Cố lão nhị hạ thấp giá trị của nàng ta không còn gì.
Cố Trần thị vừa tức giận vừa tủi thân. Trước kia, khi còn ở nhà mẹ đẻ, nàng ta được nuông chiều như công chúa, chẳng phải làm việc nặng nhọc gì, ngay cả rửa bát cũng ít khi chạm tay vào.
Vậy mà từ khi gả cho Cố lão nhị, nàng ta đã học cách giặt giũ, nấu ăn, thậm chí còn thêu thùa để kiếm thêm tiền giúp đỡ gia đình. Vậy mà trong mắt Cố lão nhị, mọi công sức của nàng ta đều chẳng có ý nghĩa gì!
Gói kỳ nghỉ gia đình
Càng nghĩ, Cố Trần thị càng giận. Nàng ta mắng thẳng vào mặt Cố lão nhị: “Cố lão nhị, ngươi đúng là đồ vô ơn! Ta đã hy sinh vì ngươi nhiều như vậy, ngươi lại coi như không có gì.
”
“Ngươi muốn bạc, trừ khi ta chết. Hơn nữa ta làm gì có tiền mà cho ngươi? Nếu ngươi có bản lĩnh thì tự mà đi kiếm, không có thì đứng trước mặt ta kêu gào cái gì?”
“Ngươi nhìn xem nam nhân nhà khác, không có tiền thì ra ngoài kiếm, còn để dành được nữa là đằng khác. Chứ đâu có như ngươi, chỉ biết xin tiền từ ta. Ngươi không thấy xấu hổ à?”
“Nếu ta là ngươi, ta đã xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu lên rồi.
”
Cố Trần thị càng mắng càng hả hê, không để ý thấy sắc mặt Cố lão nhị ngày càng khó coi, gân xanh trên trán nổi lên, cuối cùng không kiềm chế được, gã giơ tay lên đánh Cố Trần thị.
Tiếng đánh nhau của hai người đã khiến những người bên ngoài chú ý.
Hồ Vinh và hai người kia cảm thấy hôm nay đã thắng được kha khá, đủ để ra ngoài ăn một bữa no nê nên chuẩn bị rời đi.
Huống hồ họ nghĩ rằng Cố lão nhị và thê tử đã đánh nhau rồi, chắc cũng chẳng còn tâm trạng để đánh bạc nữa.
Kết quả vừa mới đứng lên, Chu Vân Lan đã bước tới, đưa tay ấn họ xuống.
Sắc mặt Hồ Vinh khẽ thay đổi, lúc này gã ta mới nhận ra tình hình, đó chính là Cố gia lão thái thái có sức lực lớn như trâu.
Một khi gã ta đã bước vào cửa Cố gia thì không phải gã ta muốn đi là có thể đi.
Phải biết rằng, Hồ Vinh vốn là kẻ chỉ dám bắt nạt kẻ yếu, biết mình không thể đánh thắng được Chu Vân Lan, gương mặt tái mét nhưng cũng đành phải nhẫn nhịn chịu đựng.
Chu Vân Lan mỉm cười nhìn ba người: "Các ngươi đang làm gì vậy? Ta đặc biệt gọi các ngươi đến đây để chơi bài với lão Nhị, mới chơi được bao lâu mà đã muốn đi rồi, chán chết đi được.
"
"Ta nói thẳng ở đây luôn, trước đây các ngươi rủ rê lão Nhị đi đánh bạc, ta có thể không so đo, nhưng hôm nay các ngươi phải chơi với nó cho đến khi nào ta nói được thì thôi.
"
Ba người đều biến sắc, nghe ra giọng điệu cứng rắn của Chu Vân Lan, có chút không phục: "Cố thẩm tử chẳng lẽ người muốn ép buộc chúng ta sao?"
Chu Vân Lan bóp nát một viên đá trước mặt ba người một cách dễ dàng, sau đó thẳng thắn gật đầu: "Đúng vậy!
"
Ba người ban đầu còn kêu gào đòi đi, lúc này khuôn mặt lập tức trắng bệch, ấm ức ngồi trở lại.
Chu Vân Lan vừa đấm vừa xoa: "Yên tâm, người ta muốn dạy dỗ là lão Nhị, không liên quan gì đến các ngươi.
"
"Ta chỉ cần các ngươi phối hợp thôi, lát nữa các ngươi cứ tiếp tục chơi, ai thắng thì cứ việc lấy tiền, ta tuyệt đối không đòi lại, nếu ai thua thì cũng ngoan ngoãn ở lại là được.
"
Vẻ mặt ba người thay đổi liên tục, cuối cùng, họ không có sức lực chống lại Chu Vân Lan, chỉ đành uất ức ở lại.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!