Xuyên Thư Tôi Thay Vai Ác Nuôi Dưỡng Nhi Tử

Xuyên Thư Tôi Thay Vai Ác Nuôi Dưỡng Nhi Tử

Cập nhật: 25/09/2024
Tác giả: Mộc Chu Hành
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 30
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Hiện Đại
Nữ Phụ
Xuyên Sách
  
  

Không khí ẩm ướt, Thẩm Nguyệt đang tắm, trong phòng có vẻ dị thường an tĩnh, gạch màu trắng cao cấp, còn có một cái di động cũ.

Bỗng nhiên, một tay kia cử động, đầu ngón tay run nhẹ hai lần, tiếp theo đột nhiên cô giật mình một cái, như là cô vừa gặp ác mộng, người đột nhiên từ từ bừng tỉnh dậy trong giấc mơ, cô đạp lên bồn tắm chân vừa trượt ngã xuống.

“Ngô!

Đầu Thẩm Nguyệt bị va đập thành bồn, dòng nước nháy mắt từ bốn phương tám hướng vọt tới, hướng tràn vào mắt và mũi của cô.

!

!

! Thảo! Tối hôm qua cô mới trợ giúp anh trai mình lấy hạng mục khai phá đất ở thành phố S, nhanh như vậy liền có người theo dõi cô, muốn dồn cô vào chỗ chết?

“Khụ khụ khụ!

Trong đầu cô chợt nhảy ra ý tưởng này, nhất định có người muốn hại cô. Nhưng dù vậy, cũng không ảnh hưởng đại tiểu thư Thẩm gia vội vàng để giải quyết.

Tay ở không trung ngay lập tức bắt được hai bên cạnh bồn tắm, cô đột nhiên dùng sức toàn bộ thân thể trồi lên mặt nước.

“Hô!

Thẩm Nguyệt hung hăng hô hấp một ngụm không khí mới, đang định quay đầu lại nhìn xem là ai hại cô, lại cảm giác không đúng, một cúi đầu……???

Cô như thế nào sẽ ở bồn tắm?!

Cô nhớ rõ chính mình là đang trong buổi tiệc ăn mừng uống quá nhiều rượu mà, nhưng cũng chống đối người chuẩn bị đưa cô lên giường khách sạn, lúc này mới ngủ hơn nhiều sao có thể vừa tỉnh liền chạy tới bồn tắm.

Hơn nữa bồn tắm này còn rất lớn, cô vừa mới đem mình thiếu chút nữa chết đuối.

Thẩm Nguyệt lộ ra ánh mắt nghi ngờ, đứng dậy tùy tiện cầm khăn lông lau khô, thay gấp một bộ đồ ngủ.

Cô đi đến rửa mặt trước gương, định đem tóc mình sấy khô, lại nhìn đến gương giây tiếp theo cả người cứng đờ, sững sờ tại chỗ.

Trong gương, mặt là của cô nhưng thân hình lại khác biệt rất lớn. Tỷ như Thẩm Nguyệt bởi vì từ nhỏ thân thể suy yếu, mấy năm trước dưỡng thân thể tốt nên từ từ mới khỏe mạnh hơn cộng thêm cô thường trang điểm nên nhìn cô thoạt càng có chút ít sinh khí.

Nhưng…… người này nhuộm tóc.

Cô duỗi tay sờ chính mình, Thẩm Nguyệt may mắn chính mình còn không có tìm được bạn trai, nếu không người ta mình chắc hoảng hốt.

Cam! Đầu cô nhuộm thành màu xanh, còn có…… ngón tay trắng nõn chuyển qua bên cổ, kéo cổ áo ngủ, hơi hơi hạ đến vai.

Lọt vào trong tầm mắt cô là da thịt với nốt ruồi đen đều không có.

Đôi mắt hạnh càng thêm trợn to, lòng càng thêm nghi ngờ, quả thực cô càng chấn động.

Từ nhỏ cô đã có vết bớt màu đỏ.

Cô hơi hơi nhấp môi, Thẩm Nguyệt hô một tiếng, kích động.

Cô nếu hiện tại còn không có nhìn ra thật sự đã xảy ra vấn đề, cô thật là một ngốc tử!

Cô đem cổ áo kéo về, Thẩm Nguyệt xoay người ra khỏi phòng tắm, hướng ra phía ngoài.

Bên ngoài là một không gian phòng ngủ rất lớn, vừa thấy liền chắc chắn không phải phòng khách sạn. Vị trí bên trái mép giường có khắc hoa màu trắng lớn, cạnh mép giường là bàn trang điểm được chế tạo thủ công, trên bàn bày các loại đồ trang điểm đặt tiền, một bên là tủ quần áo lớn.

Tủ quần áo không có vài món quần áo bình thường, mà đều chút màu sắc rực rỡ hoa văn, thêm tóc nhuộm màu xanh.

Chọn lựa nửa ngày, cuối cùng từ bên trong cô cũng tìm ra một chiếc váy màu đỏ còn tính bình thường, lúc sau cô lại phát hiện trước ngực hơi lộ, bất quá cũng không có biện pháp, bộ này là lựa chọn tốt nhất rồi.

Thay xong quần áo, di động của cô đã hỏng đang nằm trong phòng tắm, Thẩm Nguyệt tính toán trước đi ra ngoài nhìn xem rốt cuộc là cái tình huống như thế nào.

Mới vừa đi đến cửa phòng, bỗng nhiên có người đẩy cửa vào.

Người đàn bà âm thanh nghi hoặc truyền đến “Phu nhân, người đây là muốn đi ra ngoài?”

Phu nhân???

Thẩm Nguyệt lại lần nữa chấn động, cô như thế nào liền thành phu nhân?

Cô năm nay mới vừa tròn 25 tuổi, trong nhà trừ anh trai ra, liền tay nam nhân cô còn chưa nắm, nơi nào liền thành phu nhân?

Cô nhìn người đàn bà, mắt lộ ra bất mãn “Bà gọi sai rồi”

“A? Chính là không gọi phu nhân thì gọi ngài là gì?”

Kêu cô là Thẩm đại tiểu thư, cảm ơn!

Cô còn độc thân không thể gọi như vậy sao?

Còn không đợi Thẩm Nguyệt nghĩ lại, người đối diện lại mở miệng: “Tôi biết ngài cùng tiên sinh xảy ra mâu thuẫn, tâm tình không tốt, còn cố ý đem đầu tóc nhuộm thành màu xanh. Nhưng nhất nhật phu thê bách nhật ân, nhưng đã qua mấy ngày rồi, ngài cũng nên nguôi giận. Bằng không chờ tiểu thiếu gia trở về nhìn thấy khẳng định sẽ rất khổ sở”

Nga khoát! Nhất thời quá nhiều điều cô không thể nào tiếp thu nổi.

Nhuộm tóc là vì muốn chọc tức chồng, trong nhà thế nhưng còn có một tiểu thiếu gia.

Có thể, thật sự có thể. Rốt cuộc tên nào có tiền ép buộc cô, rồi diễn màn này vậy

Chờ sau khi cô ra ngoài nhất định tìm người này, cô khẳng định tẩn đến mẹ nó đều không quen biết!

Hung thần ác sát Thẩm đại tiểu thư vừa mới lòe ra cái ý niệm này, đi xuống lầu, liền nghe được một trận chuông điện thoại tiếng vang lên. Cô tùy tay tiếp lên: “Uy?”

Đối diện tựa hồ không nghĩ tới là cô, trầm mặc một chút.

Bất quá thực nhanh, bên tai cô vang lên âm thanh trầm thấp mang theo từ tính: “Thẩm Nguyệt, hôm nay Yến Chiêu về tới, cô tốt nhất nhớ kỹ lời nói lần trước cùng tôi. Nếu không, liền tính tôi đồng ý ly hôn, cô cũng đừng nghĩ nhận được một phân tiền tài sản của Yến gia”

Yến Chiêu?

Tên này có chút quen tai, trong đầu cô nghĩ một hồi, bỗng nhiên nhớ tới chính mình giống như đã xem qua một quyển tiểu thuyết, trong đó con của vai ác tên là Yến Chiêu, đó cái tuyệt đối là mặt hàng đáng lo.

Nhìn thì là tiểu hài tử, nhưng là Yến Chiêu kia hoàn toàn chính là tiểu ác ma.

Còn nhỏ nhưng chỉ số thông minh hơn bạn cùng trang lứa thì cũng liền thôi đi, cố tình còn có bối cảnh gia tộc cường đại, có người cha cũng không phải người tốt gì, bởi vậy tiểu ác ma này có chỉ số thông minh siêu cao cũng hoàn toàn vô dụng, ngược lại dùng để nâng con của nam nữ chủ, phụ trợ cho con nam nữ chính thông minh, lương thiện.

Cuối cùng trời xui đất khiến, chết do chính mình tự bày mưu tính kế, người đọc ở khu bình luận đều vỗ tay tỏ ý vui mừng, cho rằng đứa nhỏ này ác độc nên có có kết cục như vậy thật là thê lương.

Hiện tại trong sách viết về vai ác không ít, nhưng viết về con của vai ác quả thật không mấy người viết về chủ để này.

Mà người có thể gọi điện thoại cho cô bảo chiếu cố Yến Chiêu, phỏng chừng cũng là người kia thôi.

Thẩm Nguyệt cơ hồ là phản xạ có điều kiện, mở miệng nói: “Cho nên anh là Yến Tầm?”

“…… Thẩm Nguyệt, cô lại suy nghĩ cái gì?” Người đối diện ngữ khí rõ ràng không tốt, trái tim Thẩm Nguyệt cũng xuống trầm một chút.

Trong đầu cô nghĩ ra các loại âm mưu trước đó đột nhiên đình trệ, một cái ý niệm đáng sợ hiện ra: Có thể hay không cái âm mưu này căn bản không phải mà là…… cô xuyên thư rồi?

Tập đoàn Yến thị, văn phòng tổng tài.

Yến Tầm nhìn điện thoại, mặt đầy không kiên nhẫn, còn muốn nói cái gì, điện thoại lại bỗng nhiên bị cúp mất.

Hắn gắt gao nhìn chằm chằm màn hình kia suốt ba giây, mới nhẹ buông tay, đem điện thoại ném tới trên bàn. Tiếp theo, xoa xoa huyệt Thái Dương có chút đau.

Tư Thành bên cạnh bưng ly cà phê thấy thế, cười nói: “Như thế nào? Vị trong nhà kia lại gây chuyện?”

“Tôi nói, cô ấy không sợ cậu làm hại nên mới càng phiền cậu hay không? Theo tôi thấy, nếu giữ cô ấy lại đừng nói cô ấy không chiếu cố A Chiêu, không đem tiểu hài tử dạy hư liền may rồi, chi bằng tìm cho A Chiêu một người mẹ kế lương thiện đi”

“Mẹ kế lương thiện? Vị nào?” Ngữ khí Yến Tầm lười nhác, mang theo điểm không kiên nhẫn.

“Ngọa tào? Làm gì dùng loại ánh mắt này nhìn tôi, tôi không phải đang nói Tiểu Nhan tốt hơn sao? Huynh đệ xứng với muội muội, về sau đều là người một nhà, tôi mới không làm loại chuyện mua bán lỗ vốn.

” Tư Thành ghét bỏ nói.

Sắc mặt Yến Tầm lạnh lùng: “Về sau đừng nói chuyện này nữa.

“Sách, tôi thật sự không nghĩ ra, Thẩm Nguyệt kia rốt cuộc rót cho cậu canh mê hồn gì” Tư Thành tấm tắc lắc đầu, trong lòng thật sự tò mò.

Lúc ấy Thẩm Nguyệt cùng Yến Tầm kết hôn, hắn còn ở nước ngoài kinh doanh chi nhánh công ty trong nhà, nhất thời không thể tham gia hôn lễ, kết quả một năm sau trở về, mới phát hiện người này không chỉ có vợ mà con cũng đã được vài tuổi.

Công tử các nhà quý tộc đến tuổi đều bị giục kế hôn, duy nhất Yến Tầm kết hôn, hắn đại khái hy vọng cùng em gái hắn . Bất quá bây giờ Yến Tầm kết hôn với Thẩm Nguyệt là nghiệt duyên mà.

Tư Thành đi rồi, Yến Tầm nhìn thời gian đã năm giờ chiều .

Giờ này thường hắn sẽ chưa tan làm, bất quá hôm nay là thứ sáu, tình huống đặc thù Yến Chiêu sẽ trở về.

Tuy rằng đã dặn dò Thẩm Nguyệt không cần nháo, nhưng đáy lòng rốt cuộc là đối nữ nhân này không tín nhiệm. Bởi vậy, Yến Tầm quyết định lựa chọn trước tiên tan làm.

Trở về nhà