Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Ran Mouri
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 9,171
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Chị ấy nghe bạn thân mình hỏi như vậy, đăm chiêu suy nghĩ và nói:

- Mày đưa tao ra công viên được không? Dạo này công việc căng thẳng quá. Tao muốn ra ngoài đó để hít thở không khí trong lành với lại để thử giản luôn.

Tiểu Diệp liền bảo:

- Được, chiều mày tất. Mày thích thì đưa mày đi. Đâu cũng được.

Tiểu Diệp và Ran hai người đến công viên là chuyện của nửa tiếng sau. Nơi Tiểu Diệp đưa chị ấy đến chính là địa điểm lần đầu tiên mà cô ấy được bạn trai dẫn đến. Đối với Diệp Tử đây chính là nơi đẹp nhất mà cô từng biết đến. Ran được đưa tới đây, bản thân chị ấy cũng khá bất ngờ. Đang vui chơi vui vẻ thì Ran nhận được cuộc điện thoại, cô mở máy lên nghe:

- Alo, ai đấy ạ.

Giọng của một thanh niên nói:

- Mày là Thảo con ông Đức đúng không?

Lúc này, Ran nghe thấp thoáng đâu đó giọng ba của mình:

- Nhóc ơi, cứu ba.

Giọng Ran nói:

- Mày đang ở đâu? Cần gì?

Giọng chàng trai liền nói:

- Mày chuẩn bị đủ ba trăm triệu, khi nào xong gọi số máy này. Nhớ đi một mình, mày không được báo công an nếu không tao không bảo đảm ba mày còn sống trở về đâu. À quên thời gian là một tháng nhớ lời tao nói đó, đừng quên.

Sau đó, hắn ta tắt máy. Ran bảo Tiểu Diệp:

- Diệp Tử, nhanh tao cần về gấp. Tao có chuyện lẹ lên.

Tiểu Diệp cũng nhanh chóng lấy xe, đưa Ran về nhà. Vừa về đến nhà, cô ấy nhanh chóng mở cửa ra. Chị ấy phóng vào phòng khách của Tiểu Diệp. Cô ấy cũng nhanh chóng dựng gọn xe và hỏi Ran rằng:

- Ê, Thảo mày làm sao đấy? Nãy vui lắm mà, sao giờ lo lắng bất an thế?

Chị ấy lúc này đã giữ lại được bình tĩnh và nói:

- Ba tao, bị bắt cóc rồi giờ sao. Bọn nó bắt tao kiếm đủ ba trăm triệu đó, hẹn trong vòng một tuần. Kêu hai tuần tao còn có chứ một tuần biết đào đâu ra đây?

Tiểu Diệp hỏi:

- Mày báo cảnh sát chưa?

Ran nói:

- Bọn nó nói, nếu tao báo bọn nó sẽ cho tao nhận xác ba tao đó. Giờ trong người ta có mỗi hai trăm triệu còn thiếu một trăm triệu giờ sao đây mày.

Tiểu Diệp tuy hơi bất ngờ nhưng mà vẫn đưa cho chị ấy đủ một trăm triệu. Lúc này Ran mới gọi điện thoại số vừa nãy gọi cho chị ấy và nói:

- Tao đã gom đủ ba trăm triệu giờ gặp mày ở đâu?

Chàng thanh niên đó nói:

- Mày được lắm, giờ mày làm theo lời tao nói. Bây giờ mày bắt một chiếc taxi. Đến địa chỉ mà tao vừa gửi định vị qua cho mày.

Ran bắt một chiếc taxi. Khi Thảo lên xe, chị ấy nói cho tài xế địa chỉ cô cần phải tới. Người đó đưa Ran đúng địa chỉ đó. Chị ấy vào, gọi cho cậu ta:

- Alo, mày ra đây đi tao đến rồi này.

Cậu ta ra thấy cô cầm một túi tiền và nói:

- Giao người thì giao tiền. Nhỡ đâu mày lại nuốt lời. Mày không đưa ba tao ra thì sao?

Hắn nói:

- Được, lôi ông ta ra.

Thế là, hai người cùng đưa. Cô đưa tiền đồng thời hắn cũng giao người. Sau khi, mà hắn giao người nhận tiền thì bị người của chị ấy bắt đi. Trong đầu Trung suy nghĩ: "Mày động ai không động, tự dưng đụng vào chị đại của đại ca giang hồ, quả này thằng bé xác định rồi". Ran nói:

- Bọn em đâu xử nó, xong thì vứt nó lên đồn. Bảo là đây thằng bắt cóc người già và trẻ nhỏ. Hỏi ai cứ bảo tên chị ra.

Dương và Trung xử một hồi chán tay, đưa lên đồn và làm như lời chị ấy dặn. Thảo thì đưa ba mình về nhà riêng của mình. Căn nhà này, chỉ mình chị ấy biết, không một ai biết cả kể cả bạn thân hay người thân của Thảo. Căn nhà này chị ấy đã thuê từ rất là lâu, phòng trừ trường hợp dùng đến. Đây chính là lúc Ran gọi cho Tiểu Diệp báo với cô ấy là mình vẫn bình an. Cô ấy nghe vậy cũng an tâm hỏi:

- Giờ mày đang đâu thế? Cần tao qua không? Đang đâu gửi tao địa chỉ.

Ran gửi định vị qua cho Tiểu Diệp, cô ấy nhanh chóng đến nơi mà chị ấy mới chia sẻ cho mình. Nửa tiếng sau, Diệp Tử đã có mặt. Cô ấy bấm chuông, thì Ran ra mở cửa. Ba chị ấy thấy con mình ra thì hỏi:

- Con đi đâu thế?

Thảo liền nói:

- Con có đi đâu đâu, con ra ngoài mở cửa cho bạn con thôi mà.

Sau đó, chị ấy ra mở cửa. Vừa mới mở cửa ra thì bỗng nhiên, Tiểu Diệp ôm Ran. Tiếp theo đó, cô ấy không ôm cô nữa mà hỏi:

- Thảo mày có sao không? Có không ổn chỗ nào không? Ba mày đâu rồi?

Ran nhìn vậy liền bảo:

- Tao không sao. Vẫn ổn. Ba tao đang trong nhà ấy. Mày vào đi, tao đóng cửa lại.

Ba của chị ấy nói vọng ra:

- Thảo ơi, cứ để cửa mở thế cho thoáng.

Vào trong nhà cô ấy cũng thấy ba của Thảo ngồi đó liền chào ba của chị ấy. Ba của Ran gật đầu. Chị ấy nghe vậy liền vào và để cửa mở như vậy. Tiếp đó, ba của chị ấy nhìn thấy Tiểu Diệp liền hỏi:

- Thảo đây là ai thế? Bạn con à?

Ran nghe ba của mình hỏi như vậy liền nói:

- Dạ, đây là Diệp Tử. Bạn thân của con.

Ba chị ấy nghe vậy đủ hiểu và nói:

- Vậy con bảo bạn ấy ở lại, lát ăn cơm cùng ba con mình luôn. Thêm bát thêm đũa thôi mà.

Ran gật đầu. Sau đó, ba của Thảo vô phòng của ông ấy để nghỉ ngơi. Tiểu Diệp thấy ba của bạn mình vào trong phòng mới hỏi:

- Thảo, nãy tình hình cấp bách tao không kịp hỏi. Nãy lúc ba mày bị vậy sao mà mày cấp bách mà vẫn giữ được bình tĩnh vậy?

Thảo liền nói:

- Bởi vì, tao tin là tao sẽ cứu được ba tao. Mày không cần lo, một trăm triệu tao vay mày. Tao sẽ trả mày, tao không quỵt mày đâu.

Tiểu Diệp hơi ngạc nhiên, nhưng cô ấy đã bắt đầu bắt được sóng. Hai người con gái ấy nói chuyện với nhau, từ những lúc còn bé đến lúc lớn. Kể không hết chuyện, đang nói chuyện hăng say, thì Ran nhìn lên thì đồng hồ đã điểm mười một giờ. Chị ấy liền thổi cơm, sau khi thổi cơm xong, thì cô nhặt rau, kho thịt. Chỉ tầm mấy sau, rau xong thịt xong chỉ đợi cơm chín nữa là có thể gọi ba của chị ấy ra ăn. !