Yên Hỏa Thành

Yên Hỏa Thành

Cập nhật: 01/01/2025
Tác giả: Thẩm Chu
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 87
Đánh giá:                      
Đô thị
Ngôn Tình
Tiểu thuyết
Hiện Đại
Truyện Sắc
     
     

Cô đã từng nghe qua một câu nói ‘Những ngày tháng tốt đẹp nhất lại chính là những ngày thống khổ nhất, bởi vì đó chính là những ký ức vô cùng quý giá trong tương lai.

Khi nhớ lại cuộc sống khó khăn bây giờ, mặc dù nghèo khó nhưng số mệnh bọn họ lại luôn gắn kết chặt chẽ với nhau, không phân ly.

Ngoại trừ việc đau lòng cho anh trai và học tập vất vả, Triệu Từ Yến vẫn luôn cảm thấy rất hạnh phúc.

Cô đối với thế giới này tràn ngập sự tò mò. Mỗi khi tìm tòi nghiên cứu một điều mới mẻ liền có thể tìm hiểu thực lâu.

Sở thích lớn nhất của cô chính là đọc những cuốn sách kỳ lạ, hoàn toàn không giống với người bình thường.

Trong hai năm trở lại đây, cuộc sống của hai người cũng dần trở nên tốt hơn.

Trong nhà dần có thêm nhiều vật dụng như sofa, điều hòa…

Triệu Tấn Dịch sẽ cho Triệu Từ Yến tiền tiêu vặt, thậm chí còn hỏi cô có muốn chuyển đến căn nhà lớn hơn không.

Ở trên sofa, Triệu Từ Yến ngồi trong lòng hắn xem tivi. Trong tivi là cảnh nam chính dẫn nữ chính đi đến cửa hàng quần áo.

“Đoan Mộc Lỗi dẫn tôi đến Metersbonwe, tôi cảm thấy bản thân giống như biến thành nàng công chúa.

Triệu Tấn Dịch đột nhiên nói “Nếu người khác có thể, em cũng sẽ có thể.

Triệu Từ Yến cười hì hì hôn nhẹ hắn “Em vẫn luôn là công chúa.

Bọn hắn sống trong một khu dân cư cũ góc thành phố. Bức tường nguyên bản màu xám đã bị sương gió quanh năm làm cho biến màu. Các cửa sổ trong khu đều gắn song sắt đen, thỉnh thoảng sẽ có vài nhà treo chút thịt xông khói, xúc xích.

Anh em hai người ở đây đã tám năm, trải qua hàng nghìn cảnh bình minh hoàng hôn mà trưởng thành. Họ chưa từng hâm mộ qua cuộc sống giàu có xa hoa, những đại sảnh to lớn, những bữa tiệc rượu giống như trong phim.

Triệu Từ Yến cảm thấy, nếu có người hỏi hạnh phúc là gì, thì chính là người bạn yêu thương vẫn đang ở bên cạnh bạn.

Sau khi mất đi cha mẹ, cô ngược lại càng thêm quý trọng người bên cạnh mình.

Tình cảm tốt là một chuyện, việc cấp bách bây giờ là cô tìm không thấy tất của mình đâu. Nhìn đôi tất vứt trên sàn nhà của Triệu Tấn Dịch, cô lén lút ngửi thử, không có mùi.

Đeo vào tất của anh trai, có chút rộng. Chờ đến khi anh tỉnh lại sẽ phải đi tìm tất khác.

Cô chạy nhanh xuống nhà làm hai cái bánh trứng. Tối qua đã chuẩn bị sẵn rồi, sáng nay chỉ cần lấy từ tủ lạnh ra hâm nóng lại là được.

Cô bật bếp, đổ dầu vào chảo và chiên lên, rất nhanh bữa sáng đã hoàn thành.

Một cái để lại trên bếp ủ nóng, một cái cho vào túi để trên đường đến trường ăn.

Triệu Từ Yến trở về phòng, hôn một cái lên môi Triệu Tấn Dịch đang ngủ say. Nụ hôn chúc ngủ ngon và sáng sớm đã thành thói quen nhiều năm của hai người.

Đang chuẩn bị xoay người đến trường, cổ tay đột nhiên bị người giữ lại “Phải đi rồi sao?”

Triệu Tấn Dịch lười biếng mở nửa mắt.

“Ừm, đồ ăn sáng em ở trong bếp, anh ngủ thêm một lát đi.

” Triệu Từ Yến nói.

Hắn thấp giọng ừ một tiếng, bàn tay to lớn kèm theo vài vết chai sạn dịu dàng vuốt ve đầu cô.