Bóng Tối Dưới Hào Quang

Bóng Tối Dưới Hào Quang

Cập nhật: 01/01/2025
Tác giả: KhnhNgọc
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 237
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Minh Hằng tỉnh dậy giữa đêm, cơ thể cô vẫn còn run rẩy sau những gì đã xảy ra. Mỗi lần cô hít một hơi thật sâu, làn da vẫn còn in dấu bàn tay anh, môi vẫn ấm áp dư vị của nụ hôn ấy. Cô nhìn quanh, căn phòng vẫn tối om, chỉ có ánh trăng mờ chiếu qua cửa sổ, tạo ra những bóng đen chập chờn. Nhưng sự yên tĩnh này chỉ làm cô càng thêm bồn chồn. Cảm giác khao khát vẫn ngự trị trong lòng cô, không thể dập tắt.

Từ lúc đó, Minh Hằng biết rõ rằng mọi thứ giữa cô và Dương Quân đã thay đổi. Nhưng sự thay đổi đó lại khiến cô cảm thấy mình bị cuốn vào một vòng xoáy mà không thể dứt ra. Cô không biết liệu mình có đủ sức để thoát khỏi sự quyến rũ đó hay không.

Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên trong bóng tối. Minh Hằng khẽ giật mình, đưa tay chạm vào điện thoại trên bàn. Là một tin nhắn từ Dương Quân.

"Tôi sẽ đến đón em vào sáng nay.

"

Cô nhíu mày, lòng thắc mắc không biết anh sẽ làm gì tiếp theo. Nhưng dù có muốn tránh né thế nào, cô vẫn cảm nhận được sự mạnh mẽ, khao khát từ anh, như thể anh không thể từ bỏ việc chiếm đoạt cô, chiếm đoạt trái tim và cơ thể cô.

Sáng hôm sau, khi Minh Hằng bước vào phòng làm việc, cô nhìn thấy Dương Quân đứng đó, vẻ mặt anh lạnh lùng như mọi khi, nhưng đôi mắt anh lại ẩn chứa một thứ gì đó đầy khát khao. Khi anh nhìn cô, mọi thứ xung quanh dường như im lặng, chỉ còn lại âm thanh đập mạnh mẽ của trái tim cô.

Dương Quân không nói gì, nhưng anh tiến lại gần, ánh mắt anh không rời cô dù chỉ một giây. Minh Hằng cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Cô không thể dừng lại, không thể quay đi. Mặc dù vẫn còn những lo lắng và e ngại trong lòng, nhưng cơ thể cô như tự có một sức hút riêng, kéo cô gần lại anh.

Anh nhẹ nhàng chạm vào má cô, lòng bàn tay anh ấm áp, khiến cô cảm nhận được sự đối lập giữa sự lạnh lùng của anh và cái ấm áp từ cơ thể anh. "Em không thể từ chối tôi nữa,

" Dương Quân thì thầm, giọng nói đầy thách thức.

Minh Hằng chỉ có thể im lặng, trái tim cô đập loạn nhịp khi anh kéo cô lại gần hơn, môi anh chạm vào môi cô, một nụ hôn nóng bỏng, mạnh mẽ. Đầu óc cô trở nên mơ hồ, tất cả mọi thứ xung quanh như biến mất. Môi anh di chuyển từ đôi môi cô xuống cổ, đến tai cô, những cái hôn của anh khiến cô không thể thở nổi. Cô không còn kháng cự nữa, cơ thể cô như bị anh thôi miên, hoàn toàn chìm đắm trong sự khao khát của anh.

Dương Quân kéo cô về phía sofa trong phòng làm việc, đôi mắt anh sáng lên đầy sự cám dỗ. Anh nhẹ nhàng tháo chiếc áo khoác của Minh Hằng ra, ánh mắt anh không rời cơ thể cô, từng cử động của anh như một vũ điệu say đắm. Cô cảm nhận được tay anh lướt qua làn da mình, từng ngón tay anh nhẹ nhàng mơn trớn khiến cơ thể cô phản ứng lại một cách mãnh liệt. Những cảm giác mà cô không thể lý giải cứ dâng lên trong lòng, và cô không thể từ chối.

Anh hôn cô lần nữa, nụ hôn này nóng bỏng và đầy mãnh liệt, như thể muốn chiếm lấy tất cả. Minh Hằng cảm thấy mình như bị ngọn lửa thiêu đốt, cơ thể cô không thể chống lại sự thôi thúc đó. Mỗi cái chạm của anh, mỗi nụ hôn của anh đều như xoáy sâu vào tâm trí cô, khiến cô chỉ còn biết đắm chìm trong khoảnh khắc này.

Dương Quân không vội vã, anh biết rằng Minh Hằng không còn chống cự nữa. Anh nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể cô, đôi tay anh lướt xuống chiếc váy công sở của cô, cởi bỏ từng lớp vải như một nghệ sĩ tỉ mỉ. Minh Hằng nhắm mắt lại, cảm nhận cơ thể mình như lún sâu vào trong sự cám dỗ của anh. Cô không thể từ chối, không thể rút lui nữa. Cả hai như bị cuốn vào một cuộc chơi đầy khát vọng, không thể dừng lại.

Khi mọi thứ đã sẵn sàng, Dương Quân cúi xuống, đôi môi anh chạm vào làn da cô, mang lại một cảm giác vừa đau vừa thích thú. Minh Hằng không thể cầm lòng, cô ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt anh, và trong khoảnh khắc ấy, cô biết rằng mọi thứ giữa họ đã vượt qua một ngưỡng không thể quay lại.

Anh thì thầm tên cô, từng chữ một, như thể muốn xóa nhòa mọi khoảng cách, chiếm lấy trái tim và cơ thể cô. Những ngọn lửa khao khát bùng cháy trong họ, khiến mọi thứ xung quanh mờ dần đi. Tất cả những gì còn lại là sự hòa quyện hoàn hảo của hai cơ thể, không thể tách rời.