Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Cập nhật: 31/12/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 206
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
Cổ Đại
Hài Hước
Xuyên Sách
     
     

Hơn nữa, nếu họ không đồng ý, chắc chắn “tổ tông sống” thần thú trấn phái kia sẽ quậy tung tông môn cho xem. Nó thích bị cưỡi thì cứ mặc nó vậy!

Thật ra trong mắt họ, sở dĩ Kim Mao Toan Nghê nằng nặc đòi làm thú cưỡi cho Phượng Khê, là vì nó muốn ra ngoài dạo chơi, Phượng Khê bị nó lợi dụng.

Nếu biết suy nghĩ này của họ, chắc chắn Kim Mao Toan Nghê sẽ phun nước miếng đầy mặt họ cho xem!

Đám nhân loại ngu xuẩn!

Các người đều bị nha đầu thối Phượng Khê kia lừa rồi!

Nàng còn chó hơn cả chó thật nữa kìa! Không ngây thơ như các ngươi tưởng đâu!

Sau khi nhận được sự đồng ý của các “lãnh đạo” trong tông môn, Phượng Khê nhảy chân sáo tới tìm Quân Văn để khoe khoang.

“Ngũ sư huynh, bí cảnh Thiên Ngân sắp mở rồi, huynh định tới đó bằng cách nào?”

Quân Văn bĩu môi: “Còn bằng cách nào được nữa? Tất nhiên là ngự kiếm rồi! Ba tông môn khác đều ngồi phi thuyền tới, sư phụ chúng ta keo lắm, chắc chắn người không nỡ để chúng ta dùng phi thuyền đâu.

Tuy Huyền Thiên Tông vừa khai thác một mỏ quặng linh thạch thượng phẩm, nhưng sợ rằng số đó vẫn chưa đủ cải thiện cuộc sống của Huyền Thiên Tông ấy chứ.

Làm gì có dư mà đòi ngồi phi thuyền!

Phượng Khê nghe xong cũng thở dài: “Cũng đúng, Huyền Thiên Tông chúng ta vẫn quá nghèo! Ngũ sư huynh, tới khi đó, huynh cho muội ngồi ké phi kiếm của huynh nhé!

Vẻ mặt Quân Văn hiện rõ vẻ khó xử: “Tiểu sư muội, tu vi của sư huynh có hạn, nếu khoảng cách ngắn thì không sao, nhưng từ Huyền Thiên Tông chúng ta tới bí cảnh Thiên Ngân phải đi hết ba ngày. Một mình ta ngự kiếm đã hơi gắng sức rồi, không thể chở thêm muội nữa. Hay là, sư huynh tìm vài người thay phiên chở muội nhé?”

Phượng Khê nhìn hắn bằng ánh mắt trách móc: “Ngũ sư huynh, huynh yếu thế! Huynh nên chăm chỉ tu luyện, nếu không sự chênh lệch giữa hai ta sẽ càng lúc càng lớn đó!

Quân Văn: “…”

Nhận thức của muội về bản thân có nhầm lẫn ở đâu chăng?

Tu vi của ta đã đạt tới tầng ba của cảnh giới Trúc cơ, còn tu vi của muội mới chỉ đạt tới kỳ Luyện khí, quan trọng là muội còn gặp khó khăn trong việc vận dụng linh lực, muội lấy đâu ra tự tin để nói những lời này vậy?

Ngay khi Quân Văn đang thầm phỉ báng, Phượng Khê lại thở dài: “Được rồi, muội vốn định ngồi ké kiếm của huynh. Nhưng nếu tu vi của huynh quá yếu, không thể chở muội, muội đành phải đồng ý để Kim Mao Toan Nghê chở muội vậy.

Phản ứng đầu tiên của Quân Văn là Phượng Khê đang nói nhảm, Kim Mao Toan Nghê hận nàng tới vậy, không nhấc chân dẫm chết nàng là may rồi, sao có thể để nàng cưỡi lên lưng nó được cơ chứ?

Lại nói, Kim Mao Toan Nghê có địa vị cực cao, được tôn là “tổ tông sống” của Huyền Thiên Tông. Đừng nói là tự nguyện làm thú cưỡi cho người khác, chỉ cần nó không quậy ầm ĩ thì người của Huyền Thiên Tông đã cảm ơn trời đất rồi.

Dường như đoán được suy nghĩ của hắn, Phượng Khê chắp tay ra sau lưng, hếch cằm: “Huynh cảm thấy muội đang khoác lác chứ gì? Nếu không tin, huynh tới hỏi sư phụ mà xem.

Quân Văn đi hỏi thật. Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, cả người hắn đều choáng váng.

Là thật ư?

Rõ ràng tiểu sư muội của hắn chỉ là tiểu phế vật, sao có thể luôn làm ra những chuyện khiến người ta kinh ngạc tới trợn mắt thế nhỉ?

Lúc này, Phượng Khê tỏ vẻ ghét bỏ: “Thật ra muội không muốn Tiểu Kim Mao làm thú cưỡi cho muội lắm đâu. Nó vừa xấu, vừa ngốc, làm thú cưỡi cho muội còn hạ thấp đẳng cấp của muội ấy chứ. Nhưng khổ nỗi nó cứ mặt dày mày dạn cầu xin muội, muội lại là người mềm lòng, chỉ đành đồng ý…”

Quân Văn: “…”

Muội không khoe khoang thì sẽ chết à?