhau
Chương 14 - Kết Giới Kỳ Lạ
Chương 15 - Không Gian Tiên Linh!
Chương 16 - Cách Ký Kết Lạ Đời!
Chương 17 - Nốt Ruồi Mỹ Nhân!
Chương 18 - Ổ Rắn!
Chương 19 - Miệng Quạ Đen
Chương 20 - Cố Gắng Hết Mình!
Chương 21 - Tình Mẫu Tử!
Chương 22 - Vay Lúa!
Chương 23 - Trồng Lúa!
Chương 24 - Việc Bất Ngờ!
Chương 25 - Chân Trời Mới!
Chương 26 - Lúa Chín Rồi!
Chương 27 - Một Mình Chấp Hết
Chương 28 - Ba Nấu Ngon!
Chương 29 - Mười Vườn Rau!
Chương 30 - Cách Ăn Nhà Nghèo!
Chương 31 - Họp Chợ Thôi!
Chương 32 - Tìm Chồng Khó Khăn!
Chương 33 - Hay Lắm Em Trai!
Chương 34 - Nhặt Được Tiền!
Chương 35 - Bị Đâm Chọc!
Chương 36 - Có Mẹ Sinh Không Dạy
Chương 37 - Sức Mạnh
Chương 38 - Đánh Nhau Rồi
Chương 39 - Vặn Đầu Mày
Chương 40 - Một Người Hai Chim
Chương 41 - Không Hạ Chân Được!
Chương 42 - Kết Cục Cay Mắt!
Chương 43 - Trứng Gà Thối!
Chương 44 - Dụ Chim!
Chương 45 - Chấp Hành Nhiệm Vụ
Chương 46 - Xóm Chợ Náo Nhiệt!
Chương 47 - Lại Nhặt Được Tiền!
Chương 48 - Gọi Tiếng Nào Tát Cái Đó!
Chương 49 - Đó Gọi Là Hiếu Thuận!
Chương 1 - Bà Đánh Con Gái Tôi!
Chương 2 - Bớ Làng Nước Ơi!
Chương 3 - Xuyên Không Sao?
Chương 4 - Gương Mặt Khác Lạ!
Chương 5 - Tên Chị Là Gì?
Chương 6 - Thật Sự Xuyên Rồi!
Chương 7 - Bia Đỡ Đạn
Chương 8 - Sự Việc Kiếp Trước!
Chương 9 - Nghe Chửi!
Chương 10 - Nguyền Rủa
Chương 11 - Linh Nghiệm!
Chương 12 - Cái Kết Quá Thảm!
Chương 13 - Hai Chim Đánh Nhau
Chương 14 - Kết Giới Kỳ Lạ
Chương 15 - Không Gian Tiên Linh!
Chương 16 - Cách Ký Kết Lạ Đời!
Chương 17 - Nốt Ruồi Mỹ Nhân!
Chương 18 - Ổ Rắn!
Chương 19 - Miệng Quạ Đen
Chương 20 - Cố Gắng Hết Mình!
Chương 21 - Tình Mẫu Tử!
Chương 22 - Vay Lúa!
Chương 23 - Trồng Lúa!
Chương 24 - Việc Bất Ngờ!
Chương 25 - Chân Trời Mới!
Chương 26 - Lúa Chín Rồi!
Chương 27 - Một Mình Chấp Hết
Chương 28 - Ba Nấu Ngon!
Chương 29 - Mười Vườn Rau!
Chương 30 - Cách Ăn Nhà Nghèo!
Chương 31 - Họp Chợ Thôi!
Chương 32 - Tìm Chồng Khó Khăn!
Chương 33 - Hay Lắm Em Trai!
Chương 34 - Nhặt Được Tiền!
Chương 35 - Bị Đâm Chọc!
Chương 36 - Có Mẹ Sinh Không Dạy
Chương 37 - Sức Mạnh
Chương 38 - Đánh Nhau Rồi
Chương 39 - Vặn Đầu Mày
Chương 40 - Một Người Hai Chim
Chương 41 - Không Hạ Chân Được!
Chương 42 - Kết Cục Cay Mắt!
Chương 43 - Trứng Gà Thối!
Chương 44 - Dụ Chim!
Chương 45 - Chấp Hành Nhiệm Vụ
Chương 46 - Xóm Chợ Náo Nhiệt!
Chương 47 - Lại Nhặt Được Tiền!
Chương 48 - Gọi Tiếng Nào Tát Cái Đó!
Chương 49 - Đó Gọi Là Hiếu Thuận!
Nhóm dịch: Bánh Bao
Về ngoại hình trông có vẻ cực kỳ già, làn da trên mặt vô cùng giống vỏ cây du.
“Quạc...
.
”
“Chíp.
.
”
Trên bầu trời phía trước có hai con chim đang đánh nhau, vừa đánh vừa mổ lông trên người đối phương, lông chim từng mảnh từng mảnh rơi xuống.
Thông qua tiếng chim và sự xuất hiện của chim, Điền Tâm đoán ra được là một con quạ, một con chim.
Điền Tâm cầm một nắm đất to bằng nắm đấm từ trên mặt đất, sau đó ném về phía hai con chim, mục đích là ngăn cản cuộc chiến của hai con chim kia.
Hai con chim quạc quạc, chíp chíp kêu lên, tiếp theo đột nhiên dời mục tiêu đồng loạt nhào về phía ruộng.
Điền Tâm sửng sốt chốc lát, dự cảm mục tiêu của hai con chim là mặt mình, cô sợ tới mức giậm chân bỏ chạy.
Cô đi trên mặt đất, chim vốn sinh ra để bay, tốc độ chạy của cô có nhanh hơn nữa cũng không chạy bằng hai con chim.
Điền Tâm dứt khoát không chạy nữa, cô ôm lấy đầu ngồi xổm xuống, không nghĩ hai con chim lại mổ vào cô chiêm chiếp.
Điền Tâm sợ ngứa, hai cánh tay kẹp chặt nách nằm ngửa trên mặt đất cười khanh khách.
Hai con chim quay lại phương hướng, miệng chim mổ vào mặt Điền Tâm.
Nguyên chủ khi còn bé, gà trong nhà không ít lần mổ vào trán nguyên chủ.
Bởi vì nốt ruồi mỹ nhân kia cực kỳ giống hạt đậu đỏ, cho nên phản ứng đầu tiên của Điền Tâm là hai con chim muốn ăn nốt ruồi mỹ nhân của cô!
“Đây là nốt ruồi chứ không phải đậu đỏ, không thể ăn không thể ăn!
”
Điền Tâm giơ tay lên bảo vệ mặt, nhưng đã muộn, mi tâm truyền đến đau đớn thấu tâm.
Sau đó có thứ ướt át chậm rãi lăn về phía mũi.
Điền Tâm biết, đó là máu.
Hai con chim mặt đối mặt đứng trên bầu trời mấy giây, quạc chíp, giống như đang nói chuyện lại giống như đang mắng chửi sau đó lại đánh nhau/
Đánh mãi đến lúc hai con chim không đánh nổi nữa, hai con khựng lại giữa không trung vài giây.
Rầm.
Sau đó đồng loạt rơi xuống đất nằm bất động.
Điền Tâm ngồi thẳng người, sờ sờ trán, nhìn máu trên tay, hai mắt trợn trắng, kiên trì nhưng lại kiên trì không muốn ngất xỉu.