Yêu Em Cả Đời

Yêu Em Cả Đời

Cập nhật: 09/06/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 2,442
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Ở sân bay ồn ào tấp nập của thành phố , một gia đình bốn người vừa xuống khỏi máy bay liền phàn nàn không ngừng .

Ông bố đứng tuổi nhìn đi nhìn lại đồng hồ trên tay , không khỏi nóng vội :

" Giờ nào rồi nà con nhỏ Vân còn chưa tới đón cả nhà nữa . "

" Ngồi máy bay xuất mấy tiếng rồi , xuống đến nơi còn phải chờ nữa chứ , thật là hết nói nổi con bé này . " Người phụ nữ trung niên kéo một vali hành lí to đùng tức giận càu nhàu .

Hai cô gái sinh đôi khoảng chừng 15 - 16 tuổi ngó trước ngó sau , tìm kiếm ai đó :

" Chúng con sắp chịu hết nổi rồi , còn không phải tại bố nợ nần nhiều vậy thì cả nhà đâu có phải lên đây nương nhờ con nhỏ Vân đâu . "

Người phụ nữ trung niên nghe vậy liền cốc đầu cô gái :

" Hai đứa này , chí ít người ta cũng là chị con , sao con lại dám ăn nói như vậy ?!

" Nói rồi bà lườm quýt 2 đứa ra dấu hiệu giống như ( bố mày ở đây , không được nói như vậy ).

" Diệu Lạc , bà mặc kệ tụi nhỏ đi không cần làm quá vấn đề lên . Còn 2 đứa Tô Giang , Tô Linh nữa để chị con nghe thấy là không hay đâu đừng quên chúng ta đang cần nó giúp !

". Tô Thành nhìn bà và đàn con rồi lại liếc cái đồng hồ đeo tay .

Cổ họng Tô Giang hơi khô một chút , cô nhìn trước nhìn sau tìm quầy nước .

" Con hơi khát , muốn mua chút đồ uống . "

" Mau đi đi .

" Diệu Lạc đưa vào tay cô một ít tiền lẻ .

Một lúc sau , chiếc xe taxi nhỏ dừng lại trước mặt 3 người . Chú tài xế mở cửa kính nhìn một lượt rồi lại nhìn tấm ảnh trong tay , chú lên tiếng hỏi :

" Mọi người có phải đang chờ cô Tô Ánh Vân không ? "

" Đúng vậy đúng vậy .

" Tô Thành gấp gáp nhận . " Là xe con bé thuê để đón chúng tôi hả ?"

" Mọi người lên xe đi .

" Bác tài xế liền xuống xe mở cửa .

Tô Linh chưa thấy chị về thì ngó trước ngó sau :

" Chờ đã bố , chị Tô Giang còn chưa mua nước về .

"

" Đi gần 30 phút rồi không biết con bé có gặp chuyện gì không nữa . " Diệu Lạc vừa lo lắng lại có chút nóng vội .

" Con về rồi . " Tô Giang chạy 1 mạch về phía 3 người . " Mau đi thôi .

"

...

.

Xe dừng tại trước cổng một nhà trọ bình dân , Tô Ánh Vân đang lau dọn bên trong .

" Mọi người tới rồi hả ? con dọn xong rồi bố mẹ sắp xếp đồ đi con có chút bận phải đi trước . " Cô phủi qua quần áo đang mặc trên mình . Hôm nay cô mặc đồ giản dị , thuê căn trọ vừa đủ chứ không khoa trương quá .

Tô Linh đảo mắt xem xét xung quanh rồi lại bất mãn :

" Nhỏ hơn nhà rất nhiều , như này thì ở làm sao được . "

" Có chỗ mà ở là tốt lắm rồi con đừng kêu nữa . " Diệu Lạc dí đầu cô 1 cái .

Tô Giang lại có vẻ hứng thú , tâm trạng khác hẳn :

" Đúng vậy , ở đây cũng không hẳn là không tốt .

"

Thái độ Tô Giang như vậy làm Tô Linh ngạc nhiên , cô kéo tay chị nói nhỏ :

" Hôm nay chị lạ vậy , từ lúc đi mua nước về cứ cười hoài ? chỗ ở bé tý vậy sao ở được .

"

" Im miệng , tý tao kể cho chuyện này . " Nói rồi Tô Giang đi về phía Tô Ánh Vân tươi cười :" Lâu ngày không gặp chị có khỏe không ? "

Tô Ánh Vân nghe thấy còn thấy lạ , cô nhìn từ đầu đến chân toàn là giả tạo :

" Ừm khỏe ". Tuy vậy cô vẫn cười gượng cho qua . " Con có chuyện phải làm , xin phép đi trước ạ . "

Cô quay bước đi ra cửa nhanh chóng .

" Chị đi cẩn thận ạ .

" Tô Giang vẫn tươi cười vẫy tay chào tạm biệt .

Tô Ánh Vân mới vừa rời đi khỏi cửa bao con mắt nhìn chằm chằm Tô Giang một cách kì lạ .

" Nói đi hôm nay con gặp chuyện gì ? " Tô Thành rút bao thuốc lá ra châm hút .

" Cũng không có gì to tác chỉ là con gặp được một người vô cùng thú vị . " Cô vẫn cười một cách yêu đời .

Diệu Lạc mất hứng thờ thẫn nói :

" Lại là mấy thằng đào hoa chẳng đâu vào đâu chứ gì ? Ta còn lạ gì tính tình của con .

"

Tô Giang liền phản ứng rất quyết liệt :

" Không phải như mẹ nghĩ đâu , anh ấy là một người tiếng tăm lẫy lừng ban nãy còn giúp đỡ con nữa . "

" Ồ , lần này là nhân vật lớn gì đây chị kể mọi người nghe xem .

" Tô Linh thấy thái độ với sự kích động trên mặt Tô Giang thì liền phát giác ra điều gì đó , cô hứng thú dò hỏi .

Tô Giang vẫn niềm nở , mặt tươi như hoa ngồi bừa xuống ghế lôi trong túi áo ra một mẩu danh thiếp :

" Anh ấy là một vị đại gia .

.

. hồi nãy con mua nước có vô tình đụng đổ vào váy một vị tiểu thư giàu có .

"

Tô Giang nhìn chằm chằm vào tấm danh thiếp trong tay . Diệu Lạc đánh mắt qua thấy cô như vậy không thể nào sai được , chỉ có thể là trúng sét ái tình .

" Rồi sao nữa ?" Bà hỏi .

" May mà anh ấy đi qua thấy con không có tiền liền vẫy tay một cái có thuộc hạ đi theo giúp con trả một phen . " Tô Giang nghĩ lại , mặt lại đỏ ửng lên đôi mắt cô lấp lánh . " Khi con hỏi tên anh ấy không trả lời nhưng lại cố tình làm rơi danh thiếp lúc đi ra cửa .

"

" Cố tình hả? Sao chị biết là cố tình ?" Tô Linh nhìn chị gái đang say mộng tình hỏi cợt .

" Không chắc , nhưng chị nghĩ vậy .

" Tuy nói là nghĩ nhưng sắc mặt cô lại kiên định như chắc chắn vậy .

Tô Thành nãy giờ mới thèm lên tiếng :

" Con đừng tự đa tình nữa , đối với họ con chỉ là người qua đường thôi có với cũng không tới người ta đâu , ngốc . "

Tô Giang liền lớn tiếng nói lại giống như tự an ủi bản thân :

" Bố không phải con , làm sao hiểu được cảnh ngộ khi đó . Con không tin anh ấy không có chút ấn tượng nào . "

" Thôi đủ rồi , mau dọn dẹp đồ đạc hành lí đi sắp trưa rồi . " Diệu Lạc chuyển chủ đề ngắt quãng hai người lớn chuyện .

" Vâng , con biết rồi .

" Tô Giang cầm chặt tấm danh thiếp trong lòng cô kiên định ( Hàn Diệp Phong , em nhớ tên chú rồi .

)