Bóng Tối Dưới Hào Quang

Bóng Tối Dưới Hào Quang

Cập nhật: 01/01/2025
Tác giả: KhnhNgọc
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 195
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Minh Hằng tỉnh dậy trong căn phòng tối om, chỉ có ánh sáng mờ nhạt từ ngoài cửa sổ chiếu vào. Cô nhắm mắt lại một lúc, cố gắng nắm bắt lại những gì vừa xảy ra. Cơ thể cô mỏi mệt, nhưng trái tim lại đập thình thịch, không thể ngừng nhớ về từng chi tiết trong đêm hôm qua. Dương Quân – người đàn ông mà cô không thể dễ dàng thoát khỏi – đã khiến cô không thể tự chủ, như thể anh đã chiếm lấy không chỉ cơ thể mà còn cả tâm hồn cô.

Nhớ lại những nụ hôn, những cái siết chặt đầy cuồng nhiệt, Minh Hằng cảm thấy mình vừa trải qua một cơn bão. Cô đã hoàn toàn để bản thân trôi theo con sóng đó, và giờ đây, cô không biết mình đang đứng ở đâu.

Cô ngồi dậy, nhìn quanh căn phòng, nhận ra đây không phải là nơi cô sống. Đây là phòng của Dương Quân. Trái tim cô như có một thứ gì đó nặng trĩu, một cảm giác mơ hồ không thể giải thích nổi. Rõ ràng là đêm qua đã rất đặc biệt, nhưng có phải cô đã tự đánh mất mình trong một khoảnh khắc không đáng có?

Cánh cửa phòng mở ra, và Dương Quân bước vào, đôi mắt anh có phần sắc bén hơn thường lệ. Nhưng khi nhìn thấy Minh Hằng ngồi trên giường, một nụ cười khẽ thoáng qua đôi môi anh. Nó không phải là nụ cười của sự chiến thắng hay sự hài lòng. Đó là nụ cười mà anh chỉ dành cho Minh Hằng, như thể anh hiểu rõ những gì cô đang trải qua.

"Em dậy rồi à?" Giọng anh trầm thấp, không có chút gì gọi là vội vã hay cứng rắn.

Minh Hằng gật đầu, đôi mắt tránh ánh nhìn của anh. Cô không thể đối diện với anh lúc này, không thể chịu đựng sự cám dỗ của ánh mắt ấy. "Anh...

. anh có thể ra ngoài một lát không?" Cô cố gắng giữ giọng mình bình tĩnh, dù trái tim vẫn loạn nhịp.

Dương Quân không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn cô một lúc, rồi quay người bước ra ngoài. Trái tim Minh Hằng như thả lỏng khi anh đi khỏi. Nhưng cô lại cảm thấy một nỗi trống rỗng kỳ lạ, như thể khi anh đi, mọi thứ đều trở nên mờ nhạt.

Cô đứng dậy, đi vào phòng tắm để rửa mặt. Nhìn vào gương, cô thấy chính mình trong đó, nhưng người phụ nữ phản chiếu trong gương lại không phải là cô của ngày xưa. Cô nhìn thấy một cô gái đang mơ màng, vừa yếu đuối vừa mạnh mẽ, một cô gái đã bị cuốn vào vòng xoáy của tình yêu và dục vọng. Cô không biết phải làm gì với những cảm xúc này, không biết phải đối diện với chúng như thế nào.

Sau khi rửa mặt, Minh Hằng bước ra ngoài, nhưng không tìm thấy Dương Quân đâu. Căn phòng trống rỗng. Cô bắt đầu cảm thấy một nỗi lo lắng bao trùm, như thể anh đã bỏ đi mà không hề để lại dấu vết.

Một tiếng gõ cửa vang lên. Minh Hằng vội vã mở cửa, và cô không thể ngờ rằng người đứng bên ngoài lại là Dương Quân.

Ánh mắt anh sáng rực, đôi môi mím lại như thể đang suy nghĩ điều gì đó. "Chúng ta cần nói chuyện.

"

Minh Hằng nuốt nước bọt, cố gắng lấy lại sự bình tĩnh. Cô không thể để anh thấy sự bất an trong mình. "Nói chuyện gì?"

Dương Quân không trả lời ngay lập tức. Anh bước vào phòng và đóng cửa lại, không để cho cô có cơ hội từ chối. "Em biết rõ là chuyện đêm qua không chỉ là một lần trôi qua. Tôi không phải loại người thích chơi đùa.

" Giọng anh đầy sự thật và cũng rất kiên quyết.

Minh Hằng cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. Cô không biết anh đang nghĩ gì, nhưng rõ ràng, Dương Quân không phải là người dễ dàng bị lừa dối hay để tuột mất cái gì mà anh muốn.

"Anh muốn gì từ tôi?" Minh Hằng hỏi, cố gắng giữ giọng mình vững vàng. Nhưng trong lòng cô, một nỗi sợ hãi nhỏ bé đang nhen nhóm. Liệu cô có đang trở thành một con cờ trong trò chơi của anh không?

Dương Quân bước lại gần cô, ánh mắt anh không hề rời khỏi cô. "Tôi không cần em phải trả lời ngay. Nhưng tôi muốn em hiểu rằng, chúng ta đã bước qua một bước không thể lùi lại.

"

Anh cúi xuống, đặt tay lên cằm cô, nhẹ nhàng nâng mặt cô lên để đối diện với anh. "Em có sẵn sàng chấp nhận điều này không?"

Minh Hằng chỉ có thể thở gấp, đôi môi cô run run. Cô không biết phải trả lời thế nào. Cô biết rằng, khi bước chân vào thế giới này, cô đã không thể quay lại. Và khi Dương Quân đã nhìn cô bằng ánh mắt ấy, cô cũng chẳng thể thoát khỏi vòng xoáy mà anh đã tạo ra.