Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Ran Mouri
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 9,221
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Anh ấy nghe anh Nam nói cũng có lý, nếu có nhớ chỉ cần lôi hình của cô ấy ra là được. Những ngày đầu tiên với anh ấy đúng là cực nhọc, để có thể không nhớ đến chị ấy mà tập trung làm thật sự rất khó. Mỗi ngày nhớ đến chị ấy anh đều lôi ảnh ra xem, rồi liên tưởng đến ngày gặp lại. Sau đó, anh lại tiếp tục làm công việc của mình.

Khôi lúc này cũng đã tìm được tung tích của Trang, anh không ngờ được người con gái ấy bỏ anh mà đi. Cho anh sự hi vọng, yêu thương anh, chăm lo cho anh ấy như vậy cuối cùng lại bỏ anh, để đến một nơi hoàn toàn mới. Người con trai ấy đau đớn gục ngã, anh nhờ Huy tra thông tin lúc này cũng đã gọi cho anh, điện thoại anh rung lên, liền bắt máy:

- Alo, anh nghe đây.

Cậu ấy đáp lại:

- Anh đợi em ở nhà, em qua nói chuyện với anh nhé. Hôm trước, em định kể nhưng em có linh cảm không lành, nên em không qua.

Khôi liền bảo:

- Ừ, em qua đi, anh đợi.

Nói xong, anh cúp máy. Nửa tiếng sau, Huy đã có mặt ở trước cửa nhà anh, bấm chuông thì mấy phút sau anh ấy ra mở cửa cho cậu ấy. Anh mời cậu vào, và đóng cửa lại, lúc này anh mới hỏi:

- Huy, em uống gì không? Anh pha trà chanh cho em nhé. Sau đó, anh em mình vào việc nhé.

Cậu nghe vậy liền đáp lại:

- Dạ, được anh.

Chàng trai ấy, lấy ấm siêu tốc của mình pha nước. Sau đó anh cho túi lọc trà Lipton của anh để vào đó, sau khi nước sôi anh đổ vào cốc, anh nhúng cho đến khi ngấm rồi mang cốc trà ấy cho Huy. Cậu ấy uống xong, nghỉ ngơi một chút và nói với Khôi rằng:

- Anh à, anh phải thật bình tĩnh khi nghe em nói nhé!

Người con trai ấy gật đầu, lúc này Huy bắt đầu câu chuyện:

- Trang là một người con gái em tưởng sẽ dễ điều tra nhưng thực sự rất khó, xuất thân của cô gái này không mấy được vui vẻ, cô ấy từ nhỏ sống trong sự yêu thương của mẹ, chăm sóc cũng từ mẹ, nhưng mẹ cô gái này lại bị ba cô gái này bạo hành từ tháng này sang tháng khác. Mẹ cô ấy vì Trang mà nhẫn nhịn, không đi báo cảnh sát. Được một khoảng thời gian, vì bị bạo lực gia đình mà khoảng thời gian mà anh mất ông ngoại là chị ấy cũng mất mẹ.

Trong khoảng thời gian gần đây, chính xác là vào hai tháng trước cô ấy tìm hiểu biết được là ba chị ấy đã bị dính vào một tổ chức nào đó, nghe lời của tổ chức, nghe theo họ, bị họ tẩy não về nhà giết vợ, cô ấy hận và thuê một tên sát thủ giết chết ba ruột của mình. Theo như em được biết, cũng có một người cũng chết nhưng chưa xác định người đó là ai, xuất thân từ đâu. Bây giờ, chỉ cần tìm được tên sát thủ và bơm tiền vào cho hắn chúng ta đã biết nhưng giờ hắn cũng cao chạy xa bay rồi, muốn biết được cũng khó.

Em không biết lý do, tại sao chị Trang đi không lời từ biệt, nhưng em nghĩ có uẩn khúc nào đó, thôi anh ạ. Anh Khôi, em mới điều tra được tới đó thôi, nhưng có điều này em vẫn phải nói cho anh biết, đó là Trang hiện tại đã đổi tên là Vy. Cô gái này đam mê cờ bạc, thua đến mấy trăm triệu, tuy là một bạc sĩ nhưng đam mê mấy trò bầu cua, cờ bạc khiến cho nhiều tên giang hồ tìm đến, nhưng chưa kịp về tới quê hương mình đã bị chết nơi đất khách quê người. Trang đang đóng thành Vy qua mắt mẹ của cô gái ấy.

Em mới điều tra được đến đó thôi, Khôi à có thông tin nào mới em gọi anh nhé. Giờ em có việc, em xin phép về trước, em chào anh ạ.

Khôi trầm tư, suy nghĩ khi biết Huy sắp về, anh nói:

- Để anh tiễn em.

Cậu ây đáp:

- Dạ, vâng anh.

Khôi tiễn Huy ra cửa, anh mở cửa cho cậu ấy, rồi chào tạm biệt. Đóng cửa lại, thật sự anh ấy không ngờ được rằng người con gái anh thương phải trải qua nhiều việc như vậy. Nhưng có một chuyện Khôi sẽ không bao giờ biết, nhưng theo như Huy sớm muộn anh ấy cũng biết mà thôi. Lúc này, cậu ấy nghĩ: "Khôi, em xin lỗi anh. Em không thể nói cho anh biết sự thật này được, em sợ anh không vượt qua được cú sốc này, lý do mà chị Trang đi về Thành phố Hồ Chí Minh là để quên đi sự thật chính chị ấy đã giết ba anh. Khôi, nếu sau này anh biết được sự thật này, hãy tha cho em, em chỉ lo là anh biết anh làm điều dại dột thôi!

"

Cậu liền dập tắt suy nghĩ ấy và lấy xe trở về căn nhà của mình. Huy về đến nhà trời đã tối, anh nhìn đồng hồ đã là 6 giờ 30 phút. Anh định xem nhà có gì ăn, nhưng cảm giác nhà mình có ai đó lẻn vào, anh liền cẩn thận dò xét hóa ra là có con mèo chạy nhầm vào nhà anh. Anh liền thở phào nhẹ nhõm, anh mở tủ lạnh ra thấy còn chút thức anh nấu ít và ít đồ ăn.

Anh đợi cơm chín, trong lúc đợi cơm anh xem phim và làm đồ ăn. Hôm nay anh làm có rau bắp cải luộc, thịt luộc. Anh ăn xong, thì múc thêm một bát cơm, một ít rau với ít thịt và anh gọi bé mèo ra để anh cho ăn. Con mèo chạy ra, tiến lại gần bát cơm và bắt đầu ăn thì đúng lúc ấy thì có tiếng bấm chuông, anh ra mở cửa thì hóa ra là chủ của bé mèo anh lông ngắn, người ấy là một chàng trai tuổi đôi mươi. Chàng trai ấy hơi ngại ngùng nói:

- Tôi là Anh Duy hàng xóm của anh, mèo nhà tôi có nhảy sang nhà anh, nếu anh không phiền cho tôi xin lại được không ạ?

Huy nhìn cậu trai trẻ vừa nói, mặt cũng đỏ lên vì ngại, anh đáp lại:

- Bé nhà anh đang ăn, trong lúc đợi tôi mời anh vào nhà chơi.

Cậu ấy nghe vậy, liền bước vào nhà của Huy. Cậu ấy quan sát kỹ căn nhà, cậu thấy căn nhà này khá rộng. Huy mời cậu ngồi, sau đó anh lấy nước ra cho cậu ấy. Anh ngồi xuống ghê Sofa và mời cậu ấy uống, chàng trai đã nhìn thấy bé mèo của mình đang ăn, cậu thanh niên ấy yên tâm được phần nào.

Nửa tiếng sau, mèo của cậu ăn xong. Thì mèo của cậu ấy, có một cảm giác quen thuộc thì hóa ra mùi của chủ nhân nó, nó tiến lại gần và cựa mình vào chân của chủ nó đòi được ôm. Duy thấy mèo của mình đã ăn xong, anh ẵm con mèo về. Trước khi về, anh không quên cảm ơn Huy.