Chuyện Cố lão đại bị lừa, nàng căn bản không để tâm, người này quá tham lam, phải dạy dỗ, nếu không sau này lại gây thêm phiền phức cho nàng, nàng đánh chết hắn cũng không tiếc.
Nhưng Quách Vân lại dám lừa Cố lão đại, Cố lão đại xảy ra chuyện cũng là một phiền phức với nàng, nếu hắn lại nhiễm dịch bệnh, vậy thì càng phiền phức hơn.
Đối với những người gây phiền phức cho mình, Chu Vân Lan chưa bao giờ nương tay, nàng trực tiếp đi đến trước mặt phu thê Quách Vân, mấp máy môi, cố ý nói: "Những lời các ngươi vừa nói, ta đều nghe thấy hết rồi.
"
Vẻ mặt hai phu thê lập tức đại biến, suýt nữa thì khóc ra tiếng.
"Cố thẩm, ta sai rồi, người tha cho ta đi.
" Quách Vân vừa kinh hãi vừa bất an nói, chỉ là ánh mắt hơi né tránh, trong lòng không biết đang tính toán điều gì.
"Đây, số bạc này ta trả lại cho ngươi, nhà ta không bán lương thực nữa.
" Chu Vân Lan tiện tay ném số bạc vào ngực hắn ta.
Quách Vân run lên, nghi hoặc nhìn nàng: "Cố thẩm, người đây là...
.
?"
"Không nhận à?"
"Nhận, ta đồng ý, ta không tìm Cố đại ca lấy lương thực nữa, người cứ yên tâm.
"
Chu Vân Lan đưa tay vỗ vỗ vai hắn ta, hàm ý ám chỉ rất rõ ràng: "Quách Vân à, ta nhìn ngươi lớn lên, lòng dạ hiểm độc không kiếm được bạc đâu, ta cho ngươi một cơ hội dừng lại, ngươi thấy thế nào?"
"Thẩm, ta sẽ làm vậy mà.
" Quách Vân cắn răng, gật đầu đồng ý.
Chu Vân Lan nhìn hắn ta với ánh mắt đầy ẩn ý, sao nàng có thể không nhìn thấy sự không cam lòng trong mắt hắn ta chứ, nàng thầm nghĩ, người này muốn tìm chết, chắc chắn là không kéo lại được, thảo nào trong nguyên tác hắn ta có thể gây ra chuyện lớn như vậy, dẫn đến cả thôn chết thảm.
"Lão Đại, đi thôi.
" Chu Vân Lan tùy ý gọi một tiếng, Cố lão đại vội vàng bò dậy từ dưới đất, ôm lấy gò má sưng đỏ của mình, ngoan ngoãn đi theo sau Chu Vân Lan.
"Lão Đại, tối nay ngươi ngủ ở đây.
" Chu Vân Lan sắp xếp nhiệm vụ cho Cố lão đại và Cố lão nhị.
Cố lão đại ngồi ở cửa chuồng bò, nhìn chếch sang đối diện là chính phòng của Chu Vân Lan, ngay đối diện là tường vây, nghĩ đến việc hôm nay lại bị bỏ đói, một miếng cơm cũng không được ăn, hắn không còn chút ý chí phản kháng nào, chỉ toàn là hối hận.
"Con biết rồi, nương.
"
"Nương, vậy con đi ngủ đây.
" Cố lão nhị nhìn đại ca với ánh mắt thông cảm, xoay người định chuồn mất.
Chu Vân Lan lạnh lùng cười một tiếng, nói: "Đứng lại.
"
"Nương.
.
.
" Vẻ mặt Cố lão nhị khẽ biến.
Chu Vân Lan vẫy tay với gã, chỉ vào vị trí trước cửa phòng nàng, nói: "Lại đây, tối nay ngươi ngồi ở đây, tiếp tục đánh bạc cho ta.
"
Vừa nghe đến hai chữ "đánh bạc", Cố lão nhị gần như vô thức nghĩ đến trải nghiệm ba ngày nay, lông tơ dựng đứng cả lên, gã muốn ôm lấy chân Chu Vân Lan, nhưng chỉ thấy ánh mắt lạnh lùng của đối phương.
Như thể chỉ cần gã lại gần sẽ bị đánh ngay lập tức.
Cố lão nhị sợ hãi: "Nương, con đồng ý với người còn không được sao.
"
Sau đó, suốt cả đêm, Cố lão nhị ngồi ở cửa đánh bạc với tâm trạng cáu kỉnh, còn Cố lão đại, hắn muốn ngủ, nhưng bụng đói đến mức không tài nào ngủ được.
Cố lão nhị không đói sao?
Đương nhiên gã cũng đói, buổi tối tuy được cho uống một bát cháo, lúc này lại đánh bạc, sao có thể không đói chứ?
Đúng lúc cả hai đều đang choáng váng, Cố lão nhị thậm chí còn có biểu hiện ghê tởm bài bạc, một tiếng bước chân đột nhiên vang lên ở góc tường.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!