Chương 1 - Bà Đánh Con Gái Tôi!
Chương 2 - Bớ Làng Nước Ơi!
Chương 3 - Xuyên Không Sao?
Chương 4 - Gương Mặt Khác Lạ!
Chương 5 - Tên Chị Là Gì?
Chương 6 - Thật Sự Xuyên Rồi!
Chương 7 - Bia Đỡ Đạn
Chương 8 - Sự Việc Kiếp Trước!
Chương 9 - Nghe Chửi!
Chương 10 - Nguyền Rủa
Chương 11 - Linh Nghiệm!
Chương 12 - Cái Kết Quá Thảm!
Chương 13 - Hai Chim Đánh Nhau
Chương 14 - Kết Giới Kỳ Lạ
Chương 15 - Không Gian Tiên Linh!
Chương 16 - Cách Ký Kết Lạ Đời!
Chương 17 - Nốt Ruồi Mỹ Nhân!
Chương 18 - Ổ Rắn!
Chương 19 - Miệng Quạ Đen
Chương 20 - Cố Gắng Hết Mình!
Chương 21 - Tình Mẫu Tử!
Chương 22 - Vay Lúa!
Chương 23 - Trồng Lúa!
Chương 24 - Việc Bất Ngờ!
Chương 25 - Chân Trời Mới!
Chương 26 - Lúa Chín Rồi!
Chương 27 - Một Mình Chấp Hết
Chương 28 - Ba Nấu Ngon!
Chương 29 - Mười Vườn Rau!
Chương 30 - Cách Ăn Nhà Nghèo!
Chương 31 - Họp Chợ Thôi!
Chương 32 - Tìm Chồng Khó Khăn!
Chương 33 - Hay Lắm Em Trai!
Chương 34 - Nhặt Được Tiền!
Chương 35 - Bị Đâm Chọc!
Chương 36 - Có Mẹ Sinh Không Dạy
Chương 37 - Sức Mạnh
Chương 38 - Đánh Nhau Rồi
Chương 39 - Vặn Đầu Mày
Chương 40 - Một Người Hai Chim
Chương 41 - Không Hạ Chân Được!
Chương 42 - Kết Cục Cay Mắt!
Chương 43 - Trứng Gà Thối!
Chương 44 - Dụ Chim!
Chương 45 - Chấp Hành Nhiệm Vụ
Chương 46 - Xóm Chợ Náo Nhiệt!
Chương 47 - Lại Nhặt Được Tiền!
Chương 48 - Gọi Tiếng Nào Tát Cái Đó!
Chương 49 - Đó Gọi Là Hiếu Thuận!
Chương 1 - Bà Đánh Con Gái Tôi!
Chương 2 - Bớ Làng Nước Ơi!
Chương 3 - Xuyên Không Sao?
Chương 4 - Gương Mặt Khác Lạ!
Chương 5 - Tên Chị Là Gì?
Chương 6 - Thật Sự Xuyên Rồi!
Chương 7 - Bia Đỡ Đạn
Chương 8 - Sự Việc Kiếp Trước!
Chương 9 - Nghe Chửi!
Chương 10 - Nguyền Rủa
Chương 11 - Linh Nghiệm!
Chương 12 - Cái Kết Quá Thảm!
Chương 13 - Hai Chim Đánh Nhau
Chương 14 - Kết Giới Kỳ Lạ
Chương 15 - Không Gian Tiên Linh!
Chương 16 - Cách Ký Kết Lạ Đời!
Chương 17 - Nốt Ruồi Mỹ Nhân!
Chương 18 - Ổ Rắn!
Chương 19 - Miệng Quạ Đen
Chương 20 - Cố Gắng Hết Mình!
Chương 21 - Tình Mẫu Tử!
Chương 22 - Vay Lúa!
Chương 23 - Trồng Lúa!
Chương 24 - Việc Bất Ngờ!
Chương 25 - Chân Trời Mới!
Chương 26 - Lúa Chín Rồi!
Chương 27 - Một Mình Chấp Hết
Chương 28 - Ba Nấu Ngon!
Chương 29 - Mười Vườn Rau!
Chương 30 - Cách Ăn Nhà Nghèo!
Chương 31 - Họp Chợ Thôi!
Chương 32 - Tìm Chồng Khó Khăn!
Chương 33 - Hay Lắm Em Trai!
Chương 34 - Nhặt Được Tiền!
Chương 35 - Bị Đâm Chọc!
Chương 36 - Có Mẹ Sinh Không Dạy
Chương 37 - Sức Mạnh
Chương 38 - Đánh Nhau Rồi
Chương 39 - Vặn Đầu Mày
Chương 40 - Một Người Hai Chim
Chương 41 - Không Hạ Chân Được!
Chương 42 - Kết Cục Cay Mắt!
Chương 43 - Trứng Gà Thối!
Chương 44 - Dụ Chim!
Chương 45 - Chấp Hành Nhiệm Vụ
Chương 46 - Xóm Chợ Náo Nhiệt!
Chương 47 - Lại Nhặt Được Tiền!
Chương 48 - Gọi Tiếng Nào Tát Cái Đó!
Chương 49 - Đó Gọi Là Hiếu Thuận!
Nhóm dịch: Bánh Bao
Người đi ngang qua đều vui vẻ, nói đứa nhỏ này có phải bị ngốc hay không? Nói chuyện với chim, chim có thể hiểu được à?
Hai con chim ngẩng cao đầu, cũng không thèm nhìn Điền Tiểu Long một cái, hai bọn nó cực kỳ kiêu ngạo, ríu rít cùng nhau vỗ hai cánh bay đi.
“Hai chúng nó không để ý tới em đã bay đi rồi.
”
Điền Tiểu Long vẻ mặt thất vọng.
Điền Tâm cười nói: “Chúng nó thể tạm thời không muốn có con, không muốn tổ trứng ấp chim.
”
Là một con quạ đen và một con chim, sau khi sống lại cô hình như có duyên với quạ đen.
Hôm nay hai con chim này thông nhân tính, biết cứu giúp người yếu, ở trong thế giới chim xem như rất có linh tính.
Trẻ con có thể muốn thì muốn, không được thì cũng thôi.
Điền Tiểu Long không hiểu rõ vấn đề này, nhóc con trong cơ mê mang bỗng dưng hỏi.
“Chị, chân chị bị sao vậy? Tại sao đi khập khiễng thế kia?”
Chân phải của Điền Tâm bây giờ chính là kiểu đi một bước lắc một bước, không biết sẽ có di chứng bại liệt gì hay không
“Chị cũng không biết.
”
Điền Tâm cảm thấy cái chân này đúng phiền, không biết làm sao mới có thể làm cho nó bình thường, không đau không ngứa không ngã, mà cứ như vậy.
Điền Tiểu Long: “Có đau không?”
Điền Tâm: “Không đau.
”
Điền Tiểu Long che miệng nhỏ nhắn cười nói: “Chân chị có phải bởi vì không đá ngã năm người phụ nữ kia đến mức nằm sấp trên mặt đất.
”
“Trong lòng không cam lòng, thế nên mới có thể vung một cái lắc một cái như vậy không?”
Điền Tâm suy nghĩ một chút cảm thấy em trai nói đạo lý đấy.
Không gian căn cứ vào ý niệm của cô đi chấp hành nhiệm vụ, nếu như cô khởi động ý niệm chỉ thị không gian.
Không gian không có cơ hội làm, chứng tỏ công việc này chưa hoàn thành, nhất định phải hoàn thành mới được.
Điền Tâm đi tới trước một cái cây, giơ chân phải hung hăng đạp năm cái vào cây sau đó đi vài bước, phát hiện quả nhiên là như vậy.
Không gian có chút máy móc, hơn nữa còn không linh hoạt, hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của cô, không hoàn thành mục tiêu thề không bỏ qua.