Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Ran Mouri
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 9,221
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Hôm nay, cậu rất vui vì đã giúp được giúp được một bạn. Anh sau đó, trở về ký túc xá.

Hoàng Anh tính ra thu nhập của cậu cũng ở mức ổn định. Cậu trung bình một ngày có thể kiếm được từ 6.

000.

000 đến 8.

000.

000 vì thế cậu cũng mức lương nếu như làm tốt cậu sẽ nhận được là 10.

000.

000. Nhưng thật sự, bản thân cậu vẫn rất lo lắng. Cậu mong những gì cậu đã gặp trong giấc mơ không phải sự thật.

Sự thật ấy liệu có giống như giấc mơ của cậu hay nó còn ác liệt hơn. Nhưng khi cậu nhớ lại giấc mơ cậu vẫn nhớ đến từng chi tiết trong đó, không quên một tí gì khiến cậu thấy khá kỳ lạ. Thứ nhất, Hoàng Anh cảm giác là lạ vì nó chân thật đến nỗi cậu cảm nhận được. Thứ hai, cậu chẳng thể hiểu nổi khi cậu tỉnh dậy chẳng biết vì lý do gì đôi mắt của mình cũng đã đỏ hoe như vừa mới trải qua một cú sốc quá lớn, gối cũng đã ướt một mảng. Điều cuối cùng chính là, Hoàng Anh chưa thể tin được rằng mồ hôi của cậu khiến cho nguyên cả cái áo của cậu ướt sũng. Nếu là trùng hợp nó sẽ không bao giờ là như thế.

Hoàng Anh không biết phải làm sao nếu giấc mơ trở thành sự thật. Nhưng cậu cảm thấy thật may mắn vì điều cậu ước nó đã tan thành mây khói, nó trở thành hư vô điều cậu sợ đã không thành hiện thực. Phương lúc này vẫn còn đang học, Sơn hiện tại đang du học tại Trung Quốc, anh báo với cô ấy sau khi xin xong bằng cuộc gọi. Phương thấy hai gọi cho cô liền nghe máy:

- Alo, em nghe

Nghe được giọng cô chàng trai ấy liền bảo:

- Anh xin được rồi, hơn tuần nữa anh về. Hiện tại anh đang đi làm bên đấy. Khi nào anh đến chỗ cần đón anh nhắn địa chỉ qua cho em. Sau đó em qua đón anh nha.

Cô gái ấy liền bảo:

- Tuân lệnh, anh hai.

Chàng trai ấy bảo với Phương rằng:

- Em tôi học lái xe chưa?

Người em gái của cậu trai trẻ kia liền bảo:

- Nếu em chưa học, em sẽ gửi người đến đón anh về.

Hai người đang nói chuyện vui vẻ thì một bạn đồng nghiệp của anh vỗ vào vai Sơn và nói:

Tam Tuế, khi nào cậu bắt đầu đi?

Sơn liền bảo với cô rằng:

- Anh có việc, lát anh gọi lại cho em nhé.

Sau đó, cậu ta tắt máy. Cậu nói với người vừa đập vào vai mình nói rằng:

- Sang tuần, tớ muốn về Việt Nam thăm một người.

Chàng trai vừa đập vào vai cậu tên là Thiên Nhất. Giống như Sơn cũng là một du học sinh. Sau khi học xong, cậu ta cũng đi làm, trùng hợp làm chung với Sơn.

Nghe tin rằng hơn tuần nữa anh ấy về, Phương rất là vui. Hoàng Anh thấy người yêu mình như vậy tuy anh rất vui nhưng anh cần biết lý do tại sao cô ấy như vậy. Anh chợt nhớ rằng Phương có một người anh trai.

Hôm nay, cậu học hành xong xuôi. Cậu đưa Phương đi chơi. Mấy hôm nay vì lịch của nhà trường nên Phương học online, lịch của cũng không kín nên anh canh lúc nào cô được nghỉ thì đưa cô đi.

Hôm nay, cô bảo với anh:

- Anh ơi, em muốn mua sách. Anh đưa em đi được không?

Anh ấy liền hỏi cô rằng:

-Em muốn mua ở đâu? Sách gì thế?

Phương nhìn Hoàng Anh và nói:

- Dạ, mua ở hiệu sách đó anh. Em qua đó có sách gì hay rồi chọn sau anh ạ.

Nhìn ánh mắt pha chút nũng nịu của cô, anh không nỡ từ chối và nói:

- Được rồi, đi thì đi.

Phương được sự đồng ý của anh phải nói rằng cô rất vui.

Đôi lời tác giả nha. Thực ra bà Phương nói thế thôi. Nhưng lý do chính bà muốn ra ngoài để cho đỡ chán nên bả mới lấy lí do đó. Tại ở nhà bà ấy học online chán quá rồi.

Tiếp tục vào truyện nha. Hoàng Anh và Phương đều thay quần áo. Hai người đều mặc chiếc áo sơ mi và quần bò jean. Không chỉ vậy, họ còn phối thêm với đôi giầy trắng thêm viền màu xanh dương vô cùng đẹp mắt.

Sau khi thay đồ xong, anh dắt chiếc xe SH của mình ra. Xe cũng đã được anh dắt ra ngoài, Hoàng Anh vừa vào nhà thì thấy người phụ nữ của mình thật đẹp. Hôm nay, Phương đã trang điểm khá nhẹ nhàng khiến cho cô ấy trở thành một cô nàng khá là dịu dàng và nhẹ nhàng.

Cô cũng đi ra ngoài cùng hai chiếc mũ bảo hiểm. Phương đưa một cái cho anh, cái còn lại thì cô ấy tự đội. Hoàng Anh đã xong xuôi, thấy bạn gái của mình đang loay hoay chưa đội xong. Hoàng Anh kêu cô gái tiến lại gần anh hơn nói rằng:

- Thôi, lui ra anh đội mũ cho nào.

Phương ngại ngùng, tiến lại gần anh:

- Dạ. Anh đội mũ cho bé nha.

Hoàng Anh ân cần đội mũ cho cô. Sau khi được cài mũ thì người con gái ấy lên xe của anh và nói rằng:

- Anh đưa em đến hiệu sách nào cũng được hết đó. Anh đưa em đến chỗ cái hiệu sách hôm trước bé có gửi tin cho anh đó. Nay qua chỗ đó nha anh.

Cậu nhìn Phương. Cô ấy liền bảo:

- Đi thôi anh.

Chàng trai ấy, bắt đầu phóng xe đi. Chỉ mấy phút sau anh đã tới hiệu sách. Anh gửi xe, sau đó hai người cùng vào. Họ đi vào thì hai người choáng ngợp vì ở đây có quá nhiều sách hay. Cuối cùng, Phương quyết định mua một quyển Sherlock Home và quyển thứ hai chính là quyển Bên nhau trọn đời.

Anh thanh toán cho cô. Sau đó, cô bảo với anh rằng:

- Anh ơi, hay mình đi lượn xíu xong rồi về được không anh?

Hoàng Anh chỉ mỉm cười nói:

- Ừ, đi.

Hai người đi lấy xe khi mà họ đã đội mũ xong xuôi. Phương lên xe. Cậu ấy liền chở cô ấy đi lượn quanh đường Hồ Tây, khiến cô ấy khá thích thú. Sau khi, lượn được vài vòng. Cô nhìn thấy có một chàng trai khá giống anh hai mình, nhưng khi nhìn lại cô mới biết mình nhìn nhầm.