Buổi tối tại Hàn Gia
Hàn Diệp Phong mới đi tiệc trở về , người anh say mềm lảo đảo bước vào phòng ngủ . Anh bận nguyên bộ vest chưa kịp thay đã nằm úp mặt xuống giường đến cả giày còn chưa kịp tháo .
Tô Ánh Vân đang ngồi đọc sách thấy anh như vậy khó chịu đi lại giúp ảnh cởi bỏ áo vest và đôi giày xuống :
" Anh làm sao mà lại say li bì vậy ?"
" Hôm nay bạn làm ăn bên nước ngoài vừa về nước . Cậu ta mở tiệc liên hoan mà anh lỡ quá chén .
" Anh mệt mỏi xoa xoa thái dương còn mặt thì đỏ bừng .
" Nóng quá .
"
Anh đổ rất nhiều mồ hôi , Tô Ánh Vân liền sờ lên chán anh như phản xạ tự nhiên :
" Không sốt , để em giúp anh cởi áo .
"
Anh nằm im mặc cho cô khó khăn cởi đồ giúp mà không chịu nhấc người phối hợp một chút .
" Người anh nặng quá , nhấc lên một chút em mới lột được áo ra . " Cô phàn nàn .
Vậy mà anh vẫn nằm im như chết :
" Anh mệt lắm , không nhấc nổi nữa . "
" Này là em đang giúp anh đấy , không chịu nhấc người lên em mặc kệ đó . " Tô Ánh Vân giận thành lời .
"...
.
"
Anh vẫm im re , cô lay người :
" Này , anh ngủ rồi à ? Đồ ngốc này . "
Cứ như vậy Hàn Diệp Phong ngủ say lúc nào không biết . Tô Ánh Vân giận nhưng vẫn phải tự mình lột áo anh ra , ném xuống cuối giường .
Cô vứt bừa quyển sách đang đọc dở lên bàn xong cũng tắt điện chui vào chăn cùng anh .
Cứ ngỡ buổi tối được ngủ yên ổn nhưng không . Đến 1 giờ sáng Hàn Diệp Phong khó chịu khắp mình . Anh đẩy bỏ chăn ra , ngồi dậy thở một cách khó khăn . Thân nhiệt tăng lên , tim anh đập nhanh lạ thường và cả mặt cứ thế đỏ ửng như quả cà chua .
" Không đúng .
" Hàn Diệp Phong phát giác ra điều lạ thường nào đó . " Chỉ là uống quá chén một chút thôi mà . "
Đũng quần anh phản ứng bất thường , cảm giác mãnh liệt dâng lên giống như uống thuốc kích thích tình dục . Không quá lâu , quần anh căng cộm lên .
Theo phản ứng , Hàn Diệp Phong nhìn qua phía Tô Ánh Vân .
" Không được , cô ấy đang ngủ . " Mặc dù anh đang rất khó chịu , muốn lôi cô dậy giúp mình nhưng lại không nỡ phá giấc ngủ của cô .
Càng ráng chịu đựng thì lại càng khó chịu , tim anh mỗi lúc đập mạnh hơn , hơi thở cũng gấp hơn rất nhiều . Bên dưới không được thỏa ý liền đau nhức .
" Khốn kiếp .
" Anh bắt đầu hận tên khốn lén bỏ thuốc vào ly rượu của anh .
Anh từ từ ra khỏi giường vào nhà tắm . Đã cố di chuyển nhẹ nhất rồi cũng là không muốn Tô Ánh Vân phải mất giấc ngủ ấy thế mà cô lại mở trừng mắt ngay lúc này .
" Anh bị làm sao vậy ? " Cô liu diu nhưng vẫn cố ngồi dậy .
".
.
.
" Hàn Diệp Phong lặng thinh không nói câu nào để cho cô tự nhìn ra .
" Sao mặt anh đỏ vậy ? Không đúng mặt như này là đang .
.
. " Lúc này cô chẳng còn tâm trí ngủ nữa .
Đã như vậy rồi , anh cười nhẹ rồi ôm lấy cô .
" Em dậy đúng lúc lắm , anh khó chịu .
.
. bà xã " .
Hàn Diệp Phong áp mặt vào ngực Tô Ánh Vân , anh dụi dụi mặt liên tục vào người cô .
" Anh biết mấy giờ rồi không , mà sao anh bị vậy ? " Cô cố đẩy thân xác to lớn của anh ra nhưng không thoát khỏi vòng tay ôm chặt này được .
Hàn Diệp Phong càng ôm cô chặt hơn . Anh cắn vào tai cô một cái nhẹ :
" Không quan trọng nữa rồi , làm việc chính !
!
"
" Aa không , đừng .
"
Cô càng giãy thì lại càng nằm gọn dưới thân anh . Anh đè cô xuống giường nhưng cố không tổn hại đến bụng cô .
" Không được cãi !
" Hàn Diệp Phong lúc này nghiêm túc giống như đưa ra một mệnh lệnh buộc cô tuân theo .
" Thai.
.
.
!
"
" suỵt! bác sĩ bảo qua thời gian đáng lo nhất rồi , có thể làm chuyện đó rồi . "
Không để cô nói hết câu chối , anh ngắt lời khiến cô cứng họng không còn gì để từ chối hoàn cảnh .
Hàn Diệp Phong hôn khắp mặt rồi lại mút cổ cô . Tô Ánh Vân vừa nhột vừa có chút đau . Một tay anh chuyên nghiệp lột hết quần áo mình đến quần áo cô trong ít phút . Chẳng mấy chốc trong căn phòng khóa kín chỉ còn 2 con người trần chuồng chẳng một mảnh vải che .
Anh lại mân mê hai đầu nhũ hoa hồng hào của cô . Nhuộm đầy nước bọt làm ngực cô ướt át .
" Chưa có sữa nhỉ ? " Anh dừng khoảng chừng 2 giây rồi lại tiếp túc công việc .
" .
.
.
" Cô lại chẳng muốn nói gì chả , cơ thể đang nóng ran theo anh luôn .
Cho đến khi tay anh lùa xuống bên dưới vuốt ve thì Tô Ánh Vân giật giật mấy cái . Thấy cô như vậy , Hàn Diệp Phong càng khoái , anh tăng tốc hơn mà còn đưa cả 2 ngón tay vào bên trong cô .
" A ~ ưm đừng ". Nước mắt cô chảy ra trong sung sướng của cơ thể mà vẫn cố kéo anh dừng lại .
" Chỉ là mở đường thôi , nếu anh cho ngay vào em không chịu được đâu .
" Hàn Diệp Phong đắc ý .
" Có quá tự luyến không vậy ? " Cơ thể cô phản ứng kịch liệt nhưng vẫn cố cãi .
Chỉ một lúc sau tay anh ướt theo rồi . Anh nhếch mép cười nhẹ .
" Suỵt ! em ướt rồi .
" Hàn Diệp Phong nhìn khuôn mặt đỏ hơn trái cà chua của Tô Ánh Vân mà thầm cười . Nụ cười anh không còn đẹp trai nữa rồi , trong hoàn cảnh này nó đáng sợ đến lạ thường .
Như bao cặp tình nhân khác , bước tiếp theo không thể thiếu . Anh và cô cũng không ngoại lệ .
" Giờ đến anh .
" Hàn Diệp Phong lúc này mới lôi "cậu bé " căng cứng từ nãy đến giờ ra .
Thoạt nhìn thấy Tô Ánh Vân sợ trừng mắt ra . Nó to hơn lần trước , to hơn sức tượng tượng của cô . Thứ duy nhất hiện lên trong đầu cô lúc này là sợ hãi , nhịp tim ngắt quãng mất mấy giây . Là phụ nữ ai cũng vậy , tuy nhiên đây chẳng phải lần đầu nhưng cô sợ nỗi không biết có đau không vì lần đầu cô say li bì .
Nhìn cô như vậy , Hàn Diệp Phong đã lớn tiếng cười :
" Hahaha , em nhát thật , tin anh đi không đau đâu chỉ sung sướng thôi . " Anh phũ phàng buông lời nói dối trắng trợn như vậy mà còn có người tin được thì chỉ có thể là Tô Ánh Vân thôi .
" Có thật kh.
.
.
" Tô Ánh Vân chưa kịp nói hết câu anh đã táo bạo nhét nó vào không chút thương tiếc . Bao nhiêu ân cần nâng niu hằng ngày biến mất hết . Lúc này cô không giống đứa trẻ cần được yêu thương nữa , cô trong mắt anh là người phụ nữ quyến rũ khó cưỡng lại được .
Cô trợn mắt lên , nó không đau đâu nó chỉ quá đau thôi .
Cô lại hận anh vì dám lừa dối quá đáng như vậy . Nước mắt cứ thế giàn dụa mà miệng cô cứng nhắc .
Còn chưa hết mới đáng sợ . Mới đi được nửa đường mà đã đau hơn tra tấn rồi . Hàn Diệp Phong nhìn cô thương xót nhưng anh chẳng dừng nổi nữa . Ham muốn tình dục và tâm trí anh bắt đầu đấu tranh nhưng kết quả không thay đổi được cục diện cảm xúc . Cứ thế đẩy toàn bộ gần 20 xăng ti vào trong .
Tô Ánh Vân đau quằn quại , khóc cũng chỉ có mình nghe .
Trong khi toàn thân cô đau đớn , tay thì bám chặt lấy bờ vai ướt át của anh thì anh tác phong chuyên nghiệp di chuyển hông đẩy ra vào một cách mạnh bạo .
Buổi đêm tĩnh lặng của Hàn Gia vẫn cứ thế trôi , căn phòng dù không cách âm thì cũng chẳng ai dám làm phiền họ lúc này .
Nhiệt độ trong phòng cứ thế tăng theo hai người . Gần một tiếng đồng hồ , tiếng rên của cô anh đã quen cả tai . Tinh đập không phanh đến khi chất lỏng màu trắng đục từ bên dưới anh bắn ra . Hơn một nửa t_i_n_h t_r_ù_n_g vào gọn trong â_m đ_ạ_o cô ,
còn một phần dính đầy trên ga giường . Hai con người dã rời liều biếng còn không buồn dọn bãi " chiến trường " đã đi ngủ .
/tắt điện / Hàn Diệp Phong ôm lấy Tô Ánh Vân , hôn nhẹ lên trán cô :
" Ngủ thôi .
"
Xuất 1 tiếng hoạt động , cả 2 đều mệt dã hơi rồi . Tô Ánh Vân sau khi gần chết đi sống lại liền ngủ như chưa từng được ngủ .
" Ngủ ngon !
!
"