Hiệu quả của quả Tử Kiều Linh Lung cực kỳ nhanh chóng. Phượng Khê chẳng những hết đau đầu, tỉnh táo tinh thần, mà ngay cả những vết thâm tím trên mặt do quyển trục thượng cổ nện cũng mờ dần.
Nàng cẩn thận phóng thần thức thăm dò thức hải, và rồi nàng kinh ngạc phát hiện ra, phần lớn các đốm sáng đã trở nên ảm đạm, chỉ có duy nhất một đốm sáng vẫn đang sáng rực.
Cảm nhận được thần thức của Phượng Khê, nó lao tới, rồi biến thành một miếng ngọc giản.
Phượng Khê ngạc nhiên nhận ra mình có thể đọc hiểu chữ viết trong đó.
“Thuở đầu thời Hỗn độn, khí đục trầm xuống, khí trong bay lên, hình thành trời đất.
”
“Người tu hành hấp thụ khí trong đất trời để gột rửa kinh mạch, cô đọng thần thức, khi hợp thành một thể với đất trời sẽ đạt thành đại đạo.
”
“Linh căn là yếu tố cần thiết khi tu hành. Người sở hữu ngũ linh căn là người có đầy đủ năm mạch, tư chất cực tốt. Người sở hữu tứ linh căn là người thiếu một mạch, tư chất tốt… Người sở hữu đơn linh căn là người thiếu bốn mạch, tư chất yếu kém.
”
Phượng Khê không quá khó hiểu trước những kiến thức này, bởi dẫu sao nàng cũng là người từng đọc rất nhiều tiểu thuyết tu tiên, có rất nhiều nữ chính phế vật nghịch tập nhờ vào Ngũ linh căn.
Mà nàng thì sở hữu song linh căn Thủy - Mộc!
Nếu không, lúc trước đã chẳng có tư cách tranh giành vị trí đệ tử nội môn của Hỗn Nguyên Tông.
Phượng Khê đọc tiếp: “Người không có đầy đủ năm mạch, cộng thêm đan điền bị rạn nứt có thể mượn linh khí của trời đất để bổ sung vào linh căn thiếu hụt! Sau khi bổ sung đủ năm linh căn, quá trình tu luyện sẽ làm ít công to.
”
“Yêu cầu tiên quyết là đan điền chỉ bị rạn nứt, chứ không bị vỡ vụn; muốn tấn công đan điền để đạt được tình trạng trên là cực khó, quá trình này cực kỳ nguy hiểm, chỉ hơi vô ý sẽ thất bại, vạn kiếp bất phục…”
Phượng Khê:”…?”
Ý!
Cái đan điền rạn như màng nhện của nàng, không phải đã đạt tới tình trạng hoàn mỹ rồi đấy ư?
Nàng đọc tiếp, phía dưới viết phương pháp tu luyện sau khi đan điền bị rạn, tuy có hơi khó hiểu, nhưng nàng có nền tảng tu hành của nguyên chủ, chỉ cần cẩn thận suy ngẫm là sẽ hiểu thôi!
Dưới hình huống bình thường, khi tu luyện, tu sĩ sẽ hấp thụ linh khí vào đan điền, khi cần sẽ lấy linh khí từ đan điền.
Phương pháp tu hành trong ngọc giản viết đã lược bỏ bước này, khi tu luyện, tu sĩ trực tiếp hấp thu linh khí để gột rửa kinh mạch.
Khi cần linh khí, tu sĩ chỉ cần vận chuyển công pháp, thân thể sẽ tự động hấp thụ linh khí của đất trời.
Nói cách khác, khi đánh nhau, người khác cần lấy linh khí từ “ngân hàng” đan điền, còn nàng thì không cần, tất cả linh khí trong trời đất đều là của nàng, nàng có thể dùng bất cứ lúc nào!
Dùng bao nhiêu cũng được!
Dùng mãi không hết!
Tu sĩ nào cũng có một vài chiêu “át chủ bài”, nhưng cực kỳ tốn linh khí, không tới thời khắc nguy nan, họ sẽ không dễ sử dụng.
Nàng thì khác, vừa vào trận đã có thể ra chiêu át chủ bài, hơn nữa còn có thể liên tục dùng chiêu át chủ bài. Nếu linh khí là một loài tiền tài, nàng coi như giàu tới vô nhân tính!
Dẫu không đánh lại đối phương, nàng cũng có thể kéo dài thời gian, để đối phương hao hết linh khí, cơ hội của nàng đã tới!
Phượng Khê không nhịn được cười rộ lên!
Thời khắc tỏa sáng của nàng sắp tới rồi!
Nàng đã bảo mà, là vàng thì sớm muộn gì cũng sáng. Từ trước tới nay, Phượng Khê nàng đều không phải người tầm thường.
Sau đó, nàng đọc được một dòng chữ nhỏ ở dưới cùng: “Phương pháp tu hành này có một nhược điểm, mỗi lần tu luyện, đan điền và thần thức sẽ có hơi đau đớn.
”
Phượng Khê không quá để tâm tới dòng chữ này. Chỉ có hơi đau đớn thôi mà, nàng chịu được!