Quách Vân vừa mở miệng đã hắt nước bẩn lên người Cố lão nhị, lúc này người nhà Chu Toàn vừa đến đã nghe được câu này, ánh mắt nhìn gã có chút nghi ngờ.
"Ngươi vu oan cho người khác, ta đánh bạc thì có liên quan gì đến việc ngươi hắt phân, ta cũng đâu có dùng bạc nhà ngươi chứ!
" Cố lão nhị tức đến nghẹn họng, suýt chút nữa thì nôn ra máu.
Cảm giác bị oan uổng thật khó chịu, rõ ràng bây giờ không có ai tin Cố lão nhị.
Ngay cả Chu Toàn cũng nói: "Cố đệ muội à, lão Nhị lại đánh bạc sao? Có phải nó thật sự nợ nần chồng chất nên mới bị người ta hắt phân vào nhà không?"
"Có lẽ thật sự là các người nhận nhầm người rồi? Quách Vân tiểu tử lại không có mâu thuẫn gì với nhà các người, sao lại làm chuyện như vậy chứ?"
"Chu thúc, ta nói không phải ta thì chính là không phải ta, người hắt phân là hắn ta, có liên quan gì đến việc ta đánh bạc chứ!
" Cố lão nhị tức đến đỏ cả mắt.
Chu Toàn chân thành khuyên nhủ: "Lão Nhị à, trước đây ngươi là một đứa trẻ tốt như vậy, kết quả vì đánh bạc mà như biến thành người khác, nửa năm nay ngươi không làm việc đồng áng, lại thường xuyên không ở nhà, ta rất thất vọng về ngươi.
"
Những người khác rõ ràng cũng nghĩ như vậy.
Cố lão nhị tức đến mức mắt đỏ hoe, còn rất ấm ức.
Gã vô thức nhìn Chu Vân Lan, nói: "Nương, thật sự không liên quan đến con, con ở bên ngoài cũng không nợ ai tiền, tiểu tử này ăn nói không thành thật, cố ý gây sự với nhà chúng ta, con đã tận mắt thấy hắn ta hắt phân, con sẽ không nói dối đâu.
"
Gã nói xong, thấy Chu Vân Lan không lên tiếng, trong lòng chợt nhớ đến việc mình đánh bạc khiến nương luôn tức giận, những ngày này cũng không coi gã ra gì, trong lòng lập tức dâng lên một tia phẫn uất và bất lực, cả người trở nên chán nản. Gã thậm chí còn nghĩ, nếu mọi người đều cho rằng gã là đồ bỏ đi, vậy gã sẽ bắt đầu trở nên tồi tệ hơn.
Ngay lúc này.
Tiếng vỗ tay của Chu Vân Lan vang lên.
Mọi người vô thức nhìn về phía nàng.
Chỉ thấy Chu Vân Lan nhìn Quách Vân, trên mặt nở nụ cười: "Theo ta thấy, Quách Vân, ngươi không đi làm kép hát biểu diễn trên đài thì thật là quá phí phạm nhân tài.
"
"Thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa ngươi lại cứ muốn xông vào đúng không?"
"Được lắm, vậy ta sẽ cho ngươi nếm thử thế nào là tồi tệ, thế nào là cường thế, thế nào là tức chết!
"
"Lão Đại, lão Nhị, trói hắn ta lại cho ta!
" Chu Vân Lan muốn giảng đạo lý cho mọi người sao?
Không, tại sao nàng phải giảng.
Nàng chỉ muốn làm cho Quách Vân tức chết.
Hơn nữa, khiến cho người trong thôn vừa sợ vừa kính trọng mình!
Chu Toàn giật mình, nam nhân bốn mươi tuổi suýt chút nữa giật râu mình ra: "Đệ muội, muội làm gì vậy?"
"Trước hết, Quách Vân đến nhà ta hắt phân là sự thật, còn tại sao hắn ta lại làm vậy ư, đương nhiên là vì ta vạch trần việc hắn ta muốn lừa người trong thôn bán lương thực đến Lâm Châu.
"
"Còn tại sao lại nói là vạch trần, đương nhiên là vì hắn ta biết Lâm Châu đang bùng phát dịch bệnh, nhưng vì muốn kiếm tiền từ tay phú thương, hắn ta cố tình giấu mọi người, còn xúi giục mọi người vận chuyển lương thực đến Lâm Châu với hắn ta.
"
"Chuyện này, chuyện này...
. sao lại như vậy?" Tay Chu Toàn run lên.
Vẻ mặt lão thê của Chu Toàn cũng khẽ biến: "Chuyện này là thật sao?"
"Thật hay không thì các người tự đi mà hỏi người trong thôn, à đúng rồi, phải nói với thôn trưởng một tiếng nữa.
" Chu Vân Lan không quan tâm tin tức này truyền ra ngoài sẽ gây ra chấn động gì trong thôn.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!