Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Ran Mouri
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 9,358
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Người con gái ấy chuẩn bị hết tất cả mọi thứ, chị ấy liền gọi cho Nam, đang làm việc nhà thì anh thấy điện thoại mình rung lên liền nghe máy:

- Alo, anh nghe nè em. Sao thế?

Ran thấy vậy đáp lại:

- Hai, anh chuẩn bị đi, lát em đưa hai sang thăm mẹ anh Phong.

Nam nghe vậy, liền bảo:

- Để anh mua chút sữa với hoa quả tặng cô. Em cứ gọi Phong xem đang ở đâu trước đi rồi qua anh, hai anh em mình đi cũng được.

Em gái của cậu ấy nghe vậy liền bảo:

- Hai chỉ cần mua sữa thôi nha, em mua hoa quả rồi à. Lát em qua nha. Em cúp máy đây.

Chị ấy cúp máy, gọi cho Phong:

- Anh ơi, sức khỏe của cô thế nào rồi ạ? Lát nữa em với anh hai qua thăm cô. Không biết là bệnh viện hôm qua đưa cô là ở đâu vậy ạ.

Vừa hỏi xong, người con trai ấy khóc như mưa, nhưng anh chợt nhớ ra nên nín khóc và nói:

- May là đưa vào bệnh viện kịp, chứ muốn thêm chút nữa là anh thành trẻ mồ côi rồi. Bệnh viện Thu Cúc em nhé. Phòng 12 em nhé.

Ran liền trả lời:

- Dạ, anh. Em tắt nhé, lát gặp.

Cô tắt máy, lấy chiếc xe máy của mình đến nhà anh hai của mình, đến nơi cô nhắn cho anh của cô rằng:

_Hai, xuống đi em đến rồi.

Nam liền nhắn lại:

_Đợi, anh xuống liền.

Năm phút sau, anh ấy đã xuống. Ran đưa Nam chiếc nón bảo hiểm. Cậu đội lên đầu và leo lên xe. Sau đó, Ran vào số bắt đầu khởi hành. Trong suốt chuyến đi, không ai nói với ai lời nào. Cuối cùng, Ran hỏi anh:

- Hai này, anh đang tơ tưởng về ai đúng không?

Lúc này, mặt anh hơi ửng đỏ. Nhưng vẫn chối:

- Tập trung lái xe đi kìa, anh có tơ tưởng về ai đâu.

Chị ấy nhìn vào gương chiếu hậu, thì thấy anh hai của mình đang cười khi nhìn vào chiếc điện thoại. Chị ấy đoán chắc có ai đó lọt vào mắt xanh của anh ấy rồi. Dù đoán ra được, nhưng người con gái chỉ hơi mỉm cười nhẹ, mấy phút sau thì hai người đã tới nơi.

Chị ấy gửi xe rồi hai anh em mang bịch hoa qua và sữa vào bệnh viện. Đến quầy lễ tân chị ấy nói là đi là bạn người nhà đến thăm bệnh nhân, họ làm một số thủ tục rồi vào phòng của mẹ Phong. Hai người vào thấy anh đang nắm tay mẹ của mình ngủ. Chị ấy định gọi người con trai ấy dậy, nhưng người con gái ấy nghĩ lại, và để cho anh ấy ngủ.

Khoảng mười lăm phút, người Phong dậy, anh ngỡ ngàng khi thấy Ran và Nam đang đứng trước giường của mẹ mình. Anh liền hỏi:

- Hai người đến lúc nào thế?

Chị ấy cười và nói:

- Em với anh em mới đến mười phút trước thôi, em với anh hai có chút tặng bác gái đây là giỏ hoa quả, với ít sữa ạ. Em có mang cháo sang cho bác tẩm bổ ạ.

Phong cười bảo:

- Anh thay mặt mẹ anh cảm ơn hai anh em nhé.

Lúc này, mẹ của anh đã tỉnh. Cô chạm nhẹ vào tay của anh ấy và nói:

- Phong, hai người này là ai thế?

Anh nghe vậy liền bảo:

- Dạ, đây là bạn gái con. Còn bên cạnh cô ấy là anh hai của cô ấy ạ. Mẹ mới tỉnh, mẹ nghỉ ngơi chút đi ạ. Lát con hâm lại cháo cho mẹ ăn.

Hai người hỏi thăm tình hình sức khỏe của mẹ Phong, họ thấy ổn thì hai anh em xin phép đi về. Lúc ra đến chỗ chuẩn bị lấy xe, Thảo hỏi anh hai của mình rằng:

- Anh Nam, có phải anh đang quen ai đúng không? Khi nào, anh cho ra mắt đây, em tò mò quá.

Cậu ấy, cười cười và nói:

- Anh đang quen một người, hay thôi bé đưa anh ra quán cà phê rồi anh kể cho, được không?

Ran gật đầu, đưa cho anh chiếc mũ bảo hiểm và nói:

- Vậy hai đội mũ với lên xe đi em đưa hai đi.

Anh ấy liền nghe theo cô em gái của mình. Chị ấy không đưa anh đến quán cà phê mà mình hay ngồi đó là Aha Coffee. Ran đưa anh hai mình tới là Aha Coffee Hào Nam, nơi đây khá rộng và chị ấy cũng muốn tham quan nơi đây nên đưa anh tới. Nếu như nhìn ngoài vào ai cũng nghĩ họ là một cặp tình nhân hơn là hai anh em. Lúc này, Dương chàng trai si mê Nam thấy anh đi chung với một người con gái. Anh liền tiến đến, nói với giọng đầy sự đá xoáy:

- Hóa ra, anh thích con gái sao, tôi không ngờ anh có bạn gái đẹp như vậy anh còn quen tôi. Đúng là đồ đểu.

Chị ấy nghe vậy liền nói:

- Anh trai ơi, em là em gái anh ấy đó. Anh nhìn lại đi có nét giống nhau không anh trai.

Cậu ta liền nhìn Nam và người con gái vừa nói nhìn kỹ đúng là giống nhau thật, thế là cậu ta cười gượng gạo và nói:

- Cho tôi xin lỗi, tôi chưa xem xét kỹ mà nói anh như vậy. Mong hai anh em bỏ qua cho tôi nhé.

Ran nghe vậy liền bảo:

- Anh đang quen anh hai em hả, anh đừng có chối. Nãy là em thấy anh có vẻ thích anh hai của em rồi. Hay chầu cà phê này anh để em mời nhé, như chào mừng anh về với nhà của em. Em thấy anh cũng tốt với anh hai em.

Lúc này, chị ấy chợt nhớ ra chưa gọi nước, nên chị ấy hỏi thì hai người đều uống chanh leo, vì thế chị ấy gọi bạn nhân viên phục vụ và nói:

- Em cho chị hai nước ép chanh leo, một sinh tố xoài nhé.

Nhân viên nói:

- Dạ, vâng chị đợi chút.

Người con gái ấy gật đầu, nhân viên xuống gọi nước. Ba người lại tiếp tục, chị ấy không ngờ là hai người này lại hợp nhau đến vậy. Họ trò chuyện với nhau nhiều thứ, bỗng nhiên Ran có điện thoại người con gái xin phép đi ra ngoài nghe điện thoại. Biết là Phong gọi chị ấy liền nhấc máy lên và nghe:

- Alo, Thảo nghe.

Trung ở đầu dây bên kia liền hỏi:

- Chị đi đâu mà chưa về nữa, anh em đang lo cho chị lắm kìa.

Cô ấy nghe vậy liền đáp rằng:

- Anh hai chị ra mắt người yêu, chắc tầm hơn tiếng nữa chị về. Yên tâm đi không sao đâu nha.

Uống cà phê xong, chị ấy nói với người yêu anh hai mình rằng:

- Anh Dương, em về trước đây lát anh đưa anh hai em về nhé. Em không làm kỳ đà cản mũi hai người nữa đâu.